Pháo Hôi Làm Vương - Giáp Tử Hợi

Chương 148

"Tần Hạo đây là điên rồi sao?" Tần Thời chau mày.

 

Cả triều văn võ ai chẳng biết Lễ Bộ Tả Thị Lang Hạ Hành Kiểm là người của hắn, vụ án buôn lậu muối vừa khui ra, suýt chút nữa kéo hơn nửa triều đình xuống nước. Chẳng lẽ Tần Hạo không sợ văn võ bá quan bởi vậy mà ghi hận hắn, từ đó uy hiếp đến ngôi vị Thái tử hay sao?

 

-- Kỳ thực trong lòng mọi người đều rất rõ ràng, vụ án muối tư liên lụy quá lớn, Thiên Mệnh đế khả năng không lớn đến mức đại khai sát giới, chỉ xem hắn muốn lấy ai khai đao.

 

Thiên Mệnh đế bình tĩnh lại, không nhanh không chậm lật xem sổ sách trong tay, nghe xong lời Tần Thời, trong lòng loé lên linh quang, ngẩng đầu hỏi: "Gần đây Thái tử có gì dị động không?"

 

"Dị động? Hình như vẫn qua lại giống như thường lệ." Tần Thời nghĩ nghĩ: "Đúng rồi, Long Vệ truyền tin nói, gần đây Tần Hạo ra cung khá thường xuyên."

 

"Ra cung thường xuyên?" Thiên Mệnh đế hiển nhiên đã ý thức được điều gì: "Tra --"

 

Chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, tin tức các thế gia điều động hộ vệ liên tục được trình lên ngự án của Thiên Mệnh đế.

 

Tần Thời kinh hô: "Chẳng lẽ Tần Hạo muốn tạo phản?"

 

Đúng rồi, vậy mới giải thích được vì sao Tần Hạo lại khơi ra rắc rối to lớn như vậy, hắn muốn dời đi sự chú ý của bọn họ, từ đó đục nước béo cò.

 

"Phụ hoàng, chúng ta bây giờ nên làm gì đây?"

 

Thiên Mệnh đế trầm mặc thật lâu, tuy rằng đã sớm đoán được sẽ có ngày này, nhưng vừa nhớ tới trước kia Thái tử từng vì hắn chắn đao, trong lòng liền dâng lên một cảm xúc phức tạp khó nói thành lời.

 

Hắn vốn tưởng còn phải phí thêm công sức nữa mới khiến Thái tử hoàn toàn tuyệt vọng, từ đó sinh lòng mưu nghịch. Nào ngờ dưới tình huống hắn chưa hề hay biết, đối phương đã âm thầm ra tay.

 

Chỉ có thể nói Thái tử còn quả quyết hơn trong tưởng tượng của hắn.

 

Chỉ là, hắn vốn dĩ cũng chẳng phải người cha tốt lành gì, đương nhiên cũng không thể trông chờ Thái tử cứ ngu trung ngu hiếu mãi.

 

Thiên Mệnh đế thu hồi suy nghĩ, bình tĩnh phân tích: "Nếu là trẫm, nhất định sẽ chọn ra tay vào ngày đại yến tết năm mới."

 

Bởi ngày đó vương công đại thần tề tụ Thái Hòa Điện, chính là thời cơ tốt nhất để bắt trọn ổ.

 

"Phụ hoàng, thế gia thế lực cường đại, nhi thần có chút lo lắng." Tần Thời nhịn không được nói.

 

Theo nguyên bản cốt truyện, vì muốn kéo Đại hoàng tử Tần Dục xuống ngựa, thế gia đã chịu tổn thất nghiêm trọng. Về sau Thiên Mệnh đế lại xoay sang nâng đỡ Ngũ hoàng tử đấu với Thái tử, lại đem nữ nhi nhà Tạ gia chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử làm trắc phi, ép thế gia chia rẽ thành hai phe. Đến khi Thái tử hoàn toàn đánh sụp Ngũ hoàng tử, thế gia cũng không còn phong quang như xưa.

 

Chính vì vậy, lúc Thái tử mưu phản, Thiên Mệnh đế mới dễ dàng thu thập hắn.

 

Nhưng hiện tại lại khác, thế gia chưa bị suy yếu nhiều lần, ngay cả Thiên Mệnh đế cũng phải dè chừng.

 

Như nghĩ đến điều gì, ánh mắt Thiên Mệnh đế dừng lại trên mấy quyển sổ sách bên cạnh.

 

Hắn trầm giọng nói: "Cho nên lúc này càng không thể để đám huân quý trộn lẫn vào."

 

Hắn sợ, sợ biến số quá nhiều, đến mức mất đi quyền khống chế.

 

Về phần phía Thái tử, cũng không phải là không có khả năng thao tác.

 

Sau một trận mây mưa sảng khoái, Mạnh Tắc Tri từ trong phòng cùng anh em kết nghĩa đi ra, trong giọng nói đầy vẻ bất mãn: "Sớm muộn gì ngươi cũng chết vì cái tên biên tu kia."

 

Khóe mắt Tạ Kiến Trạch mang theo ánh hồng, trong lòng vừa mừng vừa buồn.

 

Sẽ không có ngày đó đâu.

 

Tạ Kiến Trạch cố ý dời lực chú ý để đè nén chua xót trong lòng: "Điện hạ, Điện Tiền Tư, Đô Ngu Hầu - Quan Hưng Vu cuối cùng cũng nhả ra rồi."

 

Điện Tiền Tư là một trong ba nha môn của cấm quân, phụ trách phòng thủ hoàng cung, bảo vệ hoàng đế, cũng như chấp hành chính lệnh thưởng phạt do hoàng đế ban bố.

 

Quan Hưng Vu là trưởng tử của Tế Ninh Hầu, năm nay chỉ hơn ba mươi tuổi, vốn không đủ tư cách, chỉ là vì vụ ám sát trong chuyến đi săn ở Hứa Xương, toàn bộ quan viên Điện Tiền Tư phụ trách trông coi khu săn đều bị xử phạt - hoặc cách chức, hoặc tịch thu tài sản, hoặc lưu đày. Cộng thêm mẹ hắn có quan hệ họ hàng xa với Thiên Mệnh đế, hắn mới có thể một bước lên trời, giữ chức Đô Ngu Hầu, nắm giữ hai vạn quân.

 

Nếu hắn có thể làm nội ứng trong cung, cơ hội thành công sẽ lớn hơn rất nhiều.

 

"Hắn muốn gì?" Mạnh Tắc Tri không thể không nâng cao tinh thần.

 

Từ khi hắn quyết tâm tạo phản, thế gia đã nhanh chóng hoạt động, chỉ trong nửa tháng đã kéo đến gần năm vạn quân.

 

"Tước vị Tế Ninh Hầu." Tạ Kiến Trạch nói.

 

Mẹ đẻ Quan Hưng Vu mất sớm, hiện nay chủ sự trong phủ Tế Ninh Hầu là mẹ kế của hắn. Năm đó mẹ kế vào cửa liền sinh đôi long phượng, từ đó luôn chướng mắt Quan Hưng Vu. Tục ngữ nói có mẹ kế thì có cha kế, Quan Hưng Vu khi nhỏ chịu không ít khổ, đến thanh danh cũng bị phá hoại.

 

Sau đó hắn vào quân ngũ, có lần giặc ngoại xâm đánh vào, bất ngờ tập kích nơi hắn trấn giữ. Hắn tuy may mắn thoát thân, nhưng một thời gian mất liên lạc với triều đình.

 

Tin hắn "chết trận" vừa đến tai mẹ kế, bà ta lập tức xúi giục Tế Ninh Hầu lập con trai mình làm thế tử.

 

Đến khi Quan Hưng Vu lập công lớn trở về, ngôi thế tử đã rơi vào tay đệ đệ hắn.

 

Thiên Mệnh đế dù quý trọng nhân tài, nhưng chuyện trong phủ Tế Ninh Hầu là việc nhà, hắn cũng không tiện nhúng tay quá sâu.

 

Vậy nên cũng chẳng lạ gì khi Quan Hưng Vu đưa ra yêu cầu này.

 

"Ừm, cô đồng ý." Mạnh Tắc Tri đáp.

 

Tạ Kiến Trạch lại nói: "Còn có..."

 

Mạnh Tắc Tri cúi đầu hôn nhẹ khoé miệng hắn, sau đó nghiêm giọng: "Cô khó lắm mới ra ngoài một chuyến, ngươi chắc chắn muốn suốt buổi chỉ nói mấy chuyện đó với cô sao?"

 

Ý tứ hắn quá rõ ràng, Tạ Kiến Trạch thở gấp, hầu kết lên xuống, đưa tay vòng lấy cổ đối phương.

 

Một tháng sau, vụ án quyên góp lương thực mạo danh ở Thiểm Tây và vụ án buôn lậu muối ở Lưỡng Hoài lần lượt có kết quả.

 

Phó quan Thiểm Tây - Hình Bộ Thượng Thư và Hữu Phó Đô Ngự Sử Bùi Chung Nhạc xác minh Tả Thừa Tuyên - Bố Chính Sử Trình Nguyên Trung cấu kết tham ô bạc quyên góp, làm giả sổ sách, từ nhà hắn thu được hơn trăm vạn lượng bạc và vô số châu báu, lụa là.

 

Vụ án này điều tra ra hơn sáu mươi quan viên từ cấp bố chính sử đến châu huyện thông đồng tham ô hơn bốn trăm vạn lượng. Sau kết án, Trình Nguyên Trung bị xử trảm, tru di tam tộc, kẻ khác lưu đày ba ngàn dặm. Hữu Thừa Tuyên tự sát. Mười ba người giả mạo quyên góp trên một vạn lượng bạc bị xử giảo, trong đó có em trai Hạ Hành Kiểm - Tả Thị Lang của Lại Bộ. Còn lại miễn tội chết sung quân.

 

So với âm vang như sấm sét của án Thiểm Tây, vụ án muối Lưỡng Hoài xử nhẹ hơn nhiều.

 

Toàn bộ thương nhân buôn muối bất hợp pháp bị bắt, Hộ Bộ từ nhà bọn họ tịch thu hơn hai ngàn vạn lượng bạc trắng, năm mươi vạn lượng hoàng kim, cùng vô số ruộng đất, nô bộc, trang viên, châu báu, đồ cổ, tương đương với hai năm thu nhập quốc khố Đại Càn triều.

 

Sau kết án, Phạm gia - đầu sỏ thương buôn muối bị tru di tam tộc, chín nam đinh bị lưu đày, nữ quyến sung vào Giáo Phường Tư, các thủ phạm chính bị xử trảm, gia quyến miễn tội chết sung quân.

 

Đô Chuyển Vận Diêm Sử Tư cùng hơn hai trăm quan viên các cấp bị xử - người đứng đầu xử trảm, người còn lại thì xét nhà, cách chức, hoặc lưu đày.

 

Trong triều, Triệu Quốc Công nhận hối lộ từ thương buôn muối tới năm mươi vạn lượng bạc, bị đoạt tước, xử trảm, gia quyến miễn tử sung quân.

 

Chỉ trong nửa năm, sáu công thần khai quốc thì ba người bị xử, thế lực Đại hoàng tử trong cấm quân bị Thiên Mệnh đế nhổ tận gốc.

 

Hộ Bộ Thượng Thư cùng tả hữu Thị Lang vì thất trách và nhận hối lộ lớn cũng theo vết xe đổ của Trình Nguyên Trung.

 

Những kẻ còn lại bị giáng chức ba cấp, đồng thời bị lệnh trong nửa tháng phải hoàn trả toàn bộ bạc hối lộ về Hộ Bộ, nếu không sẽ bị xử theo luật.

 

Nhưng trong tay bọn họ nào còn bạc? Bất đắc dĩ, đành phải đem ruộng đất, châu báu đi cầm cố.

 

Trong thời gian ngắn, các tiệm cầm đồ lớn nhỏ chen chúc người xếp hàng, giá hoàng kim từ 12 lượng bạc/lượng rớt xuống còn 10 lượng bạc/lượng.

 

Mạnh Tắc Tri nhân cơ hội gom được không ít của ngon vật lạ, chỉ riêng thôn trang suối nước nóng đã có ba cái.

 

Không ai ngờ tới cuối cùng, số bạc Hộ Bộ thu được lại nhiều hơn ghi chép trong sổ sách tới một nửa, Thiên Mệnh đế tức giận mấy ngày trời không có sắc mặt tốt.

 

Vì có công tố giác, Hạ Hành Kiểm không những không bị liên lụy bởi đệ đệ, ngược lại còn được thăng hai cấp, trở thành Tân Hộ Bộ Thượng Thư.

 

Chỉ là, sau lưng có bao nhiêu người muốn lột da hắn, chẳng ai hay biết.

 

Toàn bộ mười hai tháng, Kinh Thành đỏ rực suốt ngày.

 

Sau đó, ngày tết đã đến.

Bình Luận (0)
Comment