Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1074 - Chương 1074 Quỷ Tụy! 2

Chương 1074

Quỷ Tụy! 2


Tô Bạch cười tự giễu với vẻ bất đắc dĩ, lần này rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với mình vậy, sao đột nhiên lại có bộ dáng như mới ra ngoài sau mấy lần đầu tiến vào thế giới chuyện xưa ngày trước, vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi cảm giác ở trong thế giới chuyện xưa, thậm chí còn ảnh hưởng đến bản thân đã trở về thế giới hiện thực một cách rất rõ ràng.


Có lẽ, là thật sự ngay cả trong tiềm thức của mình cũng nhận định, mình vẫn chưa kết thúc trong thế giới chuyện xưa [Cô Bé Lọ Lem].


“Thưa ngài, xin hỏi ngài cần uống chút gì không?” Tiếp viên hàng không đẩy xe nước uống tới nơi này.


“Nước lạnh, cảm ơn.”


Tô Bạch nhận nước lạnh từ tiếp viên hàng không đưa qua, rồi uống một hơi cạn sạch, sau đó lắc lư cốc giấy trong tay, đá ở bên trong quay vòng vòng, tiếp đó Tô Bạch ngửa đầu, dốc đá vào trong miệng nhai.


“Này, cậu lên cơn nghiện đấy à?” Cô gái bên cạnh nhìn hắn và hỏi.


Tô Bạch nhắm mắt, chẳng muốn để ý đến cô ta.


Cô gái thấy Tô Bạch không để ý đến mình, cũng lại đeo tai nghe lên, bắt đầu xem phim.


Đến chiều, máy bay hạ cánh ở sân bay Thượng Hải, Tô Bạch không có hành lý gì cả, trực tiếp tay không đi xuống máy bay, hắn chậm rãi đi qua băng chuyền, ngay khi đi đến bãi đỗ xe dưới hầm chuẩn bị gọi xe, lại vô tình nhìn thấy cô gái ngồi bên cạnh mình trước đó lái xe thể thao màu lam đi tới từ một phía khác.


Vậy mà cô gái này vẫn luôn đỗ xe ở trong sân bay sao?


Tô Bạch rút một điếu thuốc ra, cắn ở trong miệng, lần này châm lửa lên, hút một hơi thật sâu, rồi phun ra một vòng khói thuốc, sau đó, Tô Bạch nhìn thấy cô gái đó lại lái xe quay lại, băng qua trước mặt mình một lần nữa.


Lạc đường không vòng ra ngoài được sao?


Vốn Tô Bạch cũng không để ý cho lắm, dù sao ở loại bãi đỗ xe lớn này, lần đầu tiên không tìm được lối ra cũng xem như rất bình thường, nhưng khi cô gái này lái xe qua trước mặt Tô Bạch lần thứ hai, ánh mắt của hắn bắt được ở vị trí phụ lái của cô ta, lại có một người phụ nữ già nua mặc áo bành tô giản dị, trên ống tay áo có một phù hiệu đeo tay màu đỏ.


Sắc mặt của bà lão này trắng bệch, cũng không phải là loại trắng mà trang điểm có thể làm ra được, bà ta ngồi thẳng tắp ở vị trí ghế lái, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước, cũng không biết là đang nhìn cái gì.


Rất nhanh, chiếc xe thể thao màu lam của cô gái chạy qua trước mặt Tô Bạch lần thứ ba, lần này, trên mặt của cô gái lộ ra vẻ nôn nóng và bất an, mà bà lão trên ghế phụ lái vẫn nhìn về phía trước với vẻ mặt không có biểu cảm.


Tô Bạch cười “khà khà”, gẩy tàn thuốc, có chút thú vị đấy.


Lúc này, di động vừa vặn vang lên, là cuộc gọi từ phía mập mạp.


“Alo, mập mạp.”


“Trong tài khoản công khai vừa gửi một thông báo đẩy, nói về thế giới chuyện xưa Cô Bé Lọ Lem, thế nào, chơi vui chứ?” Tâm trạng của mập mạp không tệ, bên đó còn có tiếng ti vi, nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra, chắc hẳn là đang xem ti vi với bé con.


“Có hơi khác với phong cách thế giới chuyện xưa trước đây của Phát Thanh, ngược lại cũng không đáng sợ cho lắm, nhưng xác suất chết vẫn rất cao.” Tô Bạch đổi một tay khác cầm di động, tiếp tục nói: “Tôi đến Thượng Hải rồi, vừa xuống máy bay xong, bây giờ đang ở sân bay.”


“Muốn tôi tới đón cậu sao?” Mập mạp hỏi.


“Được, anh tới đi, dù sao nhà cách sân bay cũng có một đường cao tốc mà thôi.” Tô Bạch cũng không khách sáo, sau đó nhìn thấy chiếc xe màu lam chạy qua trước mặt mình lần thứ năm, nói: “Trong bãi đỗ xe xảy ra một chuyện thú vị, một cô gái vừa rồi ngồi bên cạnh tôi trên máy bay, bây giờ đang bị quỷ tụy.”


Phía bên mập mạp vừa ra khỏi cửa, chắc hẳn là đi lấy xe, anh ta vừa đi vừa hỏi: “Vậy bộ dáng của cô gái đó thế nào?”


“Đại khái là tự chuốc vạ vào thân, quỷ đến cửa đòi nợ, bộ dáng lúc còn sống là một bác gái ở ủy ban dân cư, cũng có chút giống với tình nguyện viên hướng dẫn giao thông, chỉ huy dừng xe và thu phí gì đó, tóm lại là đeo một cái phù hiệu đeo tay.”


“Câu nói là người hay là quỷ đấy?” Phía bên mập mạp truyền tới tiếng ô tô khởi động, đã xuất phát đi về phía sân bay.


Tô Bạch biết ý tứ của mập mạp: “Người phụ nữ đó lớn lên cũng được, chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu thôi, rất trẻ, dáng người cũng rất khá.”


“Vậy thì được, bây giờ người ta phỏng chừng đang vô cùng sợ hãi, không phải vừa vặn là cơ hội cho cậu chủ Tô cậu làm anh hùng cứu mỹ nhân sao, ôi, tôi quên mất, cậu chủ Tô không gần nữ sắc, ha ha ha, chớ hoảng sợ, đợi ông mập tôi tới, ông mập tôi sẽ tới làm anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó tôi sẽ bắt em gái này.”


“Mập mạp, anh cũng thật đúng là phụ nữ nào cũng dám đụng nhỉ, tôi ngược lại cảm thấy có khả năng trước đó cô gái này đã đâm chết người, chạy đến Đại Lý du lịch để tránh nạn, sau khi trong nhà dàn xếp quan hệ, không có việc gì mới trở về, chỉ là vừa trở về đã bị bác gái bị đụng chết đó nhìn trúng.”


“Tôi còn mười phút nữa là đến sân bay, đừng hoảng, ông mập có thể dùng cây đại thương dưới háng để báo thù cho bác gái!” Mập mạp ở đầu bên kia nói một cách không biết xấu hổ.


Sau đó, ngay khi chiếc xe màu lam lái qua trước mặt Tô Bạch lần thứ bảy, xe thể thao đột nhiên tăng tốc, trực tiếp lao ra ngoài, rồi đâm sầm vào vách tường phía trước.


“Rầm!”


Khói bụi bốc lên, tiếng còi báo động cũng vang lên, xung quanh bắt đầu có người tập trung tới quan sát tình hình, Tô Bạch cũng đi qua, nhìn thấy cô gái kia máu thịt mơ hồ, ngửa mặt nằm trên ghế lái, cả người từ trên xuống dưới da tróc thịt bong, đây tuyệt đối không phải là loại thương thế mà tai nạn giao thông có thể tạo ra được, mà lại càng giống như bị phụ nữ dùng móng tay véo liên tục ra hơn.


[Chú thích của tác giả: Tụy: Chỉ ma quỷ hoặc chỉ quỷ hại người.]


Chương 1074

Bình Luận (0)
Comment