Chương 1028
Chuyện Này Thật Xấu Hổ 2
Tô Bạch vẫn duy trì trạng thái cương thi, duỗi tay chỉ vào năm người An Lạc ở bên đó, không ngừng kêu gào, trong lúc nhất thời, những nam nữ tham gia buổi tiệc gần đó đều nhìn về phía Tô Bạch chỉ.
Không thể không nói, rất nhiều người thực ra vẫn luôn trong chìm đắm trong cảm giác của bữa tiệc, hơn nữa nếu Phát Thanh đã truyền tống thính giả vào đây, vậy chắc chắn phải là với một loại cách thức rất khéo léo, nếu như vừa cho anh tiến vào đã khiến anh biến thành tâm điểm bị vây giết ở đó, vậy còn có ý nghĩa gì nữa?
Cũng bởi vậy, cùng với lời “nhắc nhở” của Tô Bạch, rất nhiều nam nữ gần đó lập tức giống như “tỉnh lại trong cơn mơ”, mang theo vẻ tham lam và khao khát, lũ lượt ùa về phía đám người An Lạc, bộ dáng này giống như cai ngục trong nhà tù gọi một tiếng ăn cơm vậy.
Hai bồi bàn vốn đứng ở bên cửa, sắc mặt nhanh chóng trắng bệch, khóe miệng lộ ra hai cái răng nanh, ánh mắt cũng biến thành màu đỏ thẫm, vậy mà lại là hai Vampire, bọn họ đã đứng chặn ở cửa.
Năm người An Lạc trừng mắt nhìn Tô Bạch, nhưng lúc này rõ ràng không kịp chỉ vào mũi hắn rồi chửi gì, mà ngay lập tức, đám người Ngô Nại Hà xông về phía trước, tố chất cơ thể cường hóa võ cổ của anh ta và lực va chạm quả thực khủng khiếp, trực tiếp húc bay hai Vampire canh cửa, nhưng ngay khi anh ta định một hơi tiếp tục xông ra, thì một bóng người màu lục đột nhiên xuất hiện trước mặt anh ta, đó là người thanh niên trước đó đã đưa rượu cho Tô Bạch, cơ thể của người thanh niên nhanh chóng bành trướng, làn da rõ ràng tản ra một loại xanh lục kỳ quái, vậy mà lại là một người sói, hai cánh tay của người sói trực tiếp ôm chặt Ngô Nại Hà.
Thực lực của người sói không dễ phân tích cho lắm, nhưng nhìn Ngô Nại Hà lại trong lúc nhất thời không thể thoát khỏi sự trói buộc của cậu ta, là có thể đại khái đoán ra được thực lực của người sói này cũng không kém gì thính giả có thâm niên, nhưng chẳng qua cũng chỉ tương đương với cấp thấp và người có thâm niên mà thôi.
An Lạc giang hai cánh tay, một cơn bão tinh thần càn quét tới, rất nhiều người xung quanh đều ôm đầu đau đớn, trên người Cố Du Trung có rất nhiều viên cầu màu bạc bay ra, hóa thành những tia sáng bạc bắn ra xung quanh, cơ thể của mấy người tới dự tiệc đã trực tiếp bị xuyên thủng như vậy, lại thêm trong tay Nặc Oa xuất hiện một cây trường cung, bắn phát nào trúng phát nấy, và pháp trượng trong tay Lam Sắt đang không ngừng giải phóng ra sức mạnh trị liệu và thủ hộ, đoàn thể tổ hợp bởi năm người, vậy mà vẫn vững vàng áp chế được số lượng rất đông khách ở xung quanh.
Chỉ có điều, bởi vì người sói đó đã thành công chặn ở vị trí cửa ra, dẫn đến tuy rằng bây giờ đám người An Lạc đã chiếm được ưu thế rất lớn, nhưng lại không có cách nào thoát khỏi nơi này được, lại thêm khách ở những vị trí khác cũng đang chạy về phía bên này, nên ưu thế hiện tại của đám người An Lạc, chắc chắn sẽ bị ưu thế số lượng của đối phương từ từ xóa sổ.
Tô Bạch nhìn về phía cửa lớn ở đằng trước, cơ thể bắt đầu lùi lại, nhưng vẫn không ngừng gầm lên tức giận về vị trí cửa nhỏ, một bàn tay ôm ngực mình, tỏ vẻ mình đã bị thương cho nên mới lùi về sau, mà ở gần đó, không ngừng có những vị khách khác chạy qua bên người hắn, gia nhập vào vòng chiến đấu.
Cấp bậc của yến tiệc này thật sự rất cao, cũng rất phô trương.
Tô Bạch cứ lén lút đi ra khỏi cửa lớn như vậy, nhưng ngay khi hắn bước ra khỏi cửa lớn, mới phát hiện ra vậy mà bên ngoài lại một con đường nhỏ hình vòm hoàn toàn bị bịt kín, trên hai bên vách tường được khắc họa vô cùng tinh tế và rõ nét, không phải chúa Jesus thì chính là đức mẹ Maria, rõ ràng rất sáng lạn và cao lớn, nhưng phối với những thứ ở trong buổi tiệc này, thì lại có vẻ trái ngược rất rõ ràng, thậm chí còn có một loại ý tứ châm biếm ở bên trong.
Tô Bạch tiếp tục đi theo con đường hình vòm về phía trước, đằng trước thổi tới luồng không khí trong lành, chắc hẳn chính là cửa ra, chỉ có điều, ngay khi Tô Bạch quành một cái, tầm nhìn trước mắt cũng lập tức trải rộng ra, hắn lại ngạc nhiên phát hiện ra, trước mắt mình có một hồ nước to lớn, mà ngay vị trí lối ra lại có một cái bàn nhỏ, trên bàn nhỏ đặt hoa quả và rượu thật tinh tế, còn có ba người ngồi bên cạnh bàn nhỏ.
Hai nam và một nữ.
Hai người đàn ông mặc áo đuôi tôm cao cấp, còn cô gái thì lại mặc một chiếc váy màu trắng, sóng dao động khí tức trên cơ thể của ba người này rất khiếp người.
Vốn dĩ, ba người này chỉ tập trung lại với nhau uống rượu và nói chuyện, kết quả Tô Bạch đột nhiên tiến vào khiến ba người bọn họ lập tức sững sờ, ánh mắt cũng dời lên người hắn.
Lần này, Tô Bạch đã hiểu ra, nơi này cũng thuộc về khu vực của yến hội, chỉ là cái đám binh tôm tướng tép đó đều ở trong sảnh tiệc lớn kia, mà ba người có thân phận cao nhất, thì lại một mình tụ tập ở nơi tao nhã này.
“A! A! A!”
Tô Bạch chỉ ra đằng sau, sau đó không ngừng khua cánh tay của mình, ý bảo phía sau đã xảy ra chuyện, bọn họ mau đi.
Cô gái vốn ngồi bên bàn tròn trực tiếp biến mất, sau đó xuất hiện trước mặt Tô Bạch.
“Phía sau xảy ra chuyện chúng ta đã sớm biết rồi, nhưng so với chuyện xảy ra ở phía sau, chúng tôi lại càng tò mò hơn, rốt cuộc thì tên lạ mặt nhà cậu là ai vậy?”