Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1334 - Chương 1334 Đại Triệu Hồi! 1

Chương 1334

Đại Triệu Hồi! 1


Trên linh hồn Tucker bốc lên một màn sương mù vàng nhạt, chín cái đầu rắn nhô ra, hai cái đầu trong đó trực tiếp nổ tung, hư ảnh mà Tô Bạch triệu hồi ra cũng vì vậy mà bị bắn ngược ra một khoảng, mất đi sự khống chế đối với linh hồn của Tucker, linh hồn của Tucker lập tức bay lên, lúc này cơ thể anh ta cũng đang chào đón sự trở lại của linh hồn.


Sau khi đáp xuống đất, sắc mặt vốn đã hơi nhợt nhạt của Tucker càng trở nên trắng bệch hơn, cơ thể cũng hơi lảo đảo, đây là biểu hiện linh hồn đã bị thương.


“A!”


Hai chân của Tô Bạch đột nhiên dùng sức, cả người đứng dậy nhưng vẫn lảo đảo một lúc, hai thanh kiếm vừa rồi của Tucker không chỉ chém đứt gân cốt trên đầu gối hắn mà kiếm khí cực kỳ sắc bén còn sót lại đang tiếp tục dày vò vị trí đó, cũng vì thế, cho dù Tô Bạch có cơ thể mạnh mẽ còn có sự cộng thêm của huyết thống Huyết tộc nhưng muốn hồi phục lại vẫn khó khăn vô cùng.


Bây giờ tuy miễn cưỡng đứng dậy nhưng vị trí đầu gối vẫn bị thương nặng nề, ở một mức độ nhất định nào đó nó đang hạn chế Tô Bạch rất nghiêm trọng, dù sao nếu mất đi đầu gối tốc độ di chuyển của hắn rất khó mà tăng lên được.


“Là tôi đã đắc ý rồi.” Tucker phun nhẹ ra một hơi não nề, hai kiếm ngửa ra, lạnh lùng nhìn Tô Bạch: “Rất xin lỗi, nếu tôi đánh bằng cách chính thống nhất sẽ không có khả năng cho cậu cơ hội gì cả.”


“Không làm màu được thì đừng tìm cớ.” Tô Bạch duỗi tay lau vết máu bên khóe miệng, mang theo vẻ mặt trêu tức nhìn Tucker: “Lúc này sẽ rất khiến người coi thường đấy.”


Sau khi Tucker nghe xong, hình như cũng nghiêm túc nghĩ ngợi một chút, dường như cảm thấy Tô Bạch nói quả thật rất có đạo lý nên anh ta cũng gật đầu đáp: “Xin nghe chỉ dạy.”


Sau đó Tucker lại tấn công, anh ta cũng không có khả năng cho Tô Bạch quá nhiều thời gian để hồi phục thương thế, vị hắn bị thương xác thịt mà anh ta lại bị thương về linh hồn, hiển nhiên tốc độ khôi phục của Tô Bạch sẽ nhanh hơn anh ta nhiều.


“Vút!”


Trước mặt Tô Bạch xuất hiện bảy bức tường băng, đây là hàng phòng thủ mà Tô Bạch bày ra, khi Tucker không còn làm màu về cách thức tấn công nữa, Tô Bạch cũng không thể không dùng cách chính thống nhất để ứng phó.


Anh tới tôi lui, anh tấn công thì tôi phòng thủ.


“Rầm!”


Một chuỗi tiếng vang liên tiếp truyền tới, bảy bức tường băng mà Tô Bạch bày trí bị Tucker lập tức phá vỡ sáu bức, mà bức thứ bảy anh ta lại không chọn phá hủy mà trực tiếp quay người, phần eo dùng sức, hai thanh kiếm vung ra hai đường tia chớp trong không trung, sau đó đâm ra phía sau mình.


“Phập…”


Không biết từ khi nào, Tô Bạch đã xuất hiện sau người Tucker, chỉ là Tucker đã “nhìn thấu” toàn bộ mọi thứ hơn nữa bản thân cũng đã đâm cả hai kiếm ra lại không hề hưng phấn một chút nào cả, Tô Bạch ở đối diện cho dù bị hai kiếm của mình đâm trúng lại trực tiếp dùng hai tay nắm lưỡi kiếm, lúc này, trên kiếm khí sắc bén tản ra từ trên hai thanh kiếm đang điên cuồng gây sát thương đối với Tô Bạch ở trước mặt.


“Bốp!”


Bức tường thứ bảy cũng là bức tường băng cuối cùng vỡ nát, Tô Bạch ở bên trong lao thẳng về phía này.


Khóe miệng hắn mang theo nụ cười dường như đang chế nhạo Tucker đã trúng kế.


Tucker hơi ngây người, vào lúc này, anh ta chỉ cảm thấy kinh hãi vậy mà Tô Bạch đã luyện phân thân đến mức độ có thể gánh sát thương rồi sao, rốt cuộc cậu ta đã làm được thế nào?


Phải biết rằng mới đầu ngay cả phân thân có lực tấn công thế nào cậu ta còn chẳng biết?


Có lẽ, là vì huyết thống Huyết tộc chăng?


Khi Tô Bạch càng ngày càng gần mà phân thân vẫn dùng cơ thể của mình giữ chặt hai thanh kiếm như cũ, Tucker cũng không lộ ra vẻ hoang mang bao nhiêu mà buông hai tay ra, trực tiếp từ bỏ hai thanh kiếm, sau đó từ vị trí mi tâm của anh ta hiện ra một ký hiệu tô tem ám nguyệt, trước người xuất hiện một lá chắn màu tro tối, đồng thời hai tay anh ta cũng đẩy về trước, tô tem ám nguyệt trên mi tâm trực tiếp tản ra, hóa thành một luồng năng lượng xung kích mang theo khả năng nghiền áp mạnh mẽ trực tiếp bắn về phía Tô Bạch đang lao tới.


“Bốp!”


Cơ thể Tô Bạch và ánh sáng của ám nguyệt gặp nhau, ngay sau đó cả người hắn trực tiếp vỡ nát, vỡ một cách tự nhiên như thế, giòn như thế và bất ngờ như thế.


Con ngươi của Tucker chợt co rút, anh ta muốn quay người theo bản năng.


Chết tiệt.


Người vừa rồi ngu ngốc dùng hai tay nắm lưỡi kiếm của mình không phải phân thân!


“Bất ngờ chưa, ngạc nhiên chưa?”


Giọng nói của Tô Bạch vang lên sau người Tucker. Mà lúc này lá chắn phòng thủ của Tucker lại ở đằng trước, cơ thể cũng đang quay lưng với Tô Bạch.


“Vút! Vút!”


Hai thanh kiếm vốn cắm trên người Tô Bạch trực tiếp bị hắn rút ra, máu tươi văng ra tứ phía đồng thời lưỡi kiếm cũng bị hắn cắm lên hai cánh tay của Tucker.


“Phập!”


Kiếm là kiếm tốt!


Cho dù Tucker là song tu ma võ có thể chất cơ thể cực mạnh, cũng vì vậy mà Tô Bạch cũng không mất trí đến mức có thể dựa vào logic ngược của lần này để đánh lén, trực tiếp giết chết Tucker. Hai tay đầm đìa máu cầm kiếm lại không cắt ngang cơ thể Tucker mà hai lưỡi kiếm đều cắm vào trong cánh tay anh ta.


Hai cánh tay của Tucker lập tức bị xuyên thủng, mà lúc này anh ta cũng đã phản ứng quay người đi, một chân đá mạnh lên ngực Tô Bạch.


Tô Bạch chỉ cảm thấy cơ thể bị một ngọn núi húc thật mạnh vào, xương cốt nửa người trên đều không còn mấy cái nguyên vẹn, nhưng lúc này lòng dũng cảm của Tô Bạch đã xuất hiện, vì mới vừa rồi khi hai thanh kiếm đâm vào cánh tay của Tucker, hai tay hắn vẫn luôn nắm chặt hai thanh kiếm, khi Tucker đá trúng một cước vào hắn, thật ra ở trong một khắc đó Tô Bạch không hề phòng bị chút nào, cả người cũng thuận theo hướng phát lực lùi về sau.


Chương 1334

Bình Luận (0)
Comment