Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1403 - Chương 1403 Suy Tính Của Phát Thanh! 1

Chương 1403

Suy Tính Của Phát Thanh! 1


Ngay khi một thính giả cấp đại lão xuất hiện, thật ra trận cạnh tranh này đã được vẽ lên một dấu chấm tròn, vì một khi sự tồn tại ở cấp bậc này xuất hiện, mà nếu một bên khác không có người cùng cấp bậc xuất hiện tọa trấn thì hoàn toàn không có lực phản kháng gì hết. Đây đã không phải là cán cân mất đi sự công bằng nữa mà là cán cân trực tiếp gãy vụn.


Mà các thính giả cấp đại lão bên Ấn Độ phỏng chừng thật sự không dám tới đây, khác với tranh chấp lãnh thổ ở phương diện quốc gia có rất nhiều vấn đề lịch sử để lại, thậm chí là phải cân nhắc nhiều lần ở các phương diện khác nhau, thì cái giới thính giả này có đôi khi thật sự rất bốc đồng, trong phạm vi có thể giải thích hợp lý, các thính giả thật sự không sợ hoàn toàn làm lớn sự việc, vì nói đến cùng mọi người đều là kẻ liều mạng.


Một khi thính giả cấp đại lão Ấn Độ có mưu đồ vượt biên qua đây vậy nó tương đương với vả vào mặt toàn bộ thính giả cấp đại lão ở Trung Quốc, đến khi ấy không chỉ Triệu Biên An mà ngay cả Lương Sâm ở xa tít tận Thượng Hải phỏng chừng cũng không ngồi yên được, hơn nữa chắc chắn sẽ lập tức chạy tới đây.


Nếu anh chỉ tới một hoặc hai người, vậy hoàn toàn giữ anh lại, cho anh chôn vùi ở đây, nhưng nếu là tới một tốp vậy thì xử thôi, so xem thính giả cấp đại lão của bên nào nhiều hơn!


Thẳng cho tới nay, trận doanh thính giả trên toàn thế giới chia thành hai loại lớn là phương Đông và phương Tây, mà phía bên Trung Quốc chính là đại diện chính của trận doanh phương Đông, phía bên châu Âu thì lại là đại diện chính của trận doanh phương Tây, từ đây cũng có thể phản ánh sự chênh lệch to lớn giữa thực lực của thính giả ở hai khu vực này với thực lực của các thính giả ở khu vực khác gần mình.


Chỉ là vì dưới chính sách tàn khốc của Phát Thanh, đương nhiên thính giả không thể kết bè kết phái tranh giành địa bàn và đánh tổ độ ở thế giới hiện thực, nhưng nếu đối phương dám vượt biên, vậy tất nhiên thính giả bên này cũng không ngại đánh một trận hỗn chiến.


Một câu nói, nói một cách đơn giản chính là dựa vào số lượng để bắt nạt anh!


Đầu của bà lão vừa định ra tay đánh lén bị Triệu Biên An nhẹ nhàng vặn xuống, cái xác không đầu thì lại vô cùng sợ hãi lùi về sau. Triệu Biên An chỉ vặn đầu bà ta xuống chứ không thuận thế phá hủy thần hồn của bà ta, cũng không đến mức dồn người vào chỗ chết, nhưng hàm ý cảnh cáo và tức giận trong đó đã rất rõ ràng và cũng rất dễ hiểu.


Mà ba vị Bồ Tát bên mập mạp khó khăn lắm mới chặn được đòn tấn công của thiên lôi cũng đồng thời cảm thấy ngực mình đau nhói, lúc này trái tim của hai người trực tiếp bị móc ra, để lại một lỗ thủng to ngay trước ngực, ba Bồ Tát kinh hồn bạt vía lùi lại liên tục.


Một bên khác, nữ Bồ Tát đang ngồi lý luận Phật pháp với Phật Gia chỉ cảm thấy một luồng ý chí đáng sợ cắt ngang qua, mạnh mẽ chặt đứt cảm ngộ của cô ta, khiến thần hồn của cô ta bị tổn thương nghiêm trọng, sau đó cô ta nhanh chóng đứng dậy, nôn ra một ngụm máu tươi màu vàng rồi cũng vội vàng lùi lại.


Năm vị Bồ Tát dường như không có sức đánh trả trước mặt vị đại lão này, mà tuy Triệu Biên An không giết người nhưng ra tay cũng khá nặng. Chân thân của bốn Bồ Tát trên cơ bản đã bị anh ta đánh tàn phế, còn thần hồn của nữ Bồ Tát đó bị tổn hại thì lại càng nghiêm trọng hơn.


Sau khi làm xong mấy chuyện này, Triệu Biên An lại xuất hiện bên cạnh hòa thượng, đặt lòng bàn tay lên vị trí mi tâm của anh ta: “Cậu có cơ hội lớn có thể nhận được viên mãn mà lại đường đột thăng cấp như vậy, đáng tiếc.”


Nói xong, một sợi sức mạnh ôn hòa từ lòng bàn tay của Triệu Biên An rót vào trong cơ thể của hòa thượng, xu hướng thăng cấp của hòa thượng từ từ rút lui dưới sự ấm áp như gió xuân này, mà bản thân hòa thượng cũng thuận thế dừng quá trình thăng cấp này lại.


Sau đó, hòa thượng chắp hai tay lại, niệm một tiếng Phật hiệu với Triệu Biên An đã ra tay, cho dù thế nào thì nhân tình này hôm nay cũng đã nợ rồi.


Tuy rằng một người có thâm niên nói muốn nợ một nhân tình của đại lão sẽ khiến người cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng hòa thượng làm việc lại dựa vào bản tâm của mình, chí ít thì bản thân anh ta cũng cho rằng mình thiếu Triệu Biên An một nhân tình lớn.


Triệu Biên An đặc biệt để ý đến hòa thượng, nếu là người khác, anh ta cũng không đến mức ra tay giúp áp chế xu hướng thăng cấp lại, nhưng sau khi lại gần quan sát hòa thượng này, Triệu Biên An đã hiểu rõ lý do tại sao phía bên Ấn Độ lại phái người tới muốn bắt anh ta đi.


Một người có thâm niên có cơ hội làm đến mức thăng cấp thành thính giả cao cấp đại viên mãn, chính bản thân anh ta đã đại diện cho một loại khí vận, thậm chí có thể nói là thiên mệnh. Nếu bắt một người như vậy đi, mà bên Ấn Độ lại có một thính giả cao cấp sắp chứng đạo muốn cướp đoạt khí vận thuộc về hòa thượng, vậy xác suất thành công chứng đạo cũng chính là xác suất thành công bước qua một bước đó sẽ tăng lên rất nhiều.


Lúc này, đối mặt với sức hút của chứng đạo, sự trừng phạt khi cướp đoạt khí vận của người khác mang lại cũng không được để ý đến vậy nữa. Huống chi, dưới chính sách phóng túng nhất quán của Phát Thanh, đến Trần Như còn có thể tiến vào nơi chứng đạo trộm bia mộ về cảm ngộ, vậy thính giả khác chọn cách bàng môn tà đạo khác cũng có thể có được sự tha thứ ở một mức độ nhất định của Phát Thanh.


Dù sao, có khả năng đối với Phát Thanh mà nói, đại lão có thể chứng đạo mới là “sản phẩm” mà nó cần, còn những cái khác chỉ có thể gọi là nguyên liệu mà thôi, nó không để ý đến việc phải hy sinh một chút.


“Vị đại nhân này, ngươi ra tay tàn nhẫn như vậy, không sợ…” Vẻ mặt của nữ Bồ Tát có hơi xanh mét, cũng không phải vì giận dữ mà là vì thần hồn tổn hại khiến lúc này cô ta có một loại xu thế tâm ma nổi lên.


Chương 1403

Bình Luận (0)
Comment