Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1065 - Chương 1065 Bản Điện Hạ Không Thích Phụ Nữ 1

Chương 1065

Bản Điện Hạ Không Thích Phụ Nữ 1


Thôn trang không lớn cho lắm, nhân khẩu cũng chỉ hơn hai trăm người, nhưng khác với thôn xóm Giang Nam điển hình ở Trung Quốc, nhà cửa và giữa các căn nhà ở nơi này thực ra đều rất phân tán, độ khó để che giấu thân mình ở nơi này, cũng không tính là quá lớn, đặc biệt là với hai người Tô Bạch và hoàng tử mà nói.


Hai người có hơi nôn nóng tiến sát tới ngôi nhà thờ đó, chỉ là đại khái thăm dò tình hình thực địa trước, sau đó hai người tách ra, Tô Bạch tiếp tục đi dạo quan sát ở trong thôn, mà hoàng tử thì lại phụ trách tìm giếng hạ độc.


Tô Bạch có thể kiểm soát mặt băng để tiến hành khúc xạ ánh sáng có hiệu quả, xóa sự tồn tại của mình khỏi tầm nhìn của người khác, cũng vì vậy, chỉ cần khi nhìn thấy có thôn dân đi qua, hắn chỉ cần đứng bất động, trên cơ bản đối phương sẽ không nhìn thấy được mình.


Đi rồi lại đi, Tô Bạch xác nhận, thôn xóm này thực ra rất bình thường, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là diệt trừ tòa thánh đó, ít nhất ngoại trừ tòa thánh đó ra, thì người cư trú và sinh sống trong thôn này, đều là người bình thường.


Cửa nhà thờ đóng chặt, Tô Bạch cũng không lại gần quá, nhưng không biết tại sao, hắn cứ cảm thấy trong nhà thờ này có gì đó rất kỳ quái, có lẽ là tới từ trực giác của một thính giả, bởi vì thính giả khác chỉ cần chưa chết, phỏng chừng đều sẽ vắt hết óc nghĩ cách đi hoàn thành nhiệm vụ chính thứ ba, cho dù hy vọng có xa vời thế nào cũng sẽ đi tranh thủ, như vậy, có phải có người đã duỗi tay vào trong nhà thờ này từ trước rồi hay không?


Hắn lặng lẽ nhìn cửa lớn của nhà thờ chưa đến mười phút, thì hoàng tử đã quay trở lại bên cạnh.


“Hạ độc xong rồi sao?” Tô Bạch hỏi.


“…” Hoàng tử.


“Nói chuyện đi.” Tô Bạch tiếp tục hỏi.


“Thôn này dựa sát bờ sông, nên thôn dân ăn uống, dùng nước đều trực tiếp đi ra sông lấy, hoàn toàn không có giếng.”


“…” Tô Bạch.


Hai người nhất thời cạn lời, im lặng một cách đầy lúng túng.


“Vậy bây giờ chúng ta làm gì?” Tô Bạch đột nhiên cảm thấy rất buồn cười: “Tới nơi này du lịch sao?”


“Bây giờ sắp sẩm tối rồi, đội ngũ áp giải chắc sắp tới đây, để an toàn, chúng ta vẫn nên rời khỏi thôn này trước đi.” Hoàng tử đề nghị.


“Chơi nửa ngày trong cổ trấn, lại còn trốn vé.” Tô Bạch lẩm bẩm một tiếng, sau đó ánh mắt rơi lên nhà thờ: “Tôi cứ cảm thấy trong nhà thờ chắc chắn có điều kỳ quái.”


“Có gì kỳ quái?” Hoàng tử rõ ràng có hơi khó hiểu, trong nhà thờ nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra, chắc chắn có nhân viên thần chức quanh năm đóng ở nơi này, để bảo vệ thôn xóm chốn cũ của vĩ nhân này, thế này thì có gì mà kỳ quái chứ?


“Trực giác của đàn ông.” Tô Bạch đáp qua loa như vậy.


“Cái này…” Hoàng tử có hơi không thể lý giải được.


“Như vậy đi, anh trở về vị trí mà chúng ta đã tới lúc trước đi, tôi thử xem trong nhà thờ này rốt cuộc có vấn đề gì hay không, nếu thật sự có vấn đề, tôi cũng sẽ quay trở lại theo hướng đã khi tới đây, rồi anh tiếp ứng cho tôi một chút.”


“Cậu đúng là đàn bà nghi thần nghi quỷ.” Hoàng tử bĩu môi một cách đầy tiêu sái, thân hình hóa thành một màn sương máu, áp sát mặt đất, luồn qua các góc bóng râm rồi rời đi.


Tô Bạch lùi lại một bước theo bản năng, sau đó bắt đầu chạy nhanh, hoặc là nói bắt đầu chạy lấy đà, sau đó một chân giậm đất, mặt đất phát ra một tiếng vang trầm thấp, cả người Tô Bạch trực tiếp nhảy qua bức tường vây, cơ thể rơi vào bên trong nhà thờ. Vừa vặn lúc này cha Rennes vừa mới xong chuyện đi qua nơi này, nhìn thấy Tô Bạch từ trời giáng xuống, trước tiên ông ta há to miệng, sau đó lập tức giang hai tay ra, hai quả cầu lửa ngưng tụ ra từ trong lòng bàn tay của ông ta.


Cha sứ Rennes, nói dễ nghe một chút thì là nhân viên thần chức được tòa thánh phái tới ở nơi này, để bảo vệ quê hương của vị hồng y giáo chủ kia, mà nói khó nghe một chút, thực ra chính là một người canh cửa lớn ở nhà cũ, tuy rằng treo một nghề nghiệp biên chế, nhưng thường cũng chỉ có nhân tài nóng lòng muốn được trọng dụng ở trong tòa thánh, mới bị ép đến ngồi vào cương vị này, bình thường hù dọa một vài sinh vật hắc ám vô danh, không cho quấy rối thôn xóm này, ngược lại cũng không thành vấn đề, nhưng đối mặt là Tô Bạch, thế này quả thực có hơi không đáng nhắc đến.


Còn chưa đợi quả cầu phóng ra ngoài, Tô Bạch đã trực tiếp đi tới trước mặt ông ta, hai tay nhanh chóng bắt lấy hai cánh tay của cha xứ Rennes rồi vặn mạnh.


“Rầm!”


Hai tay của cha xứ Rennes bị cưỡng chế hợp chung lại, quả cầu lửa trực tiếp bị đánh tan, ngay sau đó bị một cước của Tô Bạch đạp trúng bụng, cả người bay ngược ra sau.


Cũng vào lúc này, một luồng sát khí mạnh mẽ trực tiếp nhắm ngay vào mình, ánh mắt của Tô Bạch liếc qua, nhìn thấy một người đàn ông ở cách đó không xa đang giương cung cài tên nhắm chuẩn vào mình.


Seedorf, lại gặp nữa rồi.


“Vậy mà lại là cậu!”


Ngay khi Tô Bạch quay mặt qua, Seedorf chửi một tiếng đầy tức giận, sau đó buông tay, mũi tên bắn thẳng về phía Tô Bạch.


Tô Bạch không tự tin đến mức trực tiếp đi đỡ mũi tên này, mà là chọn tránh né, cơ thể hơi nghiêng, mũi tên bay qua trước mặt hắn, bắn vào bức tường.


“Ầm!”


Một tiếng nổ truyền ra, bức tường bị bắn sụp một mảng lớn.


Tiếng nổ truyền vào trong nhà, mà Mark đang tinh lực tràn trề, vẫn kiên trì với quá trình chạy nước rút của mình như cũ, anh ta cảm thấy Chardova ở bên dưới mình giống như một đại dương mênh mông, mình thực sự đã quá hưởng thụ rồi, chẳng trách ngay cả một vài thính giả cao cấp cũng không thể chống cự lại được sức hút của cô ta.


“Có chuyện rồi.” Chardova kêu lên.


“Tôi sắp rồi, đám người Seedorf đang ở bên ngoài.” Lúc này, Mark thật sự không bằng lòng dừng lại.


“Bốp!”


Chardova dùng một cước đá văng Mark, “póc” một tiếng, cây hàng đó giống như rút ra từ trong ống nước, còn phát ra tiếng.


Chương 1065

Bình Luận (0)
Comment