Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1073 - Chương 1073 Quỷ Tụy! 1

Chương 1073

Quỷ Tụy! 1


Khi trở về, Tô Bạch xuất hiện bên Nhĩ Hải, Thương Sơn quen thuộc, Nhĩ Hải quen thuộc, ánh mắt trời chói lọi quen thuộc đó, mà Tô Bạch thì lại trông có chút không biết phải làm sao.


Rốt cuộc tên hoàng tử đê tiện đó đã chạy đi đâu, Cinderella dự định dùng cách gì để báo thù mình, Vampire cổ xưa bị đưa lên thập tự giá trong thành Vatican đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?


Thế giới chuyện xưa này, mình rõ ràng còn có rất nhiều chuyện chưa làm xong, mà cũng không kịp làm, một vài chuyện vừa mới mò ra được một vài manh mối, lại đã kết thúc như vậy.


Loại kết thúc này khiến Tô Bạch thật sự có hơi bất ngờ, nhưng không thể không nói, thực ra loại kết thúc này, đối với hắn ở tình cảnh khi ấy mà nói, cũng được xem là một loại giải thoát, bằng không một khi bị đưa vào trong thành Vatican, vậy thì Tô Bạch thật sự sẽ rơi vào cục diện thập tử nhất sinh.


Thêm nữa, chuyện này cũng giống như một trò chơi, có người vận khí tốt, cũng có người chơi rất hay, có người với thủ đoạn thông minh hơn, giành trước hoàn thành nhiệm vụ khiến trò chơi kết thúc, quả thực cũng không thể tránh được.


Lúc này, lại hồi tưởng lại bóng lưng khiến mình cảm thấy có hơi quen thuộc đó một chút, rồi lại liên tưởng đến thành viên đã hoàn thành nhiệm vụ chính số ba, Tô Bạch đại khái đã đoán ra được đáp án.


Người đó, lại vẫn luôn ẩn nấp trong đội ngũ áp giải.


Cho dù là Tô Bạch, thân là một đối thủ, nhưng hắn cũng không thể không có chút khâm phục trí tuệ và thủ đoạn của An Lạc, tuy rằng người đó quả thực có hơi bộc lộ tài năng, lòng dạ cũng không rộng lớn đến vậy, nhưng nói đến thủ đoạn và tính kế, thật sự rất lợi hại.


Trước mặt chính là nhà trọ đó, Tô Bạch lôi di động ra, nhìn thông báo một chút, Gia Thố đã gửi lời nhắn cho mình rằng đã dẫn bé con về Thượng Hải, Tô Bạch cất di động vào trong túi, vậy chuyến đi Đại Lý dài đằng đẵng này của mình cũng xem như kết thúc.


Hắn đi đến bến tàu Tài Thôn, gọi một chiếc xe, nói một tiếng tới sân bay, rồi dựa lên ghế ngồi, chìm vào trong suy tư.


Trong thế giới chuyện xưa [Cô Bé Lọ Lem], mình còn có quá nhiều chuyện chưa làm xong, nếu cho mình đủ thời gian, mình có thể khai thác được nhiều thứ hơn, thậm chí nếu có thể cho mình và Vampire cổ xưa kia gặp mặt một lần, vậy đối với mình mà nói, đó chính là lợi ích to lớn không có cách nào đo lường được, nhưng cũng may, phần thưởng nhiệm vụ chính số hai rất phong phú, mình có một cơ hội trở về.


Nhưng bây giờ trở về, rõ ràng không phải một sự lựa chọn sáng suốt.


“Tối đa cũng phải đợi sau khi mình tăng lên đến thính giả cao cấp đã.” Tô Bạch lầm bầm.


“Nghe radio không?” Tài xế lái xe ở phía trước, nhìn Tô Bạch với vẻ hơi nghi ngờ, chỉ vào cái nút ở radio trên xe của mình.


“Không, cảm ơn.” Tô Bạch từ chối, sờ vào túi mình, lấy ra một điếu thuốc, ngậm ở bên miệng mà không châm.


Thế giới chuyện xưa [Cô Bé Lọ Lem], thực ra có một bước ngoặt rất rõ ràng, đó chính là xét từ mốc thời gian của nhiệm vụ chính số một, số hai và số ba, đối thủ bản địa mà các thính giả có thể tiếp xúc và va chạm, trên cơ bản, đều lấy người có thâm niên cao cấp làm giới hạn, cho nên lần sau muốn trở về thế giới chuyện xưa này, không có thực lực của thính giả cao cấp, rất khó có được bước tiến mang tính đột phá gì, cho một tốp kỵ sĩ thánh điện tới tổ hợp thành phương trận, có thể hành hạ Tô Bạch đến mức rất bất đắc dĩ.


Chuyện này không thể gấp, dù sao cơ hội trở về cũng chỉ có một lần, hơn nữa Phát Thanh cũng không nói giới hạn thời gian trở về, phỏng chừng đợi mình trở về thế giới chuyện xưa [Cô Bé Lọ Lem], Phát Thanh mới nói rõ thời gian.


Lại qua mười lăm phút nữa, chiếc xe dừng ở cửa sảnh chờ sân bay, thanh toán xong, Tô Bạch đi vào sân bay, vẫn còn hai giờ trước tấm vé may bay trở về Thượng Hải mà mình mới mua trên mạng, sau khi đi qua cổng an ninh, hắn tìm được một tiệm gia đình nhỏ, ăn một bát mì, rồi lại đợi một lúc cũng được thông báo lên máy bay.


Máy bay hành khách cỡ nhỏ, trên cơ bản không còn chỗ ngồi, Tô Bạch chọn là vị trí gần cửa sổ, mà ngồi ở bên cạnh hắn là một cô gái tuổi tác đại khái chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu. Khi cô gái ngồi xuống, ánh mắt của Tô Bạch bị đôi chân của cô ta thu hút, bởi vì cô gái này đi một đôi giày cao gót màu lam, thoạt nhìn rất đẹp.


Cô gái dường như cũng chú ý đến hành khách nam ngồi bên cạnh mình, đang nhìn chằm chằm vào chân mình, lập tức rụt đôi chân trở về.


Tô Bạch cũng thu hồi ánh mắt, đôi giày cao gót đó, tuy rằng không phải là giày thủy tinh màu xanh, nhưng cũng có chút ý vị đó, lúc đầu mình đã tìm rất lâu, nhưng lại không tìm được đôi giày thủy tinh màu xanh đó, mà đám người Cố Du Trung thì lại cướp lấy đôi giày thủy tinh màu đỏ từ trong tay của An Lạc, nhưng trên thực tế, đó là một tờ thông báo tượng trưng cho cái chết.


Hắn nhắm mắt lại, hơi nghiêng đầu qua, dựa vào cửa sổ rồi ngủ như vậy.


Một cái chợp mắt này cũng không kéo dài, nghỉ ngơi cũng không được yên bình cho lắm, Tô Bạch dường như vẫn chưa thoát khỏi ảnh hưởng từ thế giới chuyện xưa lần trước, gương mặt tươi cười Âu Mỹám của Cinderella, tiếng rít gào tức giận của hoàng tử, thập tự giá, gào thét, lửa, lửa lớn.


Tô Bạch mở bừng mắt, mới phát hiện ra trên người mình đã đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.


Máy bay còn đang bay giữa không trung, cô gái bên cạnh dường như vừa mới đi toilet xong và ngồi trở lại, nhìn thấy bộ dáng đổ mồ hôi đầy đầu của hắn, cô ta hơi nhíu mày, rõ ràng hành động cố tình đánh giá chân mình của Tô Bạch, đã để lại ấn tượng rất không tốt cho cô ta, mà mắt thấy tóc Tô Bạch ẩm ướt, lại càng khiến cô ta vô cùng phản cảm hơn.


Chương 1073

Bình Luận (0)
Comment