Chương 1068
Kỵ Sĩ Trưởng Nổi Giận 2
Tới đây, đã lâu rồi không gặp loại trường hợp này, lão tử cũng đợi rất lâu rồi!
Đây là miêu tả nội tâm chân thực của Tô Bạch, Seedorf anh đã hoàn thành một động tác nhảy lấy đà, nhưng kết quả cuối cùng lại rút lui, vậy lão tử sẽ tới dạy anh, rốt cuộc nên uy hiếp người thế nào!
Ngay khi Tô Bạch cử động, Mesilla có hơi bất ngờ không kịp đề phòng, vừa rồi cô ta còn đang lo lắng liệu Seedorf có kích động hay không, nhưng bây giờ đã rất rõ ràng rồi, anh ta chỉ muốn bắt chẹt một chút.
Nhưng Seedorf không kích động, thì Tô Bạch lại kích động!
Làm một ma pháp sư, dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phòng bị, để một chiến sĩ cận thân, thực ra kết cục đã được định trước rồi, Mesilla lập tức để mình rơi vào trong một loại bị động tuyệt đối.
Cô ta vội vàng bố trí ba tầng kết giới phòng thủ nhưng bị Tô Bạch lập tức đánh vỡ, đồng thời nắm đấm của hắn đập lên tay trái của Mesilla, tay trái của cô ta trực tiếp tan chảy mất một nửa.
Mũi tên của Seedorf bắn tới, trong lòng anh ta cũng gần như phát điên, anh ta thực sự không ngờ người dẫn đầu chủ động tấn công lại là Tô Bạch, làm sao có thể như vậy được, tên này muốn cả ba người cùng nhau chôn thây sao?
Tô Bạch nghiêng người, tránh mũi tên này của Seedorf, nhưng khí tức sắc bén mang theo trên mũi tên vẫn khiến sau lưng hắn nứt ra một đường máu.
Cũng vào lúc này, kỵ sĩ thánh điện ở bên dưới bắt đầu xếp thành hàng.
Bên này vừa đánh nhau, đội ngũ áp giải ở bên dưới hiển nhiên cũng cảm ứng được, dưới ánh chiều tà, đoàn kỵ sĩ thánh điện xung phong!
“Bên đó có người!” Nặc Oa thân là nữ hầu cận thân của An Lạc, cho dù là khi tiến vào trong đội ngũ, cũng đi theo bên cạnh anh ta, quy tắc của linh mục ít hơn rất nhiều, cũng tự do hơn nhiều, còn kỵ sĩ thánh điện thì lại nhất định tuân thủ giáo điều của kỵ sĩ, khi đội ngũ tiến lên, nhất định phải ăn mặc chỉnh tề, lên ngựa và bảo vệ đội ngũ.
Trên sườn núi trước mặt xuất hiện ba bóng người.
Những người khác trong đội ngũ cũng phát hiện ra, đám kỵ sĩ thánh điện theo bản năng ưỡn cao ngực, nhưng vẫn không giống như lâm đại địch như vậy, dù sao thì trên đường đụng phải người qua đường là một chuyện rất bình thường.
Nhưng rất nhanh, phía bên đó đột nhiên truyền tới tiếng chấn động, những cú va chạm của khí tức năng lượng cũng bị cường giả trong đội ngũ áp giải trực tiếp cảm ứng được.
“Đoàn kỵ sĩ thánh điện, chia thành hai nhóm bao vây, tấn công!”
Một kỵ sĩ trưởng thánh điện râu trắng rút bội kiếm, giơ lên, hô to một tiếng, lập tức, trong hai mươi tư kỵ sĩ thánh điện, có mười tám kỵ sĩ thánh điện bắt đầu xung phong, chia thành hai hàng, mục tiêu là sườn núi trước mặt, bắt đầu đánh bọc xung quanh.
Chiến mã của dưới háng các kỵ sĩ thánh điện cũng không phải là chiến mã bình thường, mà là do nội bộ tòa thánh huấn luyện ra, từ một mức độ nhất định mà nói, đã được tính là cấp bậc yêu thú, lập tức, vó ngựa của chiến mã như gió, mười tám kỵ sĩ hoàn thành vòng vây trong phút chốc với một loại tốc độ cực nhanh.
Mà trong vòng vây, ba người Tô Bạch, Seedorf và Mesilla, còn đang đấu nhau.
Tô Bạch đang trong lúc vui vẻ, còn Mesilla và Seedorf thì lại có loại cảm giác khổ mà không nói được, nhìn thấy bóng dáng màu trắng xuất hiện ở hai bên người mình càng lúc càng nhiều, nhưng tên điên ở trước mặt này lại chưa ngừng lại, còn đang chủ động tấn công.
Người này thật sự điên rồi sao?
Đám kỵ sĩ thánh điện gần như hoàn thành vòng vây dưới điều kiện tiên quyết không hề quấy nhiễu trận chiến, kỵ sĩ trưởng râu trắng không hề nôn nóng ra lệnh ra tay, mà là ra hiệu cho các thuộc hạ của mình xem trước, vì tình hình này có hơi kỳ quái.
“Mỗi bên đều có người đang ở ngoài vòng vây, chúng ta đã thu hút phần lớn người qua rồi, tạo thành một cơ hội cho bọn họ, rất công bằng, không phải sao?” Tô Bạch vừa đánh vừa nói.
Thương thế trên vai trái của Mesilla đã được bản thân trị liệu, tuy rằng tay vẫn chưa mọc lại, nhưng cũng không có trở ngại lớn, lúc này, ma trượng của cô ta vung lên, một quả cầu nóng rực tương tự với một mặt trời nhỏ trực tiếp lao về phía Tô Bạch.
Cơ thể của Tô Bạch bắt đầu lùi lại, sau đó nghiêng người, Mesilla vốn có thể khống chế quang cầu cũng quay hướng theo, nhưng vẫn cắn răng trực tiếp cho quang cầu tiếp tục tiến về phía trước.
Những kỵ sĩ thánh điện đối diện với quang cầu đó hơi kinh ngạc, không phải là đang tự giết lẫn nhau sao, sao lại lập tức tấn công mình, kỵ sĩ thánh điện lập tức giơ bội kiếm, một đường đấu khí dung hợp vào trong đó, trực tiếp bổ về phía quang cầu.
“Ầm!”
Quang cầu nổ tung, chiến mã dưới háng kỵ sĩ thánh điện trực tiếp quỳ xuống, bản thân kỵ sĩ thánh điện cũng hơi lảo đảo một hồi, khi quang cầu nổ tung, tia sáng chói mắt mà nó tản ra cũng khiến toàn bộ người có mặt ở đó đều hơi “mù”.
Mà Tô Bạch thì lại giống như ma quỷ, xuất hiện trước mặt một kỵ sĩ thánh điện này, ngay khi đối phương mở mắt ra, nhanh chóng hồi phục lại cảm giác, thì chỉ nhìn thấy một họng súng đen ngòm đang nhắm vào mình.
“Bái bai.”
“Bằng!”
Tiếng súng vang lên, đầu của kỵ sĩ thánh điện trực tiếp nổ tung, thi thể không đầu ngã ra sau.
Mà ở một bên khác, Seedorf bắn một mũi tên, trực tiếp bắn trúng một kỵ sĩ thánh điện ở đằng trước, mũi tên xuyên thủng áo giáp của người đó, không chết, nhưng cả người cũng ngã khỏi ngựa.
Sau khi bắn xong một mũi tên, Seedorf trừng mắt nhìn Tô Bạch với vẻ hơi tức giận, rõ ràng rất không muốn nghe theo sự chỉ huy của người này, nhưng bây giờ cũng không có sự lựa chọn nào khác, hoặc là cùng nhau chết, hoặc là tiếp tục giữ chân những kỵ sĩ thánh điện này ở nơi này, để Mark và Chardova có được cơ hội ám sát.
Lúc này, kỵ sĩ trưởng râu trắng tức đến nổ đom đóm mắt, trước đó ông ta không vội ra lệnh giết người là vì ông ta muốn biết rõ thân phận của ba người này, bởi vì một nữ ma pháp sư trong đó dùng ma pháp quang minh, nhưng ba người vốn đang đánh nhau này lại trong nháy mắt ra tay với thuộc hạ của mình, điều này khiến ông ta đột nhiên có loại cảm giác có phải mình là thằng ngu rồi hay không.
Lập tức, kỵ sĩ trưởng râu trắng gào lên: “Giết, giết sạch bọn họ!”