Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1255 - Chương 1255 Dị Biến 1

Chương 1255

Dị Biến 1


Một đêm này trôi qua rất yên tĩnh, buổi tối Tô Bạch ở bên bé con xem tivi một lúc rồi ôm đứa trẻ về phòng ngủ. Hai tay hắn gối sau đầu, nhắm mắt lại, bé con thì lại nằm nhoài trên bụng hắn nhìn quyển truyện tranh của mình.


Mấy quyển này đều được mua khi mập mạp còn ở đây, nghĩ lại cũng thú vị thật. Lúc đầu mập mạp trộm mang bé con đi coi thành điều kiện kích hoạt để hoàn thành nhiệm vụ, cũng vì vậy mà bé con và mập mạp vốn nên là hai người không hòa hợp nhất, nhưng Tô Bạch cũng có thể nhìn ra được, sau khi ở chung thái độ của mập mạp đối với bé con đã xuất hiện sự thay đổi rất lớn, cũng là thật lòng yêu thích đứa trẻ đáng yêu và đơn thuần này, bình thường không chỉ thường xuyên ôm bé con ở bên mình chơi, cho ăn mà còn thường mua đồ chơi cho nó, hơn nữa sẽ để ý đến sở thích của bản thân bé con.


Mà bé con cũng dần dần mở rộng tấm lòng với chú mập mà mình vốn rất phản cảm này, hai người ở chung cũng rất hòa hợp.


Chỉ là bây giờ mập mạp cũng không biết đang ở đâu, sau sự việc ở Quảng Châu, Tô Bạch biết rõ mập mạp hoàn toàn dự định xa cách mình, cũng không biết lần sau gặp mặt là khi nào nữa, mà bé con...


Tô Bạch nhìn đứa trẻ đang nằm trên bụng mình đọc truyện tranh này, nó không phải con trai thật của mình, mọi thứ trong thế giới chuyện xưa này đều là giả.


Mà con chân chính lại đang ở đâu?


Một loại cảm xúc ảm đạm bắt đầu bao phủ Tô Bạch, từ trong thứ giả dối nhận được cảm giác chân thật, loại cảm giác này giống như học sinh tiểu học làm bài tập làm văn đi ca ngợi Bạch Dương và Hồng Quân vậy, đọc thì rất đơn giản và tươi đẹp, nhưng trên thực tế cũng chẳng qua chỉ là lừa mình gạt người bắt chước y chang mà thôi. Dù sao trải nghiệm và cuộc sống của học sinh tiểu học làm sao có khả năng thật sự lý giải được ý tứ sâu sắc hàm chứa trong hoàn cảnh đó được.


Đối với Tô Bạch mà nói, chìm đắm vào trong hiển nhiên là chuyện không có khả năng, hắn biết rất rõ mình cần làm gì, cũng biết mình nên làm gì, nhưng hắn của hiện tại quả thật cũng đang tiến vào một tình cảnh tiến thoái lưỡng nan đây.


Ngày hôm nay của ngày mai nên làm thế nào?


Cứ như vậy, trong lòng không ngừng xoay chuyển những suy nghĩ này, bất tri bất giác thời gian đã gần đến không giờ.


Mà bé con cũng sớm dựa vào lòng Tô Bạch ngủ say.


Hắn lấy di động ra nhìn giờ, cách không giờ còn chừng ba phút nữa.


Trên thực tế, nếu một ngày này lại bắt đầu lại vào lúc không giờ, vậy xem ra Tô Bạch còn thêm một chút thời gian nữa, vì khi mình tỉnh lại đã là bảy giờ rồi.


Nói cách khác, nếu sau ba phút lại là một ngày hôm nay mới, cũng có nghĩa thời gian thực tế Tô Bạch có thể chân chính hoạt động trong một ngày này là khoảng mười bảy tiếng.


Mình đã bị giam trong một cái lồng rồi, mà hình như Tô Bạch cũng mới phát hiện ra cái lồng này còn nhỏ so với dự đoán trước đó của mình rất nhiều, nhỏ đến mức mình gần như ngay cả đứng thẳng người cũng chỉ là một loại hy vọng xa rời, mà chỉ có thể khom lưng.


Ngay khi thời gian hiển thị rõ không giờ, Tô Bạch chỉ cảm thấy trước mắt choáng váng, đợi đến khi tầm nhìn khôi phục, lại phát hiện ra bên ngoài đã là ánh nắng rạng rỡ.


Quả nhiên, một ngày chỉ có mười bảy tiếng.


Có điều, tuy một ngày không nghỉ ngơi nhưng Tô Bạch lại không hề cảm thấy buồn ngủ chút nào, ngược lại còn thấy tinh thần phơi phới giống như mình đã ngủ đủ bảy tiếng. Tuy rằng sau khi thăng cấp thành thính giả cao cấp cấp bậc sinh mệnh lại có được sự cải thiện, nhưng loại cảm giác về mặt tinh thần này sẽ không nói dối, thính giả cao cấp cũng là người chứ không phải làm từ sắt.


Hắn đứng dậy, đi ra khỏi phòng ngủ, hòa thượng đang rửa mặt trong nhà vệ sinh, thấy Tô Bạch đi ra còn vung tay ra hiệu, “chào” một tiếng.


Tô Bạch mỉm cười gật đầu, đợi sau khi hòa thượng ra ngoài, hắn bước vào nhà tắm nhưng không đến bên bồn rửa mặt mà trực tiếp mở vòi hoa sen, xối nước thẳng vào mặt mình.


Nước lạnh cuốn theo hơi ẩm sáng sớm táp vào mặt nhưng Tô Bạch vẫn không thể cảm thấy thoải mái hơn chút nào, ngược lại ngọn lửa trong lòng bắt đầu càng lúc càng dữ dội.


Tô Bạch ướt nhẹp cả người đi vào trong phòng khách, hòa thượng nhìn thấy còn chưa kịp nói gì thì bên ngoài cửa sắt đã truyền tới tiếng gõ.


“Tôi đi xem.”


Hắn bước nhanh đến cửa sắt, ở đó có một anh trai chuyển phát nhanh đang đứng.


“Anh có chuyển phát nhanh.”


Tô Bạch nhận chuyển phát nhanh rồi nói tiếng cảm ơn.


Anh trai chuyển phát nhanh gật đầu, ngồi lên chiếc xe đạp điện của mình trực tiếp rời đi, mà Tô Bạch thì lại lập tức bóp nát cái hộp chuyển phát nhanh trong tay, sau đó rải cặn bã xuống đất một cách rất tùy tiện.


Cho dù hôm nay hắn có dự định ra ngoài tìm cơ hội thì hắn cũng sẽ không đi tìm Dĩnh Oánh Nhi hoặc là đi tìm ông Thẩm nữa, nếu như thật sự sau mấy chục lần, một trăm lần một ngày này, đột nhiên mình có một ngày không nói hai lời đi tìm ông Thẩm hoặc là Dĩnh Oánh Nhi, vậy chỉ có thể nói rõ mình đã bị khổ hình này ép đến sụp đổ, bắt đầu cam chịu.


Trở lại phòng khách, hòa thượng hỏi: “Ai bên ngoài vậy?”


“Chào hàng thôi.” Tô Bạch bịa ra một câu sau đó ngồi xuống sô pha.


Chương 1255

Bình Luận (0)
Comment