Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1289 - Chương 1289 Sức Bền Của Người Đàn Ông! 3

Chương 1289

Sức Bền Của Người Đàn Ông! 3


Sau đó, Tô Bạch rớt cảnh giới linh hồn ở trong một “ngày hôm nay” cơ thể sẽ hồi phục, nhưng linh hồn sẽ biến thành người có thâm niên, mà không còn là linh hồn của thính giả cao cấp nữa, vậy thứ đợi chờ Tô Bạch cũng chỉ còn sự tuyệt vọng khó giải.


Cũng vì vậy, hắn dự định bí quá hóa liều, hắn cần một cơ thể, một cơ thể mạnh mẽ, một cơ thể mà mình thừa nhận, có thể thu nạp tàn hồn của mình.


Đợi đến trước mười hai giờ đêm hắn phải cược một ván, cưỡng chế cắt linh hồn của mình tiến vào trong cơ thể lính Tần này với tàn hồn của mình, để lại Tô Dư Hàng trong cơ thể ban đầu của mình.


Cái mà Tô Bạch cược chính là vào lúc không giờ, rốt cuộc Phát Thanh thay đổi ý thức của Tô Dư Hàng trong cơ thể mình, hay là thay đổi ý thức riêng của mình đang chiếm giữ mình đây, ván cược này chỉ có thể giải như vậy.


Nếu Phát Thanh thuận nước đẩy thuyền, “coi” Tô Dư Hàng sở hữu cơ thể của Tô Bạch thành Tô Bạch, vậy Tô Dư Hàng sẽ thay thế con trai mình tiếp tục rơi vào lồng giam một ngày này, mà Tô Bạch thì lại về mặt lý thuyết không nên tồn tại trong thế giới chuyện xưa “lồng giam một ngày” nữa, từ đó biến tướng hoàn thành thế giới chuyện xưa vốn chính là nhiệm không tồn tại này.


Nhưng hắn đoán với tính cương quyết của Phát Thanh, nó sẽ không làm đến mức rõ ràng như thế, cho dù trong lòng nó hận Tô Dư Hàng muốn chết, nhưng Phát Thanh cũng sẽ buông tha cho cô em trà xanh của mình, rất có khả năng nó sẽ đối xử bình đẳng, cùng ra tay với mình và Tô Dư Hàng, xem ai có thể kéo dài lâu hơn!


Mà nếu xảy ra loại tình huống này, một cơ thể lớn mạnh như vậy lại là thứ cần phải có, cái này giống như Viagra, là minh chứng đàn ông bền bỉ, chí ít theo quan điểm của Tô Bạch, cho dù là thính giả cấp đại lão không phải cường hóa theo con đường cơ thể chuyên tấn công, có khả năng thể hồn và cơ thể của anh ta cũng không thể so được với cổ thi lính Tần này.


Về phần Tô Dư Hàng có ra ngoài hay không, là chuyện không có khả năng, một sợi phân hồn này của ông ta giống như miếng vàng đó, không thể bại lộ được, ông ta chỉ có thể nhờ bóng râm của Tô Bạch để tồn tại trong nhận thức của hắn, ngay khi Tô Bạch không tiếc thằn lằn đứt đuôi chia cắt linh hồn mình rời khỏi cơ thể này, sợi phân hồn của Tô Dư Hàng đã bị Tô Bạch ép ra khỏi ký ức chỉ có thể tiếp tục ký thác vào trong tàn hồn đã bị chia cắt của Tô Bạch, cũng chính là trong cơ thể của chính Tô Bạch.


Mà bây giờ, trong đầu Tô Bạch thì lại nghĩ đến một chuyện.


Lúc đầu mập mạp cố tình cứu ông Thẩm từ Tây Tạng ra ngoài hơn nữa còn để ông ta đoạt cơ thể cổ thi lính Tần tới tìm mình báo thù. Hơn nữa xét từ điểm thời gian “ngày hôm nay,” hôm qua mập mạp đã rời đi mà hôm nay đã để ông Thẩm tới báo thù.


Chuyện này thật sự chỉ là trùng hợp thôi sao?


Tô Bạch nhớ lần đó mập mạp mày mò lung tung làm một vài chuyện khi mình ngồi máy bay về Thượng Hải, sau đó không thể không khiến mình rời khỏi tập thể nhà lão Phương này. Nhưng ngày hôm sau, ông Thẩm đã xuất hiện tới tìm Tô Bạch gây sự, chỉ là ông Thẩm quá mức tự tin, cuối cùng vẫn bị Tô Bạch bắt lại một cách thê thảm. Cơ thể thi cổ lính Tần đó cũng bị hắn coi thành món quà mà mập mạp tặng mình đặt ở cổng nhà.


Trong thời gian này ở tương lai, vốn Tô Bạch cũng đã bàn bạc xong với Phật Gia rồi, Phật Gia tặng mình một con lươn, không đúng, là một thi thể nữ, còn Tô Bạch thì lại tặng cơ thể lính Tần này cho Phật Gia dung hợp với cơ thể sau khi anh ta thăng cấp.


Nhưng cũng không phải hắn chưa từng nghi ngờ, mập mạp là một người không có lời thì không dậy sớm, cho dù anh ta muốn tặng quà cho mình, nhưng có cần phải vượt nghìn dặm xa xôi tới tận Tây Tạng đào ông Thẩm ra ngoài, hơn nữa còn kêu ông ta đoạt cơ thể lính Tần tới tìm mình báo thù không?


Hành động này thật sự có ý tứ cởi quần đánh rắm ở bên trong.


Nhưng không khéo léo không thành sách, trong một ngày đặc biệt ở lồng giam một ngày này, vào vài lần luân hồn trước, ông Thẩm thật sự giống như một miếng cao bôi da chó không ngừng xuất hiện tạo cảm giác tồn tại, vì ông ta muốn báo thù, vì thù hận đã lấp đầy nội tâm của ông ta, nhưng bây giờ xem ra hình như điều này càng giống một lời nhắc nhở hơn, vì trong một ngày này, người mà Tô Bạch có thể tiếp xúc cũng không nhiều, vì chuyện của hắn cầu người bình thường giúp cũng không có ý nghĩa gì cả, cho nên lăn qua lăn lại, ông Thẩm đã sắp lăn đến quen mặt luôn rồi.


Cũng bởi vậy, ngay trong trận ác chiến cuối cùng với Tô Dư Hàng, Tô Bạch nghĩ đến ông Thẩm, nói một cách chính xác thì nghĩ đến món quà mà mập mạp tặng cho mình… đó là cổ thi lính Tần này!


Tô Bạch không biết rốt cuộc mập mạp cố ý hay là vô tình tính toán như thế, nếu như là cố tình, vậy nhân quả mà anh ta suy đoán ra hoàn toàn đã đáng sợ đến mức độ nào rồi?


Chương 1289

Bình Luận (0)
Comment