Chương 1049
Ma Pháp Huyết Tộc! 1
Ra khỏi phủ của bá tước, Tô Bạch cũng không tiếp tục dừng chân ở trong thành bao lâu, bởi vì rất dễ nhận thấy, trong tòa thành này tới đâu cũng đều có tai mắt của Huyết tộc, nếu vị hoàng tử đó thật sự giống như mình suy đoán, có sự ám ảnh đối với máu tươi của mình, vậy Tô Bạch không thể nghi ngờ gì, chính là người nguy hiểm nhất trong toàn bộ thính giả còn sống sót, bởi vì hoàng tử chắc chắn sẽ dốc toàn bộ sức lực phái người đi tìm mình.
Bây giờ, điều duy nhất đáng để thấy may mắn chính là mình đã hoàn thành nhiệm vụ chính thứ hai rồi, tuy rằng quả thực hoàn thành một cách rất may mắn, nhưng Tô Bạch cũng vì vậy mà phải trả cái giá rất lớn.
Ví dụ như An Lạc và những thính giả khác, hoàn toàn có thể tiếp tục đi tìm cơ hội khác để ám sát lão vương phi một cách thảnh thơi và ung dung, mà bản thân Tô Bạch lại chỉ có thể chọn rời khỏi tòa thành này, tránh sự đuổi giết tới từ Huyết tộc.
Phát Thanh đã từng nói ở trong nhiệm vụ chính số hai, người thất bại ở nhiệm vụ chính số hai, thì độ khó ở nhiệm vụ chính số ba sẽ tăng lên năm mươi phần trăm, trước đó Tô Bạch còn cảm thấy đây chắc hẳn là một phúc lợi cho người hoàn thành nhiệm vụ chính số hai, nhưng bây giờ xét từ thân phận là người trong cuộc của hắn, đây rõ ràng chỉ là một loại làm cân bằng giữa người hoàn thành nhiệm vụ như mình và tăng độ khó nhiệm vụ cho những người khác mà thôi.
Tô Bạch ra khỏi thành, một mình bước vào trong khu rừng bên cạnh, tìm một thác nước nhỏ tắm một cái, sau đó, ở trần ngồi trên tảng đá bên cạnh.
“Đã sắp sáng rồi.” Bận rộn cả một đêm, đủ các loại sự việc và các loại thay đổi, khiến một đêm này của Tô Bạch rõ ràng rất bận bịu.
Hắn nằm trên tảng đá, đôi mắt hơi mở, tia nắng ban mai hiện ra rõ ràng ở phía xa, mặt trời đã mọc rồi.
Tô Bạch híp mắt lại, lúc này, cơ thể quả thực có hơi mệt mỏi, hắn thực sự cần nghỉ ngơi một chút, nhưng cũng ngay khi hắn đang từ từ khơi dậy cảm giác buồn ngủ, thì trong khu rừng truyền tới những tiếng vang rất nhỏ.
Lúc này, đôi mắt của Tô Bạch đã hoàn toàn khép, nhưng lực cảm giác xung quanh lại mạnh hơn, cơ bắp cả người cũng lặng lẽ căng cứng.
Nếu hiện tại là Huyết tộc tới tìm mình, vậy ngày tháng của mình ở trong thế giới chuyện xưa cũng không dễ trải qua như vậy.
“Vù! Vù! Vù! Vù!”
Những bóng ma bắt đầu bay tới từ khắp xung quanh, từ từ tạo thành một vòng vây quanh Tô Bạch đang nằm trên tảng đá.
“Rắc!”
Một tiếng vang giòn giã truyền tới, những bóng ma trực tiếp áp sát Tô Bạch, đồng thời một thanh chủy thủ sắc bén xẹt về phía cổ hắn với một loại phương thức cực kỳ lưu loát.
“Vù!”
Cả người Tô Bạch bay vút lên trời, tránh được một nhát dao của đối phương, đồng thời Tô Bạch đã bùng phát sức mạnh cơ thể lập tức tiếp cận anh ta, dùng một quyền trực tiếp đánh thủng cơ thể của đối phương.
“Bốp!”
Cả ngực của Huyết tộc đó hoàn toàn bị đánh thủng, anh ta mang theo vẻ mặt khó tin, lảo đảo lùi lại vài bước, sau khi ngửa về phía sau, ngã vào trong hồ nước.
“Yếu vậy sao?”
Lúc này, mấy bóng người khác bắt đầu từ từ cách xa Tô Bạch, rõ ràng, sau khi nhìn thấy đồng đội của mình bị một đòn của Tô Bạch giết chết, bọn họ không có dũng khí tiếp tục xông lên nữa.
Nhưng cũng từ khía cạnh này nói rõ, đây chỉ là một tiểu đội tìm kiếm mình, mà không phải là đội săn giết chân chính.
Tô Bạch nhanh chóng mặc quần áo vào, sau đó bắt đầu di chuyển, tuy rằng không biết đám Huyết tộc này đã tìm được mình thế nào, nhưng nếu hiện tại hành tung của mình đã bại lộ, vậy để kéo dài thời gian một chút, tranh thủ một chút không gian hoạt động cho mình, thì mình không thể dừng lại, mà chỉ có thể tiếp tục di chuyển.
Nhưng với Huyết tộc có truyền thừa chính thống, phương pháp và năng lực mà bọn họ sở hữu là thứ mà Tô Bạch không thể hiểu được, bởi vì sau khi hắn di chuyển hoàn toàn không có quy tắc suốt nửa tiếng, lại phát hiện ra trước mặt mình có một ông già mặc áo choàng xuất hiện, gương mặt của ông già rất già mua, cũng rất trắng bệch, bộ dáng rất giống với ông già đã bao vây đám người Cố Du Trung trong nội sảnh.
Ông già giống như đang đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công ở nơi này, và đợi sự xuất hiện của Tô Bạch.
Tô Bạch hé môi, hỏi với vẻ hơi tò mò theo bản năng: “Tôi rất tò mò, các ông tìm được tôi kiểu gì vậy?”
“Cậu cũng là một Vampire, còn cần hỏi tôi câu này sao?” Ông già rõ ràng có hơi ngạc nhiên, ông ta cởi găng tay của mình xuống: “Tôi vốn còn tưởng rằng cậu tự mình cố tình tìm tới tôi, bởi vì tôi rất khó lý giải được một Huyết tộc có đẳng cấp huyết thống đã rất cao, lại phạm vào loại sai lầm này.”
Tô Bạch cũng có hơi bất đắc dĩ, một Huyết tộc này như mình, hoàn toàn nghiên cứu năng lực hồi phục cơ thể và năng lực thực chiến, về phần ma pháp của Huyết tộc, nếu không phải bởi vì nguyên nhân huyết thống biến dị của mình, phỏng chừng cũng sẽ không trực tiếp đổi ở cửa hàng wechat để học. Nhưng bây giờ kỹ năng ma pháp Huyết tộc đổi được từ trong cửa hàng ma pháp đã không có cách nào trực tiếp hỗ trợ huyết thống biến dị này trên người mình, mà Tô Bạch lại không có khả năng tốn nhiều thời gian đi từ từ nghiên cứu ma pháp Huyết tộc, cũng vì vậy, từ phương diện nghiêm túc mà nói, Tô Bạch không thể tính là một Huyết tộc hoàn chỉnh.
“Tôi có ý hay thế này.” Tô Bạch nhìn ông già đang đi từng bước tới và nói.
“Nói.” Ông già vẫn không dừng bước chân tiến sát lại của mình.
“Tôi trói ông lại, rồi từ từ ép hỏi, không phải sẽ biết ngay sao?”
“Có thể thử xem.”
Cơ thể của ông già biến mất ngay tại chỗ, thật sự giống như một cơn gió tản ra khắp bốn phía, nhưng Tô Bạch biết rõ, đối phương chắc chắn ở ngay bên cạnh mình, sự nhạy cảm của Huyết tộc vẫn luôn là một vũ khí sắc bén khi chiến đấu của Huyết tộc, dựa vào tốc độ và khả năng phản ứng của mình để chơi đập tay với đối thủ là một phương thức chiến đấu rất tiết kiệm sức.
“Ông đánh nhanh, vậy tôi đánh chậm.”
Tô Bạch đứng nguyên tại chỗ, ngoại trừ con ngươi không ngừng chuyển động ra, thì cơ thể lại vẫn duy trì vẻ bất động.
“Vù…”