Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1048 - Chương 1048 Cô Có Phải Người Mà Tôi Yêu Thích Nhất Không? 2

Chương 1048

Cô Có Phải Người Mà Tôi Yêu Thích Nhất Không? 2


Dự báo và phân tích về nguy hiểm là kỹ năng mà mỗi một thính giả đều có, mà trước mắt, Tô Bạch có thể cảm giác được không khí xung quanh dường như thi thoảng lại thân thiện với mình như vậy.


Hắn bắt đầu lùi bước, định rời khỏi nơi này.


Nhiệm vụ chính số ba là giết chết vương phi Huyết tộc, người phụ nữ quyền quý ngồi ở vị trí trung tâm buổi tiệc đó, ngay trước mặt mọi người, nhưng Tô Bạch không có dự định ra tay ngay lúc này, dù sao thì nơi này cũng là đại bản doanh của Huyết tộc, bên cạnh lão vương phi đó chắc chắn có cường giả Huyết tộc ẩn nấp, cho nên lúc này ra tay giết vương phi là một sự lựa chọn rất ngu ngốc.


Phải biết rằng trước đó vương phi đi dạo trên đường, bị An Lạc thôi miên, trộm mất giày thủy tinh, từ đây đã đủ có thể thấy nếu muốn ám sát vương phi, hoàn toàn có những cơ hội khác thuận tiện ra tay hơn, mà không cần thiết phải ra tay trong hang ổ Huyết tộc trước cái nhìn chăm chú của mọi người.


Không giống với Tô Bạch rút lui khi đang có thế lực, lúc này, ánh mắt của An Lạc, Lam Sắt, Cố Du Trung, Nặc Oa và những thính giả phương Tây khác, đều rơi lên người lão vương phi theo bản năng.


Vì nhiệm vụ chính số hai, bọn họ vất vả nhiều ngày như vậy, nhưng ngay cả một miếng canh cũng không húp được, toàn để một mình Tô Bạch độc chiếm hết, lúc này chính là lúc trong lòng bọn họ khó chịu nhất cũng kích động nhất, mà loại khó chịu và kích động này rất dễ ảnh hưởng đến suy đoán bình thường của một người.


Lúc này, bọn họ đang sinh ra sự do dự có nên trực tiếp dũng cảm giết chết lão vương phi hay không, hoặc gọi là kích động, lại càng chính xác hơn.


Dù sao phần thưởng và số lần của nhiệm vụ chính số ba dựa theo cống hiến để chia, mọi người cùng nhau ra tay, có thể chia được bao nhiêu phần thưởng đều dựa vào bản lĩnh của mình, thế này cũng rất công bằng.


Mà lúc này, sự bước lùi và rời đi của Tô Bạch, đã không có cách nào thu hút được sự chú ý của bọn họ.


“Vù!”


Một âm rung đột nhiên truyền tới.


Ba ông già mặc trang phục cổ xưa xuất hiện trước mặt cô bé Lọ Lem đi đôi giày thủy tinh màu đỏ đó, hơn nữa, còn đồng thời bao vây cả Cố Du Trung và Lam Sắt ở bên cạnh Cô bé Lọ Lem lại.


Đôi mắt của An Lạc trừng to, anh ta là cường hóa hệ tinh thần, nên tốc độ có được thông tin nhanh hơn người khác rất nhiều, ngay lập tức, anh ta kéo tay Nặc Oa, khẽ quát: “Đi mau, ba Vampire đó đều là người có thâm niên đỉnh cao!”


Có lẽ trước đó An Lạc còn có hơi do dự và chần chừ, nhưng ngay khi phía đối phương có ba trưởng lão Huyết tộc có khí tức của người có thâm niên đỉnh cao xuất hiện, An Lạc biết rõ, muốn ở lại nơi này giết chết lão vương phi quả thực là người si nói mộng.


Hơn nữa trước đó, anh ta đã từng trộm đôi giày thủy tinh từ dưới chân lão vương phi, nên bản thân anh ta biết rõ nhất, chỉ cần nắm bắt thời cơ vừa đúng, trong vòng một tháng này, nhân lúc sơ hở bắt một mình lão vương phi này rồi tiến hành ám sát, tỷ lệ thành công có thể nói là vô cùng cao, hoàn toàn không cần thiết phải ở nơi này đánh nhau với toàn bộ Huyết tộc.


Tô Bạch là người đầu tiên rời đi, An Lạc và Nặc Oa là tốp thứ hai, sau đó hai thính giả phương Tây đó cũng đều nhìn ra sự bất ổn của tình hình, nên cũng rời đi cùng, đương nhiên, còn có rất nhiều khách khứa trong bữa tiệc nội bộ, biết có khả năng sẽ xảy ra chuyện nên nhanh chóng rời đi trước.


Cố Du Trung còn muốn mở miệng giải thích gì đó, có lẽ muốn lôi quan hệ của mình với thành chủ ra, nhưng thấy ba lão già Huyết tộc đó trực tiếp lôi xích sắt màu tím ra, thì anh ta biết rõ, dựa vào lời nói giải thích cũng đã không có ý nghĩa gì nữa rồi, lập tức, những viên cầu kim loại nổi lên từ trong quần áo của anh ta, sau đó bắn ra ngoài trong nháy mắt.


“Bốp! Bốp! Bốp!...”


Cơ thể của ba lão già Huyết tộc bị bắn thủng lỗ chỗ, nhưng thương thế của bọn họ rất nhanh đã trực tiếp hồi phục, xích sắt quét ngang qua, bao vây ba người Cố Du Trung, Lam Sắt và Cô bé Lọ Lem lại.


Tô Bạch mới rời khỏi pháo đài chưa được bao xa, đã nghe thấy trong pháo đài truyền ra tiếng nổ, rõ ràng bên trong đã đánh nhau.


Đám người An Lạc lại vừa chạy vừa nhìn về phía sau với ánh mắt vui khi thấy người gặp họa, lần này Cố Du Trung và Lam Sắt xảy ra chuyện, hoàn toàn là do một tay An Lạc tính kế, nên bây giờ anh ta vẫn rất có cảm giác thành tự.


“Ưm… ừm… ưm… ư…”


Cinderella nằm trên giường, vốn cho rằng mình sẽ đi phục vụ hoàng tử, nhưng không ngờ hoàng tử trực tiếp dán miệng lên, đầu lưỡi đó không ngừng lướt qua chân mình, khiến Cinderella cảm thấy ngứa ngáy, cũng rất dễ chịu.


Cinderella cũng không phải là xử nữ thẹn thùng, cô ta biết rõ, đại đa số đàn ông đó khi làm loại chuyện này, chỉ quan tâm đến bản thân hưởng thụ, bản thân thoải mái, nào có quan tâm đến phụ nữ có cảm giác gì, nhưng biểu hiện của vị hoàng tử hiện tại khiến cô ta cảm thấy rất cảm động.


Thật đó, là cảm động, hoàng tử là một người biết thương tiếc người, thật tốt quá.


Chỉ có điều, ngay sau khi hoàng tử liếm sạch toàn bộ vết máu trên tất chân của Cinderella, anh ta trực tiếp há miệng cắn lên da thịt trên bắp chân của cô ta, rồi xé rách một miếng thịt nhai ở trong miệng.


“Á á á á á á!”


Cinderella phát ra một tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn.


“Phi.” Hoàng tử nhổ máu thịt trong miệng ra, nhìn Cinderella với vẻ rất nghi ngờ.


“Cô không có hương vị mà tôi thích, mau nói cho tôi biết, người đó là ai, người đó đang ở đâu?”


Một tay của hoàng tử bóp cổ Cinderella, nhấc cả người cô ta lên.


Chương 1048

Bình Luận (0)
Comment