Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1026 - Chương 1026 Cô Bé Lọ Lem! 2

Chương 1026

Cô Bé Lọ Lem! 2


Sau khi đọc xong, hắn nhìn thời gian, rồi nói với thằng bé: “Lát nữa cha còn có vài chuyện phải đi làm, con nghe lời, trở về Thượng Hải với chú Gia Thố trước, rồi cha sẽ lập tức về đó, được không?”


Thằng bé ôm Tô Bạch với vẻ có hơi không nỡ, nhưng vẫn gật đầu một cách nghe lời.


Trong mắt Tô Bạch lóe lên một tia thương tiếc, rồi lại nhìn Gia Thố: “Làm phiền cậu rồi.”


Nói xong, hắn đi ra khỏi phòng khách, đứng ở hành lang bên ngoài, đèn màu trong khách sạn đã sáng lên, đồ trang trí phong cách Hàn phối với cảnh sắc của khu thắng cảnh, ngược lại rõ ràng rất độc đáo.


Gia Thố đi ra ngoài, đứng ở bên cạnh Tô Bạch.


“Cẩn thận một chút.”


“Ồ, cũng không phải chưa từng tiến vào thế giới chuyện xưa mà.”


“Lần này sẽ khác, tôi mong rằng cậu đừng chết ở nơi đó, nếu Phát Thanh đang định sáng tạo một hệ liệt thế giới chuyện xưa mới, vậy cậu sống sót trở về sẽ thuận tiện chia sẻ kinh nghiệm cho tôi hơn.”


“Cậu cũng biết phá hỏng bầu không khí thật đấy.” Tô Bạch duỗi tay vỗ lên vai Gia Thố.


Ngay đúng lúc này, một tia sáng trắng bao phủ lấy hắn, sau đó, Tô Bạch biến mất trước mặt Gia Thố.


[Các bạn thính giả thân ái, chào mừng đã tới nghe chương trình Phát Thanh Khủng Bố, tôi là người dẫn chương trình, tôi không có tên, bởi vì tên không có bất cứ ý nghĩa gì ở nơi này.


Hôm nay, chuyện xưa mà chúng tôi đưa mọi người đi là [Cô Bé Lọ Lem], là truyện cổ tích do chương trình của chúng tôi sáng tạo độc quyền, mong mọi người sẽ thích…]


Tiếng nhạc du dương vang vọng ở nơi này, bên cạnh là đại sảnh tiệc linh đình, mà bên cạnh Tô Bạch, thì lại là một bàn nhỏ được bình phong ngăn cách, khi hắn tiến vào thế giới chuyện xưa đã ngồi trên ghế rồi, trong tay còn cầm một ly rượu vang.


Trang phục trên người cũng là loại phục sức của tiểu quý tộc Tây Âu, tóm lại, là rất có tư tưởng của tiểu tư sản.


Trước mặt Tô Bạch, còn có năm người ngồi đấy, năm người này đều tóc đen, da vàng, mặc cũng là trang phục quý tộc, nhưng ngay từ cái liếc mắt đầu tiên, sáu người đều phát hiện ra thân phận của đối phương.


Sáu người ngồi xung quanh chiếc bàn nhỏ này, chắc hẳn đều là thính giả.


Trong sáu người, có bốn nam và hai nữ, người lớn tuổi nhất cũng hơn ba mươi tuổi, tuổi nhỏ một chút là một cô gái thoạt nhìn chỉ chừng mười bảy, mười tám tuổi, sáu người này đều có thực lực của người có thâm niên.


“Đây chính là thế giới chuyện xưa trong [Cô Bé Lọ Lem] sao?”


Người đàn ông lớn tuổi nhất đứng dậy, ló đầu ra bên ngoài bức bình phong: “Tiệc của quý tộc châu Âu à, không ngờ mình lại có có hội có thể đích thân tham gia một lần.”


“Làm ơn đi, loại cảm khái này chắc hẳn phải là hai đứa con gái chúng tôi tới biểu đạt mới phù hợp với tình cảnh chứ.”


Sáu người đều là người có thâm niên, đối với quy tắc và thói quen trong thế giới chuyện xưa, hiển nhiên sẽ không xa lạ gì, ngay khi sáu người báo tên cho nhau biết, cũng chọn ra một mục cường hóa của mình, đây cũng là để sau này có thể thuận tiện xuất hiện quan hệ hợp tác, đương nhiên, mọi người chắc chắn cũng có điều giữ lại, mà sẽ không có người thật sự ngốc nghếch, trong sáng và ngọt ngào, thật sự thật lòng thật dạ nói hết bí mật của mình ra.


Người đàn ông lớn tuổi nhất tên là Ngô Nại Hà, cường hóa võ cổ, cô gái nhỏ tuổi nhất tên là Nặc Oa, cường hóa tinh linh. Một cô gái khác tên là Lam Sắt, hiển nhiên là cường hóa ma pháp. Còn có hai người đàn ông, một người tên là An Lạc, một người là Cố Du Trung, lần lượt là cường hóa hệ tinh thần và cường hóa ý niệm lực, khi Tô Bạch tự giới thiệu, chỉ nói mình là cường hóa Huyết tộc.


Lúc này, tiếng nhạc đột nhiên trở nên vang dội và dồn dập, rõ ràng là buổi tiệc đã đạt đến một sự cao trào, mà bấy giờ, giọng nói của Phát Thanh cũng vang lên:


[Tuyên bố nhiệm vụ chính số một: Tìm kiếm Cô bé Lọ Lem thật sự, tiến hành xác nhận bằng cách hôn lên mu bàn tay.


Thời gian nhiệm vụ: Hai mươi tư tiếng.


Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa rõ.


Trừng phạt thất bại: Chưa rõ…]


“Lần này Phát Thanh chơi rất gắt, trừng phạt và phần thưởng đều chưa rõ.” Ngô Nại Hà cười bảo.


“Chắc hẳn là một lần thử của Phát Thanh, cho nên Phát Thanh hy vọng độ tự do trong chuyện xưa sẽ lớn một chút, như vậy nó có thể cảm thấy đặc sắc hơn.” Có Du Trung phân tích.


“Tôi nhớ không lầm thì số người tham gia chuyện xưa lần này là mười hai người, nhưng bây giờ chúng ta ở đây cũng chỉ có sáu người mà thôi.” Nặc Oa nói trong sự nghi ngờ.


“Còn sáu người nữa chắc hẳn là thính giả phương tây rồi, cho nên mới không xuất hiện chung với chúng ta.” Tô Bạch đứng dậy khỏi ghế, uống một ngụm rượu vang: “Tôi có hơi đói, đi ra bữa tiệc ăn chút gì đó, mọi người cứ tự nhiên.”


Nói xong, một mình hắn đi ra khỏi bình phong, bước vào trong buổi tiệc.


“Người này rất kiêu ngạo.” Nặc Oa nhìn bóng lưng của Tô Bạch, nói với vẻ hơi khinh thường: “Còn bảo chúng ta cứ tự nhiên nữa chứ.”


“Tính cách của mỗi một người không giống nhau, người có tính cách tốt trong những người có thâm niên, thực sự không nhiều.” Cố Du Trung cười, không coi đây là vấn đề to tát gì.


“Cậu ta muốn ăn, thì cứ để cậu ta ăn trước đi.” An Lạc cường hóa hệ tinh thần, lúc này nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn màu đỏ trên ngón tay mình: “Tôi ngược lại rất mong chờ, lát nữa cậu ta biết mình đã ăn sạch thứ gì đó, sẽ có biểu cảm thế nào.”


“An Lạc, có phải tinh thần lực của cậu đã điều tra ra được gì đó rồi không?” Ngô Nại Hà hỏi, trong một đội ngũ, người cường hóa tinh thần lực thường đều đảm nhiệm tai mắt cho tiểu đội.


“Buổi tiệc này có vấn đề.” An Lạc đáp một cách rất chắc chắn: “Trước tiên, chúng ta đừng vội đi tìm Cô bé Lọ Lem, mà nghĩ nên sống sót rời khỏi buổi tiệc này thế nào trước, rồi lại nói cái khác sau.”


Chương 1026

Bình Luận (0)
Comment