Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1327 - Chương 1327 Thử Một Lần! 2

Chương 1327

Thử Một Lần! 2


Một câu nói cuối cùng của giáo hoàng khiến Tô Bạch hơi bất ngờ, sau khi ông ta rời đi, hắn đứng bên cửa sổ. Rất nhanh, một người đàn ông mặc bộ độ rách nát bên dưới lầu lọt vào trong tầm mắt của Tô Bạch. Đối phương trông có vẻ hơi ngỡ ngàng không biết phải làm sao, chỉ máy móc bước đi, bộ dáng này thật sự giống một ăn mày gia cảnh sa sút.


Ngay khi đối phương dường như cảm giác được gì đó mà ngẩng đầu lên, lại phát hiện bên cửa sổ trên tầng quán cơm lại không có một bóng người nào.


Người đàn ông xoa nhẹ gáy mình, sau đó tiếp tục bước đi một cách máy móc, anh ta cảm thấy hôm nay thật sự xuất hiện quá nhiều ảo giác rồi.



“Tại sao cậu không gặp cậu ta?”


Đầu của Cinderella không biết từ khi nào lại lơ lửng trở về, cũng may đây là ban ngày và cũng may người đứng trước mặt cô ta là Tô Bạch chứ không phải bất cứ một người bình thường nào khác, bằng không một màn này thật sự có thể dọa chết người.


Tô Bạch không để ý đến Cinderella, cũng không giống như trước đó đối mặt với sự dông dài của cô ta mà phân tích cho cô ta hiểu sự mối tương quan giữa Chúa, Phát Thanh gì đó và sự tồn tại bị giam trong ngục kia với thế giới này. Nếu giáo hoàng đã chuẩn bị tử đạo, trước đó lại cố tình ngăn cách Cinderella vậy rõ ràng là không muốn cho cô ta gia nhập vào trong nghi thức tử đạo này, Tô Bạch cũng không cần thiết phải cố ý hại người ở đây.


Đối diện với sự im lặng của hắn, Cinderella rõ ràng có hơi không thể thích ứng được, cô ta vừa mới bị Tô Bạch ném ra ngoài như ném một quả cầu da, lúc này lại quay trở về, cô ta có quá nhiều sự nghi ngờ ví dụ như sự xuất hiện của giáo hoàng, ví dụ như thái độ của giáo hoàng đối với hắn, ví dụ như tại sao tòa thánh phải giúp Tô Bạch bắt vị vương tử Huyết tộc ở tận rừng Tuyết xa xôi tới nơi này, hơn nữa còn dùng pháp truyện truyền tống đưa anh ta tới Napoli rồi lại trực tiếp thả cho anh ta đi.


Tô Bạch nhìn Cinderella, thật ra trước đó hắn còn nghĩ hình như cô ta đã biết được không ít thứ, nếu giáo hoàng thật sự muốn dẫn toàn bộ người biết rõ sự tình cùng nhau tử vì đạo vậy Cinderella cũng nên là một trong số đó mới đúng.


Nhưng bây giờ hắn dường như đã hiểu ra chút gì đó, Cinderella có hơi tương tự với nhân vật Cô Khờ trong [Thần Điêu Hiệp Lữ ] ở thế giới chuyện xưa này, võ công không tồi lại có hơi khờ khạo.


Hôm qua vị hồng y giáo chủ giả mạo người anh em trong ngục giam đó xuất hiện trước mặt mình nói chuyện, Tô Bạch tin ông ta chắc hẳn có thể hiểu được những lời mà mình nói với ông ta, vậy vị hồng y giáo chủ đó hẳn sẽ xuất hiện trong danh sách tử đạo lần này, thậm chí càng cực đoan hơn một chút là vị hồng y giáo chủ đó có khả năng đã chết vào hôm qua rồi.


Cinderella trước thì nhận lệnh của Chúa biến ra vài phân thân đảm nhiệm nhân vật Cinderella này, hơn nữa từ đầu đến cuối đều không có một chút biểu hiện khác thường nào, hoàn toàn hoàn thành nhiệm vụ được Chúa giao cho mình một cách cẩn thận và tỉ mỉ.


Có lẽ, giáo hoàng cố tình gạt bỏ cô ta, giữ lại cô ta cũng là vì cảm thấy có thể Chúa sẽ càng coi trọng Cinderella có khả năng lý giải yếu kém lại cứng nhắc đến ngu đần này lại, nếu Cinderella còn sống vậy thế giới chuyện xưa này không thể nghi ngờ gì sẽ trở nên càng đặc sắc hơn một chút. Một cô gái có địa vị sánh ngang với thánh nữ ở Vatican lại có thể làm ra bất cứ chuyện gì vì Chúa, đợi đến lần sau Phát Thanh lại muốn sử dụng thế giới chuyện xưa này, Cinderella chắc chắn chính là một điểm cắt cốt truyện rất hay.


Tuy rằng giáo hoàng cũng không biết sở thích tệ hại của Phát Thanh nhưng ông ta lại hiểu rất rõ ràng bản thân và Chúa của thế giới mà mình đang tồn tại có địa vị gì, mà điều này lại không thể không nói chính là một loại xót xa vô cùng.



Vương tử điện hạ ngơ ngác bước đi, nơi này là một thành phố lớn, anh ta biết rất rõ một điểm này nhưng bây giờ cả người anh ta đều đang ở trạng thái mơ hồ, từ rừng Tuyết bị bắt lại đến bây giờ bị thả vào trong một thành phố, anh ta vẫn chưa thể lý giải được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao, sự thay đổi nhanh chóng của đời người lập tức bùng phát quả thật có thể khiến người có hơi hoang mang.


Ngay đúng lúc này, vương tử điện hạ đột nhiên loạng choạng ngã xuống đất, anh ta vội vàng bò dậy, lắc đầu, vẫn có hơi không hiểu gì.


Bóng hình của Tô Bạch vẫn luôn di chuyển bên cạnh vương tử nhưng anh ta lại không có cách nào phát hiện ra hắn đang ở ngay đó.


Vương tử lảo đảo chậm rãi đi tới cổng thành tây của Napoli, các thủ vệ của tòa thánh trong thành rất tự giác không quấy rầy anh ta. Ở nơi này, mệnh lệnh của giáo hoàng là chí cao tuyệt đối, hơn nữa, theo quan điểm của giáo hoàng sau đêm nay trận doanh hắc ám đã bị áp chế nhiều năm sẽ lại vùng lên, thêm một vương tử Huyết tộc mất hay bớt một vương tử Huyết tộc thật ra cũng không có sự khác biệt gì cả.


Thẳng cho đến khi vương tử bước ra khỏi cổng tây và đi đến vùng ngoại ô, Tô Bạch vẫn không hiện thân, vì hắn không biết mình nên nói gì cả, có lẽ giáo hoàng không đưa vương tử tới nơi này ngược lại sẽ tốt hơn.


Vì trong ấn tượng của Tô Bạch, vương tử nên là một thiếu niên ảo tưởng sức mạnh và tự tin, mà bây giờ trên người anh ta đã sớm không còn cách nào nhìn thấy được bóng dáng của anh ta trước đây nữa. Nếu bây giờ Tô Bạch giúp anh ta hoặc là để lại một vài thứ cho anh ta trước khi rời khỏi thế giới chuyện xưa này, ngược lại sẽ tiến một bước đẩy anh ta vào vực sâu xa lạ.


Quan điểm này rất ích kỷ vì Tô Bạch hoàn toàn chỉ đứng ở góc độ lập trường của mình để nhìn nhận sự việc mà không đứng ở góc độ của vương tử để nghĩ.


Vương tử điện hạ dường như đi đã mệt rồi, anh ta hơi nghi ngờ quay đầu lại nhìn phía sau mình sau đó lại mơ hồ tiến lên, có lẽ tối nay sau khi các sức mạnh cấp cao của tòa thánh tử vì đạo tập thể, thế giới này sẽ hoàn toàn nổi lên giông bão, nếu vương tử đủ may mắn thật ra cũng có cơ hội xây dựng lại gia tộc thuộc về mình.


Rất có khả năng trong một cơ hội nào đó sau này vài thính giả vừa mới tiến vào thế giới chuyện xưa này sẽ gặp được một quốc vương Huyết tộc điên cuồng và ảo tưởng sức mạnh, mặc kệ ánh mắt người đời mà tổ chức yến hội xem mắt cho vương tử của mình, không chọn người mặt mũi ưa nhìn mà chỉ chọn người có chân và đùi đẹp làm vợ cho con trai mình.


“Thật là một kẻ thâm tình.” Đột nhiên Cinderella nhảy ra bên cạnh Tô Bạch và cảm thán: “Chẳng trách lúc đầu tôi kêu cậu nếm thử kỹ năng dùng chân phục vụ của tôi mà cậu lại không chịu, hóa ra…”


“Bạn của tôi, đại khái là thế đấy.” Tô Bạch thở dài một hơi, đáp: “Mà thường thì những người trước đây là bạn lại dần dần bắt đầu trở nên xa lạ.”


Cinderella im lặng một lúc sau đó lại nói với Tô Bạch bằng một vẻ rất thành khẩn: “Tôi xin lỗi về lời nói đùa trước đó của mình.”


Tô Bạch bật cười, duỗi tay kéo đầu của Cinderella tới trước mặt mình, hỏi: “Bây giờ cô chắc hẳn vẫn có thể ngưng tụ ra cơ thể mới đúng không? Có lẽ cô có thể cho bản thể của mình chạy ra khỏi Vatican.”


“Bản thể của tôi sẽ tham gia nghi thức tối nay, đây là một ngày rất quan trọng của Vatican.”


“Cô có thể đi hỏi giáo hoàng xem, tôi tin giáo hoàng đại nhân sẽ đồng ý.”


Cinderella hơi do dự một lúc, sau đó hỏi: “Vậy tôi có thể hỏi cậu kêu bản thể của tôi tới đây để làm gì không?”


“Không phải cô rất tiếc nuối vì lúc đầu tôi kêu cô luyện kỹ năng đó, kết quả lại luôn không có cơ hội thể hiện hay sao, tối nay tôi sẽ đi cho nên tôi cảm thấy chúng ta có thể tranh thủ thời gian thử một lần.”


Chương 1327

Bình Luận (0)
Comment