Pháo Hoa Nhân Gian - Tống Cửu Cận

Chương 70

 

Ngày 5 tháng sáu, thời tiết vô cùng đẹp. Bên ngoài trung tâm thương mại náo nhiệt và đông đúc lạ thường. Những người qua đường không biết chuyện nhìn nhóm các cô gái trẻ, còn tưởng có ngôi sao nào đó đang tham gia sự kiện ở đây. Các độc giả từ khắp nơi trên cả nước vô cùng phấn khích, nhưng vẫn ngoan ngoãn xếp hàng vào trong dưới sự sắp xếp của bảo an.

 

Sau khi vào trong, các độc giả lập tức bị choáng ngợp. Ban đầu họ nghĩ nhà xuất bản Hưởng Vật có thể đặt được trung tâm thương mại lớn nhất thuộc Thẩm thị để tổ chức buổi ký tặng đã là quá “xịn sò” rồi, nhưng họ không ngờ mọi thứ còn có thể “xịn” hơn thế nữa!

 

Hiện trường buổi ký tặng được trang trí vô cùng tinh xảo với cổng vòm, hoa tươi, bóng bay… Giữa hội trường đặt một chiếc bàn dài trải khăn trắng, xung quanh là những hàng ghế ngay ngắn. Họ đoán đó là chỗ chuẩn bị cho mình. Vốn dĩ họ đã chuẩn bị tinh thần đứng vài tiếng đồng hồ, không ngờ Hưởng Vật lại chu đáo đến vậy!

 

Chỗ ngồi trong hội trường được sắp xếp theo thứ tự xếp hàng, nghĩa là ai xếp hàng vào sớm hơn thì sẽ được ngồi ở vị trí gần hơn. Vì thế, những

độc giả vào trước vội vàng nhắn tin cho hội chị em còn đang lang thang bên ngoài, giục họ mau chóng đến xếp hàng!

 

Bên này, các độc giả đang trật tự vào trong, còn Ứng Yên La thì đang chuẩn bị ở hậu trường.

 

Đây là lần đầu tiên cô tổ chức buổi ký tặng, nói không hồi hộp là nói dối. Cô đã nhẩm đi nhẩm lại kịch bản trong đầu vài lần.

 

“Cốc cốc—” Cửa phòng nghỉ được gõ nhẹ.

 

Ứng Yên La nhìn về phía tiếng động, người đầu tiên cô thấy là tổng biên tập của nhà xuất bản. Cô đứng dậy: “Tổng biên tập Trương.”

 

Tổng biên tập Trương cười với cô: “Cô La Yên đang bận à?”

 

Ứng Yên La lắc đầu: “Tổng biên tập Trương tìm tôi có việc gì sao?”

 

Tổng biên tập Trương có vẻ do dự, rồi nói: “Thực ra, đúng là có chuyện muốn hỏi ý kiến cô.”

 

“Chuyện gì ạ, anh cứ nói đi.”

 

Tổng biên tập Trương nói thẳng: “Tô tổng muốn gặp cô, cô thấy có được không?” Cả ba trung tâm thương mại ở ba thành phố do tập đoàn Tô thị cung cấp, hơn nữa cách bài trí còn tốt hơn nhiều so với kế hoạch ban đầu của họ. Thêm vào đó, Tô tổng lại là fan của cô La Yên, ông thực sự không biết từ chối thế nào.

 

Ứng Yên La “A” một tiếng, chớp mắt vài cái, có chút không phản ứng kịp. “Tô… Tô Vi Sơ sao ạ?”

 

Tổng biên tập Trương nghe cô gọi thẳng tên Tổng giám đốc Tô, mắt trợn to hơn một chút, vội vàng quay đầu nhìn ra cửa.

 

Ứng Yên La thấy vậy, cười hỏi: “Tô tổng đang ngoài cửa sao ạ?” “Đúng, đúng vậy.”

“Được thôi, vậy phiền anh mời anh ấy vào đi.”

 

Tổng biên tập Trương mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không nói được là gì. Thấy bên cô La Yên dễ nói chuyện, ông không cần lo đắc tội với “kim chủ ba ba”, trong lòng vui vẻ.

 

Ứng Yên La nhìn tổng biên tập Trương mời Tô Vi Sơ vào, đuôi mắt không động đậy mà khẽ nhếch lên.

 

Tô Vi Sơ vẻ mặt tự nhiên, nói với tổng biên tập Trương: “Tổng biên tập Trương, tôi muốn nói chuyện riêng với cô La Yên một lát, ông thấy có được không?”

 

“Chuyện này…” Tổng biên tập Trương theo bản năng nhìn về phía Ứng Yên La. Hai người này, ông đắc tội ai cũng không nổi.

 

Ứng Yên La mắt ngập ý cười, gật đầu với tổng biên tập Trương. “Không sao đâu ạ, tôi và Tô tổng sẽ trò chuyện một lát.”

 

Tổng biên tập Trương nghe vậy, nếu cả hai bên không có việc gì khác thì cũng không còn việc của ông nữa. Ông bèn tìm một cái cớ rồi đi ra ngoài trước.

 

Sau khi tổng biên tập Trương rời đi, không khí trong phòng nghỉ lập tức thay đổi.

 

Ánh mắt hai người chạm nhau, nóng rực và mãnh liệt.

 

Tô Vi Sơ nhếch môi, bước về phía cô.

 

Ứng Yên La mở lời trước: “Tô tổng không giả vờ nữa à?”

 

Tô Vi Sơ đưa tay vuốt má cô, thản nhiên nói: “Ừ, không giả vờ nữa.” Ứng Yên La bật cười thành tiếng.

Tô Vi Sơ tiến lên một bước, ôm lấy eo cô.

 

Ứng Yên La giật mình: “Anh không sợ bên ngoài…” Tô Vi Sơ nói nốt lời cô: “Tiêu Úy đang ở bên ngoài.”

Ứng Yên La nghe vậy mới thả lỏng, bèn giơ tay ôm lấy cổ anh. “Sao lúc nào anh cũng có thể xuất hiện một cách bất ngờ như vậy?”

 

Tô Vi Sơ ôm cô ngồi xuống ghế, thuận thế để cô ngồi lên đùi mình. “Vậy em có thích không?”

 

Ứng Yên La siết chặt vòng tay. “Đương nhiên là thích.”

 

Tô Vi Sơ nhìn vào đôi mắt trong veo đen láy của cô, ánh mắt dời xuống đôi môi hồng mềm mại. Anh không chút do dự mà cúi mặt xuống.

 

Ứng Yên La nhanh tay đưa tay che miệng anh lại. “Tô tổng làm gì vậy? Chỉ có chút thời gian mà cũng muốn giở trò lưu manh à?” Cô không muốn lớp trang điểm môi của mình bị anh làm hỏng.

 

Tô Vi Sơ bị cô che miệng, hơi thở thoảng qua là hương thơm từ lòng bàn tay cô, da thịt trên môi anh tinh tế và ấm áp. Anh đưa tay nắm lấy bàn tay cô, rồi mạnh mẽ hôn nhẹ vào lòng bàn tay cô vài cái. “Môi không cho hôn, thì hôn vào lòng bàn tay vài cái chắc không quá đáng chứ?”

 

Ứng Yên La: “…”

 

 

Tô Vi Sơ cũng không ở lại quá lâu, vì buổi ký tặng sắp bắt đầu.

 

Trước khi ra ngoài, Ứng Yên La còn liếc nhìn về phía Tô Vi Sơ. Nhưng vì hậu trường có nhiều nhân viên nên không ai chú ý, tuy nhiên lại không qua được mắt Triệu Nhiễm Nhiễm, người vẫn luôn âm thầm dõi theo cô. Người khác không biết cô vừa nhìn ai, chứ trong lòng cô ấy thì rõ mồn một.

 

Cô thật sự không ngờ,Tô tổng lại có thể dùng một cái cớ như vậy để đến buổi ký tặng của đàn chị!

 

Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của MC, Ứng Yên La bước ra trong tiếng reo hò của các độc giả.

 

Ứng Yên La không mặc chiếc váy mà cô đã chọn hôm qua. Bởi vì Tô Vi Sơ không cho.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi hoa văn sơn dầu cổ V trễ, phối cùng quần jeans ống đứng cạp cao tôn dáng. Dù chỉ đi một đôi giày thể thao trắng đế bệt đơn giản, vóc dáng của cô vẫn là tỷ lệ vàng ba bảy hoàn hảo.

 

Ngay khi cô xuất hiện trong tầm mắt của độc giả, những người đang cầm sách mới trên tay đều không kìm được mà kinh ngạc thốt lên.

 

“A a a a a! Đã biết đại đại xinh đẹp rồi, nhưng không ngờ người thật còn đẹp hơn!”

 

“Trời ơi! Xương quai xanh này, vòng eo này, đôi chân này! Là người thật đó sao?”

 

“Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao nữ chính trong truyện của đại đại chân thật đến thế, không hề có chút khoa trương nào!”

 

“Chết tiệt! Tôi mà có thân hình này, tôi đi tắm còn không thèm đóng cửa!”

 

“Tuyệt vời! Đẹp điên đảo!” “…”

MC có khả năng kiểm soát sân khấu rất tốt, các độc giả nhanh chóng im lặng dưới sự điều khiển của anh ta. Toàn bộ ánh mắt của cả hội trường, không hề khoa trương chút nào, đổ dồn về phía Ứng Yên La.

 

Ứng Yên La cầm micro, chào hỏi các độc giả bên dưới, lại một tràng la hét vang lên.

 

Nhìn những gương mặt trẻ trung tràn đầy nhiệt huyết của họ, cảm giác căng thẳng khi vừa bước lên sân khấu của cô cũng dần tan biến.

 

MC dẫn dắt nhịp độ, để các độc giả bên dưới có vài câu hỏi tương tác đơn giản với Ứng Yên La, sau đó mới chính thức bước vào phần ký tặng.

 

Ứng Yên La đeo tai nghe không dây rồi ngồi xuống sau bàn ký tặng, nhân viên bắt đầu sắp xếp các độc giả xếp hàng từ hàng trước ra sau để lên ký.

 

Khi ký tên, khoảng cách giữa độc giả và Ứng Yên La chỉ là một chiếc bàn rộng chưa đến 30cm.

 

Các độc giả cứ nhìn chằm chằm vào mặt Ứng Yên La. Trời ơi, mặt đại đại nhỏ quá!

Mắt đẹp thật! Lông mi vừa cong vừa dày! Miệng cũng xinh nữa! Hồng hồng mềm mại!

Còn đôi tay đang ký tên kia, vừa thon vừa trắng!! Trời đất ơi! Mình phải làm fan của La Yên cả đời!!

Ứng Yên La thoăn thoắt ký xong, mở sách ra đưa lại cho cô gái mặt tròn dễ thương trước mặt, và nhẹ nhàng nhắc nhở: “Đợi mực khô rồi hãy gập lại nhé, không thì chữ ký sẽ bị nhòe đấy.”

 

Vì Ứng Yên La đeo tai nghe không dây, nên các độc giả có thể nghe rõ giọng nói của cô. Tô Vi Sơ cũng rất tâm huyết với buổi ký tặng này, còn đặc biệt cho lắp đặt màn hình lớn, nên những độc giả ngồi dưới không cần lo bị người đang xếp hàng che mất tầm nhìn, vì họ có thể thấy rõ Ứng Yên La trên màn hình lớn.

 

“Trời ơi! Hưởng Vật đúng là đỉnh của chóp!!”

 

“Cứu mạng! Sao chị ấy có thể dịu dàng như vậy! Khí chất quá!”

 

“Nhan sắc này đúng là một cú tấn công chí mạng!” “Gương mặt này khiến tôi không thể rời mắt được!” “…”

Độc giả được Ứng Yên La nhắc nhở suýt nữa thì đưa tay lên che trái tim đang đập thình thịch của mình. Cô gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Vâng vâng ạ! Cảm ơn đại đại đã nhắc nhở!”

 

Cô không nhịn được mà thổ lộ: “Đại đại, em thật sự siêu thích chị.”

 

Ứng Yên La nhìn cô: “Cảm ơn em, chị sẽ tiếp tục nỗ lực để đáp lại tình cảm của các em.”

 

Bên dưới lại là một tràng la hét.

 

Đời này! Đời sau! Đời sau sau nữa! Cũng phải làm fan của La Yên!!

 

Trong lúc các độc giả đang chờ ký tên, họ bỗng thấy nhân viên đẩy những chiếc xe nhỏ đựng trà sữa lạnh và bánh ngọt về phía mình.

 

Các độc giả kinh ngạc: “Cái này… không phải là cho chúng ta chứ?” “Chắc là vậy đó, nhìn xem nhiều chưa kìa.”

Đúng là những thứ này được chuẩn bị cho các độc giả, do Tô Vi Sơ sắp xếp.

 

Nhân viên phát trà sữa và bánh ngọt cho mỗi người một phần, và thông báo rằng đây là món quà nhỏ mà cô La Yên chuẩn bị cho mỗi fan có mặt. Sau khi buổi ký tặng kết thúc, mỗi người còn có thể dùng vòng tay tham dự để nhận một phần quà lưu niệm tinh xảo ở cửa.

 

Các độc giả lại phát điên một lần nữa!

 

Đây rốt cuộc là vị đại đại thần tiên nào vậy!?

 

Vừa cho đồ ăn, đồ uống lại còn tặng quà lưu niệm!

 

Lúc này, trên mạng cũng vô cùng sôi động nhờ những thông tin được cập nhật từ hiện trường. Đặc biệt là siêu thoại của Ứng Yên La đã bị spam bởi những bức ảnh “sinh đồ” (ảnh chưa qua chỉnh sửa) tuyệt đẹp của cô. Giữa một loạt những tiếng “a a a a a”, rất nhanh sau đó, lại có độc giả khoe ảnh trà sữa và bánh ngọt, đồng thời cho biết sau khi kết

thúc họ còn được nhận một phần quà lưu niệm cực đẹp! Các độc giả online gần như ghen tị đến phát điên!

Ngay từ khi những hình ảnh về hiện trường buổi ký tặng được hé lộ, họ đã choáng váng. Ai cũng là fan truyện tranh lâu năm, cũng từng tham gia không ít buổi ký tặng của các họa sĩ hay tác giả khác, nhưng cách bài trí của buổi ký tặng lần này của Ứng Yên La tuyệt đối khiến họ vừa bất ngờ vừa kinh diễm!

 

Chỉ dựa vào những chia sẻ của các độc giả tại hiện trường là không đủ. Không biết ai đã đề xuất trong siêu thoại, liệu có thể nhắn tin cho nhà xuất bản Hưởng Vật để xin mở livestream không. Đề nghị này vừa đưa ra đã nhận được sự tán thành của vô số độc giả, thế là hàng loạt tin nhắn cầu xin livestream đổ dồn về Weibo của Hưởng Vật.

 

Nhân viên phụ trách Weibo của sự kiện bị vô số tin nhắn làm cho choáng váng, vội vàng báo cáo yêu cầu này của độc giả cho tổng biên tập Trương.

 

Hiện trường của họ đã có nhiếp ảnh gia quay phim toàn bộ quá trình, sau này cũng sẽ đăng tải, nhưng yêu cầu của độc giả quá mãnh liệt. Dù biết không cần hỏi thì cô La Yên cũng sẽ đồng ý livestream, nhưng ông vẫn cử nhân viên qua hỏi ý kiến.

 

Nhân viên đến hỏi ý kiến Ứng Yên La, quả nhiên không ngoài dự đoán của tổng biên tập Trương, cô gật đầu đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment