Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1335 - Chương 1335 Đại Triệu Hồi! 2

Chương 1335

Đại Triệu Hồi! 2


Đây là một loại biểu hiện chủ động giảm toàn bộ phòng thủ xuống cho đối phương tấn công, cũng là một loại chọn lựa tạo thành sát thương ở mức độ lớn nhất cho đối phương.


“Vút!”


Cùng lúc Tô Bạch bị đá bay đi, hai thanh kiếm bị lực kéo to lớn kéo đi, mà Tucker cũng phát ra một tiếng rên rỉ, lúc này hai cánh tay mình đã bị cắt xuống.


Hai cánh tay quay vài vòng trong không trung rồi rơi xuống, mà Tô Bạch thì lại bị đá bay xuống khỏi tế đàn, rớt mạnh lên bậc thềm, vị trí ngực lõm xuống một mảng to rõ ràng, đây là bị đá nát rồi.


Hiệp giao đấu đầu tiên của hai bên đã kết thúc, Tucker nhìn Tô Bạch với vẻ hơi khó tin, không phải anh ta đang khiếp sợ vì hai cánh tay của mình chặt đứt, mà là khiếp sợ vì chiến lược mà Tô Bạch đã chọn lúc đầu, cũng đã liên tiếp vài lần giao tranh hắn vì loại chiến lược này không hề do dự chấp hành một cách quả cảm đến đáng sợ.


Tàn nhẫn với người khác không phải là tàn nhẫn thật sự, kẻ tàn nhẫn chân chính đầu tiên phải làm được tàn nhẫn với bản thân trước đã, mà người đàn ông phương Đông trước mặt này quả thật đã làm được điều đó.


Mình rõ ràng đã chiếm được ưu thế tuyệt đối về mặt thực lực, nhưng trong vài lần giao thủ mình hoàn toàn không chiếm được lời gì, lần nào đối phương cũng bị mình đánh lùi vô cùng thê thảm, nhưng lại luôn có thể cắn một miếng thịt to đầm đìa máu từ trên người mình xuống.


Đây là giết địch một nghìn mình cũng tổn thất đến tám trăm, nhưng thứ Tucker muốn cũng không phải là kết quả này, anh ta cảm thấy dưới tiền đề hai con mèo đó vẫn không cử động, mình hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đánh bại được Tô Bạch, cộng thêm không gian bị giới hạn phạm vi như nơi chứng đạo này Tô Bạch cũng không có chỗ nào để trốn, mình đánh bại hắn tương đương với có thể đánh chết hắn.


Thế nhưng hai con mèo đen vốn là một biến số duy nhất bị Tucker coi thành, hiện tại hai con mèo đen quả thật nghe theo mệnh lệnh của người đàn ông phương Đông này mà không ra tay nhưng biến số lại xuất hiện.


Tucker mất đi hai cánh tay giống như một cột người đứng ở nơi cao nhất trên đàn tế, anh ta không có huyết thống Huyết tộc, tuy rằng cấp bậc sinh mệnh rất cao nhưng dù sao cũng không thể giống như Huyết tộc chỉ cần trong máu còn có sức mạnh thì vẫn có thể nhanh chóng hồi phục cơ thể, cũng vì vậy thương thế mà Tô Bạch tạo ra cho anh ta là sức nặng thực tế!


Cộng thêm bản thân Tucker lại có dáng người hơi gầy yếu, mất đi sự chống đỡ của hai cánh tay càng trông thê thảm và chật vật hơn, có hơi giống với nghệ nhân khuyết tật hát rong trên cầu vượt.


“Khụ…”


Tô Bạch ho khan một tiếng, phun ra một ngụm to thịt nát là cơ quan nội tạng của mình, muốn đứng dậy nhưng lại không thể đứng được, hắn chỉ có thể cố hết sức ngẩng đầu nhìn Tucker đứng trên cùng.


Sướng, đúng là sướng thật.


Đây là khoái cảm chiến đấu, mà đối mặt với cao thủ có thực lực hoàn toàn cao hơn mình, mình vẫn có thể làm ra kết quả đánh ngang tay này, Tô Bạch quả thật rất đáng để vui mừng, cũng quả thật đáng để sảng khoái.


Lúc này Cát Tường và Như Ý từ từ bắt đầu đi lên, rõ ràng bọn chúng cảm thấy đã đến thời khắc mình nên ra tay, nhưng Tô Bạch lại quát chói tai một tiếng: “Đừng động, lão tử vẫn chưa chết.”


Đây không phải do Tô Bạch bảo thủ mà là vì loại cơ hội chiến đấu này quả thật quá khó, đặc biệt là dưới tình huống đối diện với áp lực cực lớn, suy nghĩ về sự sống và cái chết cùng lực sinh mệnh thường là một loại tài phú chỉ có thể gặp mà không thể cầu.


Cát Tường và Như Ý đưa mắt nhìn nhau, đều dùng một loại ánh mắt “thiểu năng” để nhìn Tô Bạch, nhưng vẫn lùi lại, nếu tên thiểu năng này đã muốn thể hiện vậy cứ để hắn tiếp tục chơi đi.


Dựa theo tính cách của hai con mèo đen, bọn chúng cũng sẽ không giống như kịch Quỳnh Dao hét to lên: Không, không, ta không muốn mi chết, ta muốn mi phải sống, không, không, để ta lên, để ta lên đi mà.


Lúc này, Tucker đã mất đi hai cánh tay cũng không hoàn toàn dừng lại vì cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, môi anh ta không ngừng mấp máy, những âm phù khó hiểu và tối nghĩa bật ra từ trong miệng anh ta, ngay sau đó, bên cạnh Tucker xuất hiện một cánh cửa màu đen, trong cánh cửa quỷ khí dày đặc giống như nối liền với minh điện.


“Xin hãy chấp nhận lời triệu hồi của ta, sứ giả tới từ địa ngục!”


Một bàn tay to lớn duỗi ra từ trong cánh cửa dường như xuyên tới từ một không gian vô tận khác, lòng bàn tay này to bằng hai người, trên bàn tay dày bốc lên ngọn lửa tới từ địa ngục, hình như còn lẫn thêm tiếng kêu gào thảm thiết của các linh hồn nữa.


Lúc này nó trực tiếp vồ về phía Tô Bạch.


Đây là dưới tình huống hai người đều tàn tật, Tucker bắt đầu dùng ma pháp triệu hồi trợ thủ tới ứng chiến.


“Ha ha…” Lúc này, Tô Bạch răng lợi toàn là máu bật cười: “Tới đây tới đây, kêu anh đừng làm màu nhưng anh vẫn muốn triệu hồi một cách màu mè hơn, tới đây xem nào!”


Ngài đã bị xử tử tại quảng trường hành quyết của Vatican, ở nơi này tôi xin dùng máu của tôi để hiến tế, gọi linh hồn của ngài về, lấy máu của tôi nặn lại thể hồn của ngài, để cơn giận dữ và điên cuồng của ngài lại trở về nhân gian!”


Chương 1335

Bình Luận (0)
Comment