Chương 1288
Sức Bền Của Người Đàn Ông! 2
Đối mặt với loại tình hình này, cho dù là Giải Bẩm hay là hòa thượng và Gia Thố, thật ra đều có hơi bó tay chịu trói, bây giờ việc ba người có thể làm hình như cũng chỉ là đứng ở bên trên nhìn Tô Bạch tiếp tục “nằm ngay đơ.”
Thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên Tô Bạch mở trừng mắt, đôi mắt của hắn đục ngầu, không nhìn thấy đồng tử đâu. Nhưng giọng nói của hắn vẫn truyền ra ngoài: “Ngoài nhà, người có thâm niên, bắt sống.”
Tô Bạch liên tục nói ra vài chữ này, ngay sao đó đôi mắt của hắn lại khép lại, giữa hắn và Tô Dư Hàng đang tiến hành một trận giao chiến ác liệt, cũng vì đây là sân nhà của hắn, chiếm được ưu thế nhất định cho nên mới dám phân tâm ra ngoài nói chuyện lúc này.
Nhưng Tô Dư Hàng ở bên đó dường như đã hiểu ra gì đó, ông ta như phát điên từ thế bị động mới đầu chống đỡ đòn tấn công của Tô Bạch biến thành chủ động tấn công, bằng không Tô Bạch thật sự sẽ nói ra rõ ràng hơn một chút.
Trong cơ thể của con trai, hai cha con đánh nhau, cục diện này trông có vẻ hơi nực cười nhưng thật sự lại đang diễn ra.
Mà nghe được thông tin Tô Bạch đột nhiên mở mắt truyền ra, ba người ở bên cạnh trước còn sững sờ, nhưng cũng may thông tin của hắn vẫn khá trọn vẹn, tuy rằng có hơi giản lược.
Ngoài nhà, người có thâm niên, bắt sống.
Ba từ đơn giản này nhưng nếu cố gắng xâu chuỗi lại sẽ thành một câu, bên ngoài nhà có một người có thâm niên, cần phải bắt sống ông ta qua đây.
Một từ “bắt sống” cuối cùng ngược lại cũng không phải Tô Bạch cố ra vẻ khác thường, vì cho dù là hòa thượng, Gia Thố hay là Giải Bẩm, bọn họ đều thừa nhận bản thân là thân phận nhân bản vô tính, nếu là trong thế giới hiện thực, hiển nhiên bọn họ không dám giết thính giả lung tung, nhưng bây giờ bọn họ đã không coi là gì cả, Tô Bạch không thêm một câu “bắt sống,” rất có khả năng sẽ bị mấy người này trực tiếp giết luôn, dù sao cũng là nhân bản vô tính, làm ra chút chuyện khác thường cũng sảng khoái.
Nghe hiểu ý tứ nhưng cũng phải có người đi làm, nếu đã đi bắt người có thâm niên ở bên ngoài, vậy phái ra thính giả cao cấp hiển nhiên là sự lựa chọn tốt nhất, mà hòa thượng và Gia Thố có thể ở lại đây chăm sóc Tô Bạch sau khi nói vài từ lại tiếp tục “nằm ngay đơ.”
“A di đà phật, đối với cậu mà nói dù sao cũng không có bất cứ tổn thất gì, nhưng phần nhân tình này, Tô Bạch sẽ ghi nhớ.” Hòa thượng nói như vậy.
“Ha ha, đạo lý này tôi hiểu.” Giải Bẩm ra hiệu cho hòa thượng không cần nói thêm gì nữa, anh ta trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Đối với một người cường hóa ảo thuật mà nói, lực tinh thần gần như là căn bản, thật ra khi anh ta tới đã bắt được một thính giả có thâm niên ẩn nấp ở bên cạnh, chỉ là khi ấy anh ta cũng không để ý, nếu bây giờ Tô Bạch đột nhiên kêu anh ta đi bắt người đó quay đây, vậy thì đi bắt qua đây thôi.
Tốc độ thật sự rất nhanh, nguyên nhân chủ yếu thật ra vẫn là thính giả cao cấp bắt người có thâm niên thật sự không có gì khác với diều hâu bắt gà con cả.
Cũng chỉ sau năm phút Giải Bẩm đã về, ông Thẩm bị anh ta xách trong tay, trực tiếp ném tới bên cạnh Tô Bạch.
“Linh hồn giành xác?” Hòa thượng ngồi xổm xuống kiểm tra ông Thẩm đã bị Giải Bẩm trực tiếp phong bế ngũ giác, hiển nhiên đã phát hiện ra sự khác biệt của cơ thể lính Tần này.
“Đợi đã, để tôi bắt linh hồn ông ta ra ngoài, thứ Tô Bạch cần chắc hẳn là cơ thể này.” Giải Bẩm đè một tay xuống vỗ lên đầu ông Thẩm, sau đó một ngọn lửa màu vàng sáng bị túm ra như vậy.
Trong ngọn lửa màu vàng sáng hiện ra gương mặt tràn đầy vẻ sợ hãi cũng rất khiếp sợ của ông Thẩm, vì ông ta không biết tại sao một vị thính giả cao cấp đại nhân sẽ ra tay với mình một cách dứt khoát và lưu loát như thế, đối phương thật sự không sợ sự trừng phạt của Phát Thanh sao?
Cũng may Giải Bẩm cũng không trực tiếp bóp nát linh hồn của ông Thẩm, mà phong ấn ông ta lại, sau đó đặt cơ thể lính Tần bên cạnh Tô Bạch.
Người có mặt ở đây đều là người thông minh, ngay khi phát hiện ra ông Thẩm là một thính giả đoạt cơ thể cổ thi, cũng đã biết rõ dụng ý của Tô Bạch, mục đích của hắn hiển nhiên chính là cơ thể cổ thi này.
Tô Bạch đã thành công ép được Tô Dư Hàng ra khỏi ký ức của mình, lại không có cách nào thoát khỏi ý thức của chính mình, ngoài ra, áp lực của Phát Thanh đối với Tô Bạch cũng bắt đầu càng ngày càng lớn.
Mới đầu trước khi ra tay, hắn còn ôm suy nghĩ cho dù mình rớt cảnh giới cũng phải diệt sạch một sợi phân hồn của Tô Dư Hàng, nhưng Tô Bạch vẫn đánh giá thấp sức mạnh của một sợi phân hồn này của Tô Dư Hàng rồi, cứ tiếp tục dựa theo cục diện này, trước khi linh hồn của mình rớt cảnh giới, khả năng Tô Dư Hàng bị giết chết cũng chỉ có năm phần.