Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 28 - Chương 28: Đấu Sĩ Lão Vương (1)

Chương 28: Đấu sĩ Lão Vương (1) Chương 28: Đấu sĩ Lão Vương (1)Chương 28: Đấu sĩ Lão Vương (1)

Chương 28: Đấu sĩ Lão Vương (1)

"Anh có khó xử hay không liên quan gì đến tôi, xin anh hãy rời đi."

Lâm Khả Khanh vẫn không chịu khuất phục, cũng không phải là kiểu người khéo léo đưa đẩy, không muốn phối hợp biểu diễn gì đó.

Dù sao thì cô cũng không quen biết đối phương.

Hơn nữa người thanh niên tóc vàng này mang đến cho người ta cảm giác chán ghét.

Lâm Khả Khanh thậm chí còn không muốn nói chuyện với đối phương, đương nhiên sẽ không đồng ý loại chuyện này.

Bạn cùng bàn của thanh niên tóc vàng ở phía sau tiếp tục đùa bốn.

Thanh niên tóc vàng này hơi bẽ mặt, vì vậy nghiêm nghị nói với Lâm Khả Khanh: "Một chút mặt mũi cũng không cho phải không?"

Lâm Khả Khanh không để ý tới hắn ta.

"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"

Thanh niên tóc vàng uống một chút rượu, có chút kích động, thấy Lâm Khả Khanh không hợp tác, vì thế tiến lên giơ tay muốn tát cô một cái.

"Làm gì đấy?"

Phía xa truyền đến một tiếng quát lớn.

Vương Chấn Hưng thấy thời cơ đã đến, vội vàng ra tay ngăn cản.

Lâm Khả Khanh bị hành động vừa rồi của thanh niên tóc vàng làm cho sợ hãi, vẻ mặt có chút tái nhợt, khi nhìn thấy Vương Chấn Hưng đến gần, cô vô thức núp ở sau lưng anh tìm kiếm sự bảo vệ.

Vương Chấn Hưng có dáng người hoàn hảo.

Dù nhìn ở góc độ nào thì cũng rất đẹp.

Lúc này Lâm Khả Khanh đang đứng ở sau lưng anh, nhìn bóng lưng cao lớn này, trong lòng dâng lên cảm giác an toàn mãnh liệt.

Theo bản năng cô lại di chuyển bước chân, tiến lại gân Vương Chấn Hưng hơn chút.

"Không làm gì cả, chỉ mời bạn anh uống cốc rượu mà thôi. Cô ấy đã không uống vậy thì bỏ đi."

Nhìn thấy quần áo sang trọng và khí chất bất phàm của Vương Chấn Hưng, thanh niên tóc vàng không dám trêu chọc anh, thu lại vẻ phách lối lúc nãy của mình.

"Tao cho mày đi rồi chắc?" Vương Chấn Hưng gọi hắn ta lại.

Lúc nãy thanh niên tóc vàng này thế mà lại muốn giơ tay đánh người.

Trong lòng Lâm Khả Khanh chắc chắn tức giận.

Sao Vương Chấn Hưng có thể để thanh niên tóc vàng rời đi dễ dàng như vậy được?

Hơn nữa, anh chờ rất lâu mới đợi được cơ hội này.

"Vậy anh còn muốn thế nào?" Thanh niên tóc vàng hỏi.

"Mặc một bộ đồ hạ giá mấy trăm tệ, cầm ly rượu giá mười mấy tệ, bộ dạng lại vớ va vớ vẩn, mày cũng không thèm soi gương xem mình trông thế nào, thế mà lại muốn bắt chuyện với bạn của tao, mày xứng sao?" Vương Chấn Hưng mỉa mai không thương tiếc.

Lâm Khả Khanh ở sau lưng nghe thấy, chỉ cảm thấy vô cùng hả giận.

Ông chủ đã nói ra được nỗi lòng của côi!

Trái lại thanh niên tóc vàng bị đâm trúng chỗ đau thì lập tức mặt đỏ tía tai.

Nhưng vì sĩ diện, hắn ta vẫn phải cắn răng nói: "Mày, mày có gan thì nói lại lân nữa xem."

Vương Chấn Hưng hoàn toàn không cho đối phương mặt mũi, lặp lại những gì mình vừa nói.

Một tên côn đồ đường phố, dựa vào cái gì mà phải cho hắn ta mặt mũi?

Đùa kiểu gì vậy.

Thanh niên tóc vàng càng bị be mặt hơn, dưới cơn tức giận đi tới cầm chai bia trên bàn bên cạnh làm bộ muốn đập vào đầu Vương Chấn Hưng, miệng còn quát lên: "Mẹ nó, mày muốn chết hả?"

Bang!

Tiếng chai bia tiếp xúc với đầu thanh thúy vang lên.

Nhưng mà là Vương Chấn Hưng nhanh tay nhanh mắt giật lấy chai bia từ tay thanh niên tóc vàng rồi đánh hắn ta.

Thanh niên tóc vàng bị đau, lập tức ôm đầu ngồi xổm xuống đất.

Máu đỏ tươi men theo khe hở ngón tay chảy xuống.

Một số bạn cùng bàn của thanh niên tóc vàng thấy thế, thì lập tức cầm lấy ghế và những thứ khác bao vây hai người.

Vương Chấn Hưng đẩy Lâm Khả Khanh sang một bên để cô khỏi bị liên lụy.

Một trận đánh nhau kịch liệt trên đường phố rất nhanh đã bắt đầu.

Đây là lần đầu tiên Vương Chấn Hưng vận dụng các kỹ năng chiến đấu cao cấp sau khi kết hợp.

Sự kết hợp này không chỉ học được các kỹ xảo chiến đấu cao cấp mà còn thu được kinh nghiệm chiến đấu.

Những phản ứng như né tránh và tấn công giống như trí nhớ của cơ thể.

Vương Chấn Hưng hạ gục một người chỉ bằng một cú đấm, năm sáu tên khí thế hung hăng nhanh chóng bị đánh ngã xuống đất.

Những người còn lại thấy vậy lập tức lùi lại, không dám tiến lên.

Lâm Khả Khanh kinh ngạc đến mức miệng nhỏ mở to, khó tin nhìn một màn trước mắt.

Kỹ năng đánh đấm của ông chủ thật là đỉnh của chóp!

Nhìn những người bạn cùng bàn còn lại của thanh niên tóc vàng không có tư thế muốn đánh tiếp, Vương Chấn Hưng đương nhiên sẽ không đuổi theo đánh.

Người khác ra tay, anh đánh trả thì gọi là phòng vệ chính đáng, nếu đuổi theo người ta đánh thì gọi là phòng thủ quá mức.

Lão Vương hiểu luật.

"Ông chủ, ngài không bị thương ở đâu chứ?" Lâm Khả Khanh chạy tới chỗ Vương Chấn Hưng, lo lắng hỏi.

"Không sao."

Vương Chấn Hưng lắc đầu, sau đó lấy điện thoại ra chủ động bấm số của cục cảnh sát.

"Thật xin lỗi, ông chủ, là tôi gây thêm phiền phức cho ngài." Lâm Khả Khanh nói xin lỗi.

"Không trách cô." Vương Chấn Hưng lắc đầu: "Cô nhớ kỹ, cô là thư ký của tôi, trừ khi tôi để cô uống rượu, nếu không thì không ai được phép ép cô."
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0