Chương 1029
Cinderella! 1
Rốt cuộc cậu là ai?
Sao tôi biết được tôi rốt cuộc là ai chứ?
Cái giọng điệu “a a a a” để trao đổi này cũng là do vừa rồi học từ chỗ cô nàng xác sống đó, chứ vốn dĩ bọn họ có nói tiếng người đâu?
Mẹ nó, tôi còn tưởng rằng các người không biết nói tiếng người, mà chỉ biết dùng từ tượng thanh thôi chứ.
Đối phương nói là tiếng Anh, nhưng Tô Bạch biết rõ, mình hoàn toàn không phân tích ra được thứ gì, lẽ nào nói mình là Vampire xuất thân từ chỗ bá tước Dracula chắc?
Cũng không được, bây giờ trạng thái cương thi mà mình đang dùng, cũng tương tự với trạng thái của xác sống thì phải?
Có quỷ mới biết, trong thế giới chuyện xưa [Cô Bé Lọ Lem] này có những gia tộc xác sống nào.
Thấy Tô Bạch không hề đáp lời, cô gái lập tức duỗi tay ra vồ về phía mặt hắn, ánh mắt của hắn híp lại, vung một nắm đấm ra.
Trong nháy mắt nắm đấm và bàn tay va chạm, ngay lập tức, cô gái bay ngược ra sau, tuy rằng Tô Bạch vẫn bất động, nhưng lại nhìn nắm đấm của mình với vẻ kinh ngạc, vì trên vị trí nắm đấm, lại cắm đầy xước măng rô, trong xước măng rô hàm chứa độc tố đáng sợ, đang điên cuồng phá hoại cơ thể của mình, hắn thậm chí còn có thể cảm giác được sự điên cuồng của những độc tố đó.
Một người đàn ông mặc áo đuôi tôm đứng dậy, tiếp được cô gái một cách vững vàng, cô gái duỗi tay khẽ vuốt ngực mình, giống như đang tự xuôi khí cho mình, nhưng rất dễ nhận thấy, tuy rằng vừa rồi bị Tô Bạch đánh bay ngược ra sau, nhưng phần lớn nguyên nhân vẫn là do cô gái chủ động giảm bớt lực, bản thân cô ta cũng không chịu bao nhiêu lực sát thương, mà Tô Bạch vừa rồi cũng thật sự có một loại cảm giác một quyền này như đánh lên cây bông, hơn nữa, cây bông này còn mang theo gai nhọn.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Một người đàn ông khác cũng đứng dậy, nhìn Tô Bạch với ánh mắt mang theo chút ý tứ soi mói, đồng thời sát khí cũng hoàn toàn khóa chặt lên người hắn.
“Sẽ không phải thợ săn quỷ tới từ tòa thánh đấy chứ?” Một người đàn ông khác suy đoán.
Lòng bàn tay của Tô Bạch run lên, vảy rồng đen lập tức xuất hiện, sức mạnh nóng rực đáng sợ trực tiếp đốt cháy rụi toàn bộ xước măng rô trên bàn tay hắn, nhưng lúc này, toàn bộ lòng bàn tay trái vẫn nằm ở một loại trạng thái tê dại, sự đáng sợ của độc tố đã vượt qua sức tưởng tượng của Tô Bạch, nhất là khi mình còn mang hai huyết thống là Huyết tộc và cương thi, khả năng kháng độc mạnh hơn người có thâm niên khác nhiều, nhưng bây giờ vẫn không thể may mắn tránh được như cũ.
Thế giới truyện cổ tích chết mẹ này!
Tô Bạch khuỵu một gối xuống đất, gạch men sứ dưới chân trực tiếp nứt toác ra, mà bản thân hắn thì lại giống như một viên đạn bắn ra ngoài, trực tiếp đâm về phía mặt hồ.
Khí tức của ba người phía đối phương hoàn toàn không kém gì mình, vào thời điểm này, không cần thiết phải ở lại nơi này chịu chết.
Hai người đàn ông mặc áo đuôi tôm, một người trên cơ thể xuất hiện một tầng vảy cá màu xanh tởm lợm, nhún người nhảy vào trong hồ, một người khác, phía sau mọc ra một đôi cánh màu đen, bay thẳng lên cao.
Tô Bạch chìm vào trong nước, hiển nhiên cũng phát hiện ra truy binh phía sau, lập tức chỉ có thể nhanh chóng bơi đi, bây giờ mình nhất định phải thoát khỏi khu vực này trước đã, bằng không hắn hoàn toàn không có cách nào đi làm nhiệm vụ chính số một.
Cô bé Lọ Lem, chắc hẳn sẽ không ở nơi này đâu.
Chỉ có điều, tốc độ của người đàn ông vảy cá đó ở trong nước rõ ràng vượt xa Tô Bạch quá nhiều, anh ta trực tiếp vòng tới từ một phía sâu hơn, sau đó đâm về phía Tô Bạch từ dưới lên trên.
Cả người Tô Bạch trong nháy mắt dựng thẳng, hàn khí tản ra, trực tiếp đóng băng mặt nước gần đó, rồi hắn đánh một quyền lên mặt băng, cơ thể bay vút lên trời.
Người đàn ông mọc cánh thuận thế lao từ trên xuống, xông về phía Tô Bạch, anh ta như vậy có chút giống với kiểu dùng khỏe ứng mệt.
Cơ thể của Tô Bạch vẫn còn đang xoay ngược trên không trung, nhưng đột nhiên dừng lại, thắt lưng dùng sức, xoay cơ thể lại, nửa người trên xuôi theo người đàn ông có cánh, đồng thời Địa ngục hỏa shotgun cũng xuất hiện, liên tục bóp cò súng!
“Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!”
Địa ngục hỏa shotgun phun ra viên đạn màu vàng, liên tục càn quét, hai tay của người đàn ông có cánh lập tức giang ra, ngưng tụ ra một quầng sáng màu đen, khó khăn lắm mới chặn được uy lực của Địa ngục hỏa shotgun, nhưng quầng sáng cũng đang không ngừng run rẩy, rõ ràng cũng không thoải mái đến vậy.
Mà ngay đúng lúc này, tầng băng vừa mới ngưng tụ ra ở bên dưới trực tiếp vỡ nát, một cánh tay của người đàn ông vây cá hóa thành một thứ tương tự với càng cua, trực tiếp đâm về phía Tô Bạch.
Tô Bạch đập báng súng lên, trong lúc nhất thời ánh lửa bắn văng bốn phía, khí thế của đối phương không giảm, cơ thể lại một lần nữa bật lên, ý đồ lại kéo Tô Bạch vào trong nước, dù sao thì ở đó cũng là sân nhà của anh ta, nhưng cơ thể của Tô Bạch lại hóa thành một màn sương máu trong nháy mắt, trực tiếp tránh thoát sự quấn riết của đối phương, giống như một cơn gió bay đi mất.
Người đàn ông có cánh giang rộng đôi cánh, chậm rãi đáp xuống mặt nước, không tiếp tục đuổi đánh.
“Sao anh không đuổi theo?”
Người đàn ông vây cá đứng trên mặt nước, rõ ràng rất khó hiểu.
Người đàn ông mọc cách duỗi hai bàn tay mình ra, lúc này, hai tay của anh ta đã đầm đìa máu tươi, rõ ràng là sát thương mà Địa ngục hỏa shotgun mang lại khi ngăn cản dưới tình huống bất ngờ không kịp phòng bị vừa rồi.
Người đàn ông vây cá nhìn một màn này, mới gật đầu: “Xem ra, sau này phải đổi một nơi khác mở tiệc rồi.”
“Người này không giống với thợ săn quỷ từ tòa thánh, khí tức trên người cậu ta hoàn toàn là sức mạnh ở phía hắc ám, tòa thánh không có khả năng dùng cậu ta như một thợ săn quỷ được, sự trong sạch của bọn họ tuyệt đối không cho phép bọn họ làm như vậy.”
“Tôi sẽ cho người đi điều tra.” Người đàn ông vây cá liếc mắt nhìn về phía Tô Bạch biến mất với vẻ không cam lòng: “Nhưng tôi có dự cảm, chúng ta và cậu ta sẽ gặp lại nhau rất nhanh thôi.”
“Quay về thu dọn một chút trước đã, trong đại sảnh hình như cũng loạn rồi.” Người đàn ông có cánh lại giang đôi cánh ra, bắt đầu trở về.
...
Màn sương máu rời khỏi hồ nước, tiến vào trong khu rừng, cơ thể của Tô Bạch cũng lại hiện ra, trên người hắn đã ướt đẫm, hiển nhiên ở đây cũng có nguyên nhân ngâm dưới nước vừa rồi, nhưng cũng có cả mồ hôi lạnh trên người mình trong mấy lần đánh nhau ngàn cân treo sợi tóc trước đó.