Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1143 - Chương 1143 Tôi Gieo Một Hạt Giống 2

Chương 1143

Tôi Gieo Một Hạt Giống 2


Giống như một vài vật chất hóa học, bọn chúng chỉ có thể tồn tại trong lọ đóng kín trong phòng thí nghiệm hoặc là dùng cách đặc biệt khác để bảo vệ, mà không thể toàn toàn đặt nó trong môi trường tự nhiên, bằng không rất nhanh sẽ xuất hiện phản ứng với nước trong không khí hoặc là không khí.


Lưu Thao tiễn ngài Lôi đến tận cửa, sau khi nhìn thấy ngài Lôi lên xe taxi anh ta mới chậm rãi lùi lại một bên.


Trước khi xe taxi rời đi, ngài Lôi hạ cửa sổ xe xuống nhìn Lưu Thao còn đang đứng ở một bên với vẻ cung kính, người nào phải có cây làm sao có thể vô tình, cho dù là một con chó vẫn luôn quan tâm anh, thì anh cũng sẽ ném cho nó một khúc xương.


“Cậu định khi nào rời khỏi đây?” Ngài Lôi hỏi.


“Sắp rồi.” Lưu Thao đáp lời, có xác suất lớn Tôn Hải đã chết, như vậy chuyện trong diễn đàn nhất định cần mình phải sớm trở về tọa trấn và xử lý, cái này còn liên quan đến một số khâu phân chia quyền lợi.


“Tôi kiến nghị cậu ở lại thêm một ngày nữa xem sao.” Ngài Lôi mỉm cười: “Còn nhớ người mặc đồ thể thao màu đen trong video chứ, cậu ta và tôi ngang hàng.”


Nói xong câu nói này, ngài Lôi xoay cửa sổ xe lên, ra hiệu cho tài xế lái đến sân bay.


Lưu Thao đứng nguyên tại chỗ, đoạn đối thoại cuối cùng đó của ngài Lôi lặp lại một lần trong đầu anh ta, thật ra ý của ngài Lôi rất đơn giản, chính là nói người thanh niên mặc đồ thể thao màu đen đó cũng là một thính giả cao cấp, nhưng tại sao trước đó ngài Lôi không nói rõ?


Theo quan điểm của Lưu Thao, nếu như người thanh niên mặc đồ thể thao màu đen cũng là một thính giả cao cấp, vậy sự xuất hiện và rời đi trước đó cùng ảnh trùng sau đó cũng rất dễ hiểu cả thôi


Bản chất của con người vốn luôn cảm thấy tò mò và cũng sẽ cảm thấy rất kính sợ đối với sự việc chưa biết, đồng thời cũng ném đủ loại khả năng và không có khả năng lên đầu sự vật chưa biết đó. Hiển nhiên Lưu Thao rất ngưỡng mộ cấp bậc thính giả cao cấp, cho nên đương nhiên anh ta cảm thấy bất cứ một chuyện khó tin nào xuất hiện trên người thính giả cao cấp cũng đều hợp logic hết.


Cái này cũng giống như cảm giác hiện tại của người bình thường khi nhìn thấy người có thâm niên, người có thâm niên ở trong mắt của người bình thường, thật sự không có gì khác biệt với thần linh.


Như vậy, ngài Lôi cũng là vì sau khi phân tích rất nhiều mới xác định được người đó cũng là một thính giả cao cấp sao? Nhưng tại sao cậu ta là thính giả cao cấp mà vẫn có thể tiến vào trong tiết điểm đó?


Tuy rằng rất nhiều chi tiết đều bị ném lên kết luận thính giả cao cấp này một cách mất não, nhưng vẫn có không ít chỗ không thể giải thích được, Lưu Thao cũng chẳng muốn nghĩ tiếp nữa, hiển nhiên cái chết của Tôn Hải sẽ tạo thành sự thay đổi quyền lợi của những người quản lý trong diễn đàn bao gồm cả mình bên trong, nhưng anh ta vẫn cảm thấy so với những chuyện đó, kết bạn với một thính giả cao cấp trẻ tuổi vẫn có lời hơn một chút, dù sao thì nếu mới đầu ngài Lôi không nhận ra vị thính giả cao cấp này, vậy có nghĩa chắc hẳn người này vừa mới thăng cấp xong mà thôi, nhân lúc này tạo dựng mối quan hệ tốt, tóm lại sau này vẫn sẽ có lợi.


Dù sao tâm tính của Lưu Thao cũng khác Tô Bạch, trước đây Tô Bạch chỉ thiếu một thời cơ là có thể thăng cấp thành thính giả cao cấp, mà Lưu Thao cách thăng cấp thành thính giả cao cấp vẫn còn một khoảng cách không nhỏ nữa, chuyện thăng cấp này còn lâu mới được sắp xếp trong lịch trình của anh ta nên hiển nhiên bây giờ tâm thái đối mặt với thính giả cao cấp cũng khác.


Tiết điểm sụp đổ, Tô Bạch vừa mới thăng cấp thành thính giả cao cấp vẫn còn chìm đắm trong khoái cảm sau khi thăng cấp. Sức mạnh, đối với đàn ông mà nói cũng không kém gì rượu ngon và gái đẹp, thật sự có thể khiến người ta trầm mê trong đó không thể tự thoát ra được.


Chỉ có điều khi truyền tống trở về, Tô Bạch phát hiện ra bên ngoài trời đã tối đen, hắn nhớ khi mình bước vào tiết điểm này đã là lúc rạng sáng sau nửa đêm, mà bây giờ trời vẫn còn tối sao?


Dựa theo thời gian trong tiết điểm thì bây giờ chắc hẳn lên là ban ngày mới đúng, lẽ nào thời gian trong tiết điểm cũng khác với thế giới hiện thực?


Nhưng chắc hẳn không thể mới đúng, dù sao trong tiết điểm cũng là giả, miếng vàng đó cũng không có khả năng có năng lực bóp méo dòng chảy thời gian như Phát Thanh Khủng Bố đã làm trong thế giới chuyện xưa.


Mập mạp không ở trong phòng, điều này khiến Tô Bạch càng cảm thấy có hơi tò mò, sau khi tiết điểm sụp đổ hai người chắc hẳn nên cùng nhau xuất hiện trong phòng mới đúng. Hắn lấy di động ra, dự định gọi điện cho mập mạp nhưng lại phát hiện ra di động hoàn toàn không có tín hiệu.


“Bỏ đi.”


Hắn tìm được một bộ tai nghe trong balo của mình, đeo lên tai rồi đẩy cửa phòng, bước vào trong thang máy đi xuống, vừa ra khỏi thang máy đã chạy bước nhỏ thẳng đến sảnh tiếp tân.


Quảng Châu đang lúc đêm khuya, bên sườn chính là Châu Giang, không biết tại sao, có vẻ như thời gian ở trong tiết điểm khá lâu và nhìn thấy phố cổ Con đường Bắc Kinh hai mươi năm trước trong một khoảng thời gian rất dài, khiến lúc này đột nhiên Tô Bạch lại muốn chạy dọc theo con đường này xem thử.


Cảm giác này giống như trở lại chốn xưa du lịch mà thực ra cũng thật sự là trở lại chốn xưa du lịch.


Mà lúc này, Mobis – một thính giả da đen vừa mới xuống máy bay chuẩn bị tham gia hoạt động của diễn đàn thính giả ngày mai, vừa rồi tìm thấy một đám anh em da đen ở gần khách sạn và đang tụ tập vui vẻ với nhau.


Chương 1143

Bình Luận (0)
Comment