Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1067 - Chương 1067 Kỵ Sĩ Trưởng Nổi Giận 1

Chương 1067

Kỵ Sĩ Trưởng Nổi Giận 1


Cơ thể của Chardova sụp đổ trong nháy mắt, lại hóa thành một màn sương màu hồng, chỉ là lúc này, màn sương này rõ ràng có hơi loãng, rất dễ nhận thấy, một đòn không hề do dự trước đó của vị hoàng tử gần như không bị ảnh hưởng kia, vẫn khiến cô ta bị thương, dù sao thì Chardova cũng không ngờ được lại có thể đụng phải một người đàn ông có khẩu vị này trong thế giới chuyện xưa.


“Chị gái, tôi cũng biết nhé.”


Hoàng tử vừa dứt lời, cả người hóa thành một màn sương máu, trực tiếp đuổi theo, giống như một con sói lớn đuổi giết con mồi đang không ngừng chạy trốn của mình, sương mù màu máu và sương mù màu hồng bắt đầu chơi trò đuổi bắt.


Mà ở một bên khác, Tô Bạch đang nhanh chóng chạy, hai người phía sau giống như kẹo da trâu bám rịt lấy hắn.


Ừm, bây giờ Tô Bạch cũng không muốn oán trách bọn họ tại sao lại cứ nhằm chằm chằm vào mình không buông, trên thực tế, nếu đổi vị trí mà nghĩ, thì hắn cũng sẽ đuổi theo không buông giống như vậy, dù sao hắn cũng đã liên tiếp hai lần phá hỏng chuyện tốt của bọn họ, gần như khiến thu hoạch của bọn họ trong thế giới chuyện xưa đều mất trắng, thính giả có tính cách tốt đến đâu cũng sẽ bùng nổ cả thôi.


Tuy rằng bọn họ cũng đều hoàn thành nhiệm vụ chính số một, nhưng phần thưởng của nhiệm vụ chính số một chỉ có một điểm cốt truyện, một điểm cốt truyện này còn chẳng bằng không có, vất vả ở trong một thế giới chuyện xưa lâu như vậy chỉ lấy được một điểm cốt truyện trở về, đúng là vả vào mặt “bốp bốp bốp”.


Màn đuổi bắt giữa hai bên kéo dài rất lâu, Tô Bạch không nhìn thấy hoàng tử ra tiếp ứng cho mình, điều này khiến hắn có hơi khó hiểu, mà hắn cũng không có khả năng ngờ được hoàng tử đã chạy đi chơi trò đuổi bắt với chị gái có mưu đồ quyến rũ anh ta, nhưng ít nhất hoàng tử cũng đã giúp Tô Bạch nhổ đi một cái đinh chặn đường, xem như đã làm ra cống hiến rồi.


“Còn đuổi nữa!”


Trước mặt là một sườn núi, Tô Bạch nhìn về phía sau mình, Seedorf và Mesilla vẫn bám chặt theo mình.


Hai người Seedorf và Mesilla không trả lời, hành động là câu trả lời tốt nhất, cho dù là về công hay về tư, thì Tô Bạch đều là người mà bọn họ nhất định phải giết chết.


Trận đuổi bắt vẫn đang tiếp tục, hơn nữa, người đầu tiên dừng bước chân vẫn là Tô Bạch, bởi vì ngay khi đến sườn núi, Tô Bạch nhìn thấy đội ngũ áp giải đã xuất hiện trong tầm nhìn, áo giáp của hai mươi tư kỵ sĩ thánh điện tản ra ánh sáng khiếp người trong ánh chiều tà.


Hai người Seedorf và Mesilla thấy Tô Bạch đột nhiên dừng lại, bọn họ cũng không ngu, lập tức tách ra hai bên bao vây Tô Bạch, nhưng lại không trực tiếp ra tay, hai người cùng nhau nhìn về phía trước, thấy đội ngũ áp giải đã phía trước không xa.


Tô Bạch xòe tay: “Bây giờ có thể đánh tiếp, sau đó thu hút sự chú ý của đội ngũ áp giải bên đó, hai mươi tư kỵ sĩ thánh điện, ở một nơi như này, mấy người xung phong đã có thể trực tiếp giẫm nát chúng ta thành thịt vụn.”


Trên mặt của Seedorf lộ ra một vẻ không cam lòng, anh ta biết lời Tô Bạch nói là sự thực, nếu chiến đấu ở nơi này, phía bên đó chắc chắn sẽ chú ý tới, sau đó là hơn hai mươi kỵ sĩ thánh điện, lại thêm những linh mục đó, ở gò đất này, ngoại trừ ruộng dốc khá thấp ra thì ngay cả khu rừng cũng không có, ba người mình thật sự chỉ có một con đường chết.


Nhưng Seedorf vẫn giương cung cài tên, nhắm thẳng vào Tô Bạch, lạnh giọng nói: “Cậu liên tiếp phá hỏng kế hoạch của chúng tôi hai lần, xin lỗi, tôi vẫn phải giết cậu.”


Giọng điệu cứng rắn, mặc kệ tất cả.


Sắc mặt của Mesilla thay đổi, cô ta không biết tại sao lúc này Seedorf lại trở nên kích động như vậy, chỉ cần một mũi tên này của anh ta bắn ra ngoài, sóng dao động năng lượng của nó chắc chắn sẽ thu hút sự cảnh giác của đội ngũ áp giải, sau đó ba người sẽ lập tức hoàn toàn bại lộ.


Ánh mắt của Tô Bạch lóe lên, nhìn Seedorf rồi cười bảo: “Khà khà, có chút thú vị đấy, thường mà nói, dưới tình cảnh này, loại lời này chắc hẳn phải là tôi nói mới đúng, sao tôi cứ cảm thấy anh lại cướp lời thoại của tôi nhỉ?”


Thái độ không sao cả của Tô Bạch lại càng kích động Seedorf hơn, nhưng anh ta vẫn buông cung tên trong tay xuống.


“Đây là lần cảnh cáo cuối cùng của tôi với cậu, mỗi một người chúng ta đều dựa vào bản lĩnh của mình để làm việc, nếu cậu tiếp tục tới phá hỏng và quấy rối chuyện của chúng tôi, lần sau, tôi tuyệt đối sẽ không nương tay, nhất định sẽ lấy mạng cậu.”


“Ồ, vẫn là sợ à.”


Tô Bạch lắc đầu, vốn cho rằng đã phát hiện ra một đồng loại, nhưng hóa ra cũng chỉ là một tên miệng hùm gan sứa, cho rằng có thể dùng loại cách thức và thái độ cá chết lưới rách này để ép mình nhận lỗi và xin lỗi, ít nhất là đè ép vẻ kiêu ngạo của mình, cho mình một ấn tượng anh ta không dễ chọc.


Bỏ đi, anh đã không làm màu được, vậy tôi giúp anh tiếp tục làm màu vậy.


Tô Bạch giẫm một chân xuống đất, xông thẳng về phía Mesilla ở một bên với một loại phương thức cực kỳ ngang ngược và mạnh mẽ.


Đệt, lần đầu tiên rốt cuộc là ai muốn hại chết Cô bé Lọ Lem của ai trước?


Các người làm mùng một thì không cho phép tôi làm vào mười lăm sao?


Còn nói một cách quang minh chính đại như như vậy, mình sợ, mình ngu, còn không biết xấu hổ mà nói người khác?


Chương 1067

Bình Luận (0)
Comment