Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1134 - Chương 1134 Thăng Cấp, Thính Giả Cao Cấp! Hạ 5

Chương 1134

Thăng Cấp, Thính Giả Cao Cấp! Hạ 5


Tôn Hải mở cửa, không nhìn thấy bóng dáng của ngài Lôi phía sau cánh cửa, cũng không nhìn thấy bất cứ một thính giả nào đã bị cưỡng chế quét ra khỏi cửa trước đó, thậm chí còn không có nổi một hành lang.


Trước mặt là đám người nhộn nhịp tấp nập, đây là con đường ở phố Con đường Bắc Kinh, hai sạp bán trà lạnh và bán hoa quả bày đối diện với cửa, mà cánh cửa này, bên trong là cửa phòng khách sạn bảy ngày, còn dán sơ đồ thoát hiểm khách sạn, bên ngoài thì lại là một tấm ván gỗ cũ nát, trên đó còn treo một cái biển viết “nhà vệ sinh.”


“Cái này…”


Tôn Hải há to miệng, lúc này máu trên người anh ta không ngừng phun ra, và sự dày vò tới từ nơi sâu thẳm trong linh hồn đã không có cách nào thu hút sự chú ý của anh ta được nữa.


Bởi vì cả người anh ta đã tuyệt vọng rồi.


Vốn dĩ anh ta đã đứng trên mây nhưng lại rớt xuống vực sâu chỉ trong nháy mắt, dưới loại thay đổi nhanh chóng này, cho dù là với tố chất tâm lý siêu mạnh của thính giả cũng thật sự rất khó chấp nhận được.


Thực ra, cho dù tiết điểm này thật sự sụp đổ trước thời hạn nhưng cũng đã gỡ bớt một phần lớn sức mạnh vong hồn điên cuồng trong người Tôn Hải, anh ta hoàn toàn có thể chống đỡ đặt cược may mắn một phen, bởi vì mình đã gần như sắp hoàn thành quá trình thăng cấp, chỉ cần một bước cuối cùng cắn răng chịu đựng tiếp, vậy xác suất trở thành thính giả cao cấp sẽ trên năm mươi phần trăm, thậm chí là còn cao hơn một chút.


Nhưng hình như vì cảm thấy mình đã gần như trở thành thính giả cao cấp rồi cho nên tâm thái của Tôn Hải cũng xuất hiện sự thay đổi cực lớn, anh ta không dám cược, trước đó là vua cũng thua thằng liều còn bây giờ lại có suy nghĩ tiếc mạng đừng nên mạo hiểm.


Anh ta cảm thấy đi tìm ngài Lôi chính là một cách làm lý trí hơn cũng an toàn hơn, bởi vì bây giờ anh ta đã miễn cưỡng có thể tính là một thính giả cao cấp, cùng một cấp bậc với ngài Lôi, ngài Lôi chắc hẳn sẽ giúp mình, có sự trợ giúp của ngài Lôi, mình đại khái có xác suất hơn chín mươi phần trăm thành công bước nốt một bước cuối cùng.


Cho nên anh ta mới chủ động dừng quá trình thăng cấp lại, cho nên anh ta mới chịu đựng sự tra tấn của sức mạnh cắn trả trong cơ thể để đi mở cửa.


Giấc mơ thật sự rất viên mãn nhưng thực tế lại gai góc đến vậy, khi mở cửa ra nhìn thấy cảnh vật bên ngoài, toàn bộ trái tim của Tôn Hải đã hoàn toàn lạnh hẳn đi.


Anh ta tự tay châm một bao thuốc nổ, nhưng mình lại ngu ngốc chủ động chạy từ vị trí vốn cũng được tính là an toàn qua chỗ bao thuốc nổ rồi ôm nó vào lòng.


Anh ta chết chắc rồi, thật sự chết chắc rồi.


Môi của Tôn Hải có hơi trắng bệch, anh ta vẫn có hơi không dám tin vào toàn bộ mọi thứ trước mặt này, mình vốn vẫn luôn là người chiếm ưu thế, cho dù trước đó ngài Lôi không cho phép mình tiến vào phòng 233 nhưng mình vẫn tiến vào dưới sự hỗ trợ của Mobis sau đó bắt đầu thăng cấp, nhưng sức mạnh mà khí linh đó thể hiện ra lại rất khó chơi, thậm chí còn ép mình vào tình cảnh rất xấu hổ gần như là tuyệt vọng một lần, nhưng mình vẫn có thể cảm giác được đối phương đã là nỏ mạnh hết đà, còn mình đã đâm lao thì phải theo lao, chỉ có thể tiếp tục chịu đựng.


Lại thêm còn có một thính giả không biết từ đâu chui ra đá một cước vào mặt khí linh đó, sức mạnh mà khí linh đó tăng lên không gian xung quanh mình và giằng co với mình đã bị một bước này trực tiếp đá cho tiêu tan, mình gần như đã thành công thăng cấp chỉ thiếu đúng một bước cuối cùng đó!


Nhưng cùng với sự thay đổi của hoàn cảnh, khi mình sắp thành công lại đột nhiên sợ hãi, đột nhiên cầu được ổn định, đây chính là đại kỵ trong lúc thăng cấp thành thính giả cao cấp.


Giải Bẩm đã từng nói, thăng cấp thành thính giả cao cấp cần có sự quyết đoán và dũng khí lớn, mà vừa rồi Tôn Hải lại sợ, cũng vì sợ cho nên anh ta mới xong đời.


Tô Bạch duỗi tay sờ cằm mình, thật ra tiết điểm này đã thật sự sắp đến bên bờ sụp đổ rồi, trước đó mình ném điếu thuốc lên khăn trải giường mà không xuất hiện bất cứ sự thay đổi gì cũng đủ để chứng tỏ vấn đề. Tiết điểm này đã yếu đến mức không có cách nào tiến hành xử lý chi tiết và tỉ mỉ được nữa.


Mà trước đó Tô Bạch đã từng đích thân trộm một ly trà lạnh ở bên đường và nhấp thử hương vị của trà lạnh, cho nên hắn biết tiết điểm này vốn có thể tinh tế hóa từng chi tiết đến một mức độ đáng sợ thế nào.


Nhưng bây giờ đã không ổn nữa, nhưng người không ổn trước hết hình như không phải là miếng vàng đó mà là vị thính giả đệ nhất trước mặt này đây.


Xương cốt trên người anh ta đang không ngừng phát ra tiếng vang giòn, da thịt cũng đang từ từ suy yếu, trên trán hơi xanh, ánh mắt cũng bắt đầu từ từ tan rã.


Thính giả này gần như đã thành công bước chân vào cấp bậc thính giả cao cấp, nhưng lúc này lại đã đi đến điểm cuối sinh mệnh của mình, anh ta sắp chết. Không phải chết trong thế giới hiện thực cũng không phải chết trong trận giao tranh, mà là chết trước ánh bình minh của thành công, đây là cách chết chế nhạo nhất và cũng là một cách chết uất ức nhất.


Anh ta đã bị lừa, bị một ảo thuật đơn giản lừa mất, anh ta vốn không đến mức này, người có thể bước đến một bước này và có thể đột phá cảnh giới thính giả cao cấp, làm sao có thể đơn giản và ngu ngốc đến thế được?


Nhưng đủ loại trùng hợp và hoàn cảnh đặc thù khi ấy đã tạo thành một kết quả như vậy, anh ta đã bị lừa.


Tô Bạch thậm chí còn đang nghĩ trong lòng, nếu như sau khi thính giả này chết lập một bia mộ, có phải trên đó nên viết một dòng “chết vì bị lừa” không?


Chương 1134

Bình Luận (0)
Comment