Chương 1064
Phong Trung Thuật Trong Ảo Thuật 2
“Chắc hẳn nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, thì tối nay bọn họ phỏng chừng sẽ dừng lại ở nơi này.” Hoàng tử chỉ vào thôn trang ở trước mặt, và nói: “Có nhìn thấy công trình tinh tế nhất trong thôn trang này không, đó là một nhà thờ nhỏ, một trăm năm trước, có một người xuất thân từ thôn trang này, sau này ông ta trở thành hồng y giáo chủ trong tòa thánh, cho nên cũng vì vậy mà có nhà thờ của riêng mình ở trong thôn trang này, bên trong còn có nhân viên thần chức và hộ vệ mà tòa thánh cố ý phái qua đây.
Tối nay, có vẻ như đội ngũ áp giải đó sẽ đến nơi này, phỏng chừng cũng sẽ tới trong thôn trang này để tưởng nhớ và chiêm ngưỡng một chút nơi mà hồng y giáo chủ đã từng sinh sống trước kia.”
“Nói thẳng ra là nhà cũ của vĩ nhân, không phải là được rồi sao?” Tô Bạch nói.
“Nhà cũ của vĩ nhân?” Hoàng tử mỉm cười: “Tôi thích cách hình dung này, vậy tiếp sau đây nên làm thế nào?”
“Nếu thôn trang này có người của tòa thánh vẫn luôn bảo vệ, vậy chúng ta tiến vào trong thôn trang làm thôn dân, rõ ràng là chuyện không có khả năng, hơn nữa tuy rằng nơi này có một con sông này, nhưng địa thế rất trống trải, gần đây cũng không có núi rừng, toàn là đất hoang, nếu chúng ta làm gì đó ở đây, một khi bị phát hiện, những kỵ sĩ thánh điện đó có thể đuổi giết đến mức chúng ta mà không có chỗ trốn, ra tay ở nơi này là không an toàn.”
“Bản điện hạ cũng cảm thấy như vậy, nhưng thực ra chúng ta có một cách khác, ví dụ như hạ độc, hạ độc vào giếng nước trong thôn ấy.”
“Bọn họ ngu như vậy sao?” Tô Bạch hỏi ngược lại: “Biết người bị mình giam là quý tộc Huyết tộc, rất có khả năng sẽ bị người ra tay giữa đường, mà bọn họ sẽ không đề phòng một chiêu này hay sao?”
“Độc dược bình thường đương nhiên không có tác dụng, nhưng trong ma pháp Huyết tộc có một cách có thể dùng máu tươi của mình để nguyền rủa, hơn nữa địa thế ở nơi này quả thực không thích hợp để đánh lén, lại thêm trong thôn còn có người của tòa thánh canh giữ, tôi nghĩ, chúng ta thực ra cũng có thể phản logic, bọn họ vừa mới rời thành chưa đến hai ngày, chắc hẳn cũng sẽ không cho rằng chúng ta sẽ ra tay ở nơi này đâu.”
“Được rồi, anh có thể thử trước, bỏ đi, chúng ta cùng xuống, cho dù tòa thánh vẫn luôn cho người đóng quân ở đây để bảo vệ thôn này, nhưng thiết nghĩ thực lực cũng sẽ không cao cho lắm, hai người chúng ta cẩn thận một chút, chắc hẳn sẽ không bị người phát hiện ra đâu, xem xét tình hình trước rồi nói sau, rồi anh tìm cơ hội hạ độc.”
Tô Bạch biết tính quan trọng của việc giành giật từng giây, bởi vì không chỉ có một mình mình đang nghĩ đến chuyện này, và đang nghĩ đến sinh tử của lão vương phi, cho nên nếu hoàng tử đã nhắc đến thủ đoạn hạ độc này, Tô Bạch ngược lại cũng không ngại thử một lần, hắn biết rõ, gần đây chắc chắn còn có đôi mắt của những thính giả khác cũng sẽ nhìn chằm chằm về phía này, nếu người của tòa thánh thực sự trúng độc và chịu ảnh hưởng khá lớn, thì những thính giả khác nhất định sẽ không nhịn được mà thừa nước đục thả câu một chút, ngược lại, đến lúc đó mọi người đều có cơ hội, còn lại phụ thuộc vào bản lĩnh và vận may.
“A… đau quá… nhẹ chút… đau.. đau quá… ông có biết của ông lớn lắm không… a… ông kêu người ta là sao mà chịu được… to quá… to quá… lên trời rồi… lên trời rồi…”
Trong sân sau của nhà thờ, một ông già tóc bạc trắng đang cày bừa trên người một người phụ nữ đẫy đà, tiếng kêu và dáng vẻ của người phụ nữ rất khoa trương, nhưng giữa hai người, lại có một luồng sương mù màu hồng nhạt, đang từ từ phủ tới, màn sương màu hồng này, không phải là hình dung từ để hình dung không khí, mà là thực sự đang tồn tại, trên người ông già cũng đầm đìa mồ hôi, ngay sau khi ông ta phát ra một tiếng trầm thấp, cả người có chút mệt mỏi, nằm sấp lên cơ thể của người phụ nữ với vẻ thỏa mãn, toàn bộ sương mù màu hồng lập tức chui vào trong đầu ông ta.
Người phụ nữ ông ta ra rồi ngồi dậy, ông già có hơi mơ màng, nhưng rất nhanh thần trí đã tỉnh táo trở lại. Ít nhất, là xét từ ánh mắt thì là đang tỉnh táo.
Lúc này, cửa bị đẩy ra, người bước vào là hai nam và một nữ, lần lượt là Seedorf, Mesilla, và Mark, nếu lúc này Tô Bạch ở đây, chắc hẳn có thể trực tiếp nhận ra ba người này, bởi vì lúc trước đám người Mark này vốn muốn mai phục giết Cô bé Lọ Lem của Tô Bạch, kết quả lại bị hắn giết ngược lại Cô bé Lọ Lem của mình, điều này trực tiếp dẫn đến việc bọn họ hoàn toàn không có cách nào tiếp tục tham gia nhiệm vụ chính thứ hai.
Nhưng bọn họ cũng không phải hoàn toàn nhàn rỗi không làm gì mà chơi trò nấu cơm dã ngoại ở nơi này, sau đó, bọn họ có gặp được Chardova cũng bị giết mất Cô bé Lọ Lem, đây là một cô gái người Nga, tu luyện chính là ảo thuật, nhưng bởi vì cô ta vốn là một người phụ nữ làm ăn xác thịt ở trong thế giới hiện thực, cho nên sau khi trở thành thính giả, ảo thuật của cô ta lại càng móc nối quan hệ với Phòng Trung thuật hơn, hơn nữa nghe đâu một vài thính giả cao cấp cũng là khách nhập tiệc của cô ta.
“Cha Rennes, ba vị này là những học sinh mà cha đã nhận trong những năm bảo vệ thôn trang này, bọn họ lần lượt tên là Seedorf, Mesilla, và Mark, bọn họ là học sinh được cha coi trọng nhất, đội ngũ áp giải của tòa thánh sẽ tới đây vào tối nay, cha dự định sẽ giới thiệu bọn họ với đại chủ tế trong đội ngũ áp giải của bọn họ, tiến cử ba người đi tới Vatican học tập.”
Ánh mắt của cha xứ rõ ràng rất trong veo, nhưng lúc này lại mơ hồ chậm rãi mở miệng: “Được, tôi biết rồi.”
“Được rồi, cha sứ, cha đi làm việc đi.”
Cha Rennes đứng dậy, đẩy cửa, và đi ra ngoài.
“Ảo thuật này có hiệu quả đáng sợ hơn cả thôi miên.” Mark nhìn cơ thể không một mảnh vải che thân của Chardova với vẻ hơi si mê.
“Tôi nói này, lần này các người có thể nào cũng phải cảm ơn tôi cho tốt đấy, là tôi đã tìm thấy cha Rennes trước, có được một vài pháp thuật của tòa thánh từ chỗ ông ta, các người cũng cùng học chung, lần này, các người chỉ cần trà trộn được vào trong đội ngũ, thì độ khó giết chết lão vương phi chắc chắn không lớn, cống hiến của tôi, cũng thật sự rất nhiều đấy.”
“Chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành, Phát Thanh sẽ chia phần thưởng dựa theo cống hiến, cô nhất định sẽ lấy được phần chính.” Seedorf đáp.
“Ha ha, được rồi, bạn nhỏ Mark ở lại chơi với chị sẽ thoải mái hơn nhiều, còn các người ra ngoài chuẩn bị trước đi.”
Seedorf và Mesilla đưa mắt nhìn nhau rồi cùng rời khỏi phòng, còn Mark lại nôn nóng khó nhịn cởi quần áo, bổ nhào đến, thứ mà cha Rennes để lại trước đó lại chỉ coi như chất bôi trơn.