Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1033 - Chương 1033 Thân Phận Thực Sự Của Cô Bé Lọ Lem 1

Chương 1033

Thân Phận Thực Sự Của Cô Bé Lọ Lem 1


Đối mặt với câu hỏi này của Tô Bạch, Cô bé Lọ Lem có hơi ngạc nhiên, trước đó Tô Bạch hôn mu bàn tay của cô ta, cô ta tưởng rằng là loại ám thị đó, cho nên mới hiểu chuyện, tự mình cởi quần áo, cô ta cam tâm tình nguyện dùng cơ thể của mình để hầu hạ thần sứ, dù sao thì vì hai đồng bạc đi làm loại chuyện đó với ông chủ cửa tiệm tạp hóa trong nhà gỗ nhỏ mà cô ta còn bằng lòng thì thôi.


Tô Bạch nhìn kỹ dáng người của Cô bé Lọ Lem một chút trước, quả thực rất tốt, rất khiến người trào máu mũi, nhưng vừa nghĩ đến Cô bé Lọ Lem còn chưa tắm rửa, trong đó có khả năng còn có “chất bôi trơn” mà người đàn ông tên Kevin vừa rồi đó để lại, là khiến Tô Bạch không có một chút hứng thú nào nữa.


Nhà nghiên cứu tâm lý học như Dĩnh Oánh Nhi đã từng nói Tô Bạch có bệnh tâm thần liên quan đến phương diện này, đối với phương diện này, hắn có một loại bệnh sạch sẽ mức độ cao, hiển nhiên, cậu chủ Tô tất nhiên sẽ không trực tiếp thuận nước đẩy thuyền, đẩy ngã Cô bé Lọ Lem vào lúc này rồi.


Còn nữa, làm loại chuyện đó với một NPC trong thế giới chuyện xưa, cũng chẳng có gì khác biệt về mặt bản chất với một tên đàn ông ru rú trong nhà tự mình chơi búp bê hơi cả.


“Trước mặc quần áo lên đi, đúng rồi, có nghe nói gần đây có yến hội gì sắp mở hay không, à, rất có khả năng có thể sẽ có vương tộc tới tham gia, ví dụ như hoàng tử và quốc vương.”


“Là tiệc ở phủ của bá tước Bolton sao?” Đôi mắt của cô bé Lọ Lem lập tức sáng ngời.


Nhìn thấy cô ta nói như vậy, trong lòng Tô Bạch cảm thấy chắc tám, chín phần mười là thế.


“Trước đó cô cần tiền mua quần áo, chính là để tham gia buổi tiệc này sao?” Tô Bạch hỏi.


“Đúng vậy, con muốn tham gia bữa tiệc này, bởi vì con nghe nói hoàng tử điện hạ cũng sẽ tham gia.” Trên gương mặt của Cô bé Lọ Lem lộ ra một loại kích động khó kiềm chế được.


Rõ ràng, cô gái này rất khao khát được trèo lên đầu cành biến thành phượng hoàng, cô ta vốn chính là con gái của một gia đình địa chủ, khi còn nhỏ cũng đã từng trải qua cuộc sống gấm nhung lụa là, chỉ là vì sau khi cha mẹ đều qua đời hết, mẹ kế của cô ta đay nghiến cô ta, khiến cô ta lại càng khao khát được trở lại cuộc sống tươi đẹp đó hơn.


Chính vì đã từng sở hữu và cũng đã từng hưởng thụ qua, cho nên mới nôn nóng muốn tìm về cuộc sống tốt đẹp đó như vậy.


“Cần chuẩn bị chút gì không?” Tô Bạch hỏi.


“Tiền mua quần áo thì con có rồi, nhưng đi đến vũ hội cần giày và trang sức…”


“Hai đồng tiền có thể mua được gì?” Tô Bạch lắc đầu: “Như vậy đi, lát nữa ra ngoài cùng tôi, đi lên thị trấn, à không, gần đây có thành phố nào lớn một chút không, đi tìm tiệm may tốt nhất để đặt may riêng một bộ lễ phục cho cô, sau đó các loại trang sức, giày dép, cũng sẽ chuẩn bị loại tốt nhất cho cô.”


“Thần sứ, đây là thật sao ạ?” Cô bé Lọ Lem nhìn Tô Bạch với vẻ không dám tin.


“Cô chỉ cần đảm bảo với tôi một chuyện, đó chính là nắm bắt được trái tim của hoàng tử trong buổi vũ hội cho tôi, đúng rồi, hoàng tử rất có khả năng có bệnh cuồng chân, cuồng chân, cô biết nó có ý nghĩa gì không?” Tô Bạch hỏi.


Đây cũng là một kết luận được đưa ra trong một quyển truyện [Cô bé Lọ Lem] mà hắn đã đọc, vị hoàng tử đó đã từng khiêu vũ với Cô bé Lọ Lem, tiếp đó bị Cô bé Lọ Lem mê hoặc, sau đó lại cầm giày thủy tinh tìm các con gái xỏ thử, hai cô chị của Cô bé Lọ Lem gọt gót chân của gọt gót chân của gọt gót chân của gọt gót chân, chỉ cần có thể xỏ vừa chiếc giày đó, thì hoàng tử hoàn toàn OK, cứ ngơ ngơ ngác ngác dẫn các cô gái chuẩn bị về thành kết hôn.


Mà lần lượt hết mấy lần, hai cô chị của Cô bé Lọ Lem đều “anh dũng hy sinh”, mà cái tên hoàng tử đó lại cứ một lần nối tiếp một lần mang “tân nương” rời đi, nếu không phải nửa đường có quạ đen mổ mắt, thì hoàng tử hoàn toàn không phát hiện ra được.


Trong chi tiết cốt truyện này, đã phản ánh một cách hoàn hảo rằng hoàng tử chắc hẳn là một tên cuồng chân sâu sắc, sự yêu thích và si mê đối với chân của con gái đã đạt đến mức độ phát rồ, trong mắt anh ta, phụ nữ là ai cũng không sao cả, chỉ cần cô ta có thể xỏ vừa đôi giày thủy tinh đã để lại, để mình hưởng thụ là OK rồi, về phần nói anh ta thật sự yêu Cô bé Lọ Lem, vậy sao có khả năng ngay cả mặt mũi của người ta cũng không nhớ ra nổi chứ?


“Bệnh cuồng chân ạ?” Cô bé Lọ Lem có hơi chần chừ, đáp: “Mỗi khi tên thợ sửa giày của Adam ở với con, cũng thích kêu con dùng chân giúp anh ta ra, là ý này sao ạ?”


Nghe đến đây, trong lòng Tô Bạch thật sự rất buồn cười, cảm thấy quan tài của anh em nhà Grimm đã sắp nổ tung mất rồi.


“Cũng gần giống như thế, tóm lại, gần đây cô phải bảo dưỡng đôi chân này thật tốt cho tôi, nếu mẹ kế của cô và chị gái của cô lại kêu cô đi làm việc thì nói với tôi, tôi sẽ đại diện cho thần đi trừng phạt bọn họ, bởi vì cô là cô gái được thần chọn trúng.” Tô Bạch nói một cách rất nghiêm túc và chính trực, mặc bộ quần áo của thần trong thế giới truyện cổ tích quả đúng là cách đơn giản nhất.


“Vâng, con biết rồi.” Cô bé Lọ Lem ra sức gật đầu, sau đó quan sát đôi chân mình với vẻ rất nghiêm túc, rõ ràng, cô ta cũng biết rõ, vinh hoa phú quý của mình rất có khả năng sẽ đều gửi gắm vào đôi chân này của mình hết.


“Cinderella, Cinderella! Con ả ti tiện nhà mày, sao còn chưa ra ngoài làm việc đi, trưa trờ trưa trật rồi mà mày trốn ở trong phòng làm biếng, mày muốn tao nuôi không mày đúng không?” Một giọng nói chói tai vang lên ngoài cửa.


“Là mẹ con.” Cô bé Lọ Lem nói với Tô Bạch.


Chương 1033

Bình Luận (0)
Comment