Chương 174
Trang Bức
Nụ cười trên mặt Mick dần dần cứng lại, ánh mắt anh ta cũng lộ ra vẻ ngưng trọng, lẽ ra tất cả mọi thứ đã nằm trong lòng bàn tay, lúc này lại mất khống chế.
Ngay lúc vừa rồi, khi hơi thở thuộc về Shawn cường thịnh nhất, trong nháy mắt liền biến mất, thay vào đó là một loại hơi thở tà ác, dơ bẩn, cho dù ngu ngốc cũng có thể đoán ra được là chuyện gì xảy ra.
Shawn chết rồi.
- Ha ha.
Trong xe ngựa, hòa thượng phát ra tiếng cười thanh thúy, không mang theo cảm xúc, giống như đang xem một bộ phim điện ảnh, nhìn thấy cốt truyện khá thú vị, cho nên cười một tiếng, rất tự nhiên, không giả bộ.
Vẻ mặt mập mạp sùng bái nhìn hòa thượng, mẹ kiếp, đây mới là cảnh giới tối cao của trang bức.
(Trang bức: Làm ra vẻ, cố gắng thể hiện ra một khí chất (tính cách/phong cách) khác không đúng với thực chất.)
- Tô Bạch sẽ nhanh đến đây chứ?
Mập mạp nói thầm.
Gia Thố từ từ nhắm hai mắt lại, giống như đang ngủ gật, thương thế của anh ta là nặng nhất, dù sao ở trong đại điện trên núi Phục Long, anh ta đã liều mạng đối kháng với một kim giáp lực sĩ, hai chân bị cây thương của đối phương xuyên qua, một tay bị cụt, một tay bị gãy, còn có thêm một số ngoại thương, lúc này, Gia Thố cần được nghỉ ngơi, Gia Thố nắm chắc được tình hình trước mắt, hòa thượng hoàn toàn tỉnh táo, anh ta còn có thể tiếp tục chống đỡ cục diện, Tô Bạch đang tới, Gia Thố nhìn thoáng được điểm này.
Cả người Tô Bạch đều là máu, Tô Bạch từng bước đi về phía trước, bởi vì lúc trước, quá trình giết Shawn quá huyết tinh, cũng quá bạo lực, khiến cho trên người hắn giống như vừa bị dòng máu nhuộm qua một lần, thậm chí chỗ ủng da của hắn đi qua đều lưu lại dấu máu rõ ràng, điều này cũng là do khi ở trạng thái người sói, Shawn chảy ra quá nhiều máu, nếu như giết người bình thường, tuyệt đối sẽ không có dáng vẻ như hiện tại.
Lúc đến gần xe ngựa, Tô Bạch phát hiện ra phía trước còn ba thính giả phương Tây, trong lòng xoay chuyển, hắn biết hòa thượng bên này chủ động bày ra không thành kế.
Trước kia hòa thượng đã từng nói, giao lưu với người thông minh nhẹ nhàng hơn rất nhiều, bởi vì có rất nhiều thứ không cần nói, song phương có thể hiểu rõ ràng.
Tuy Tô Bạch ngẫu nhiên phát bệnh tâm thần khiến cho hòa thượng có chút đau đầu, cũng đã từng chịu thua thiệt qua, thậm chí khó có thể lý giải được, thế nhưng hòa thượng không nghi ngờ việc Tô Bạch là một người thông minh.
Tô Bạch không có dừng lại ở cạnh xe ngựa, hắn đi thẳng đến chỗ ba người thính giả phương Tây, thậm chí một ánh mắt giao lưu cũng không có, không có ý đồ nhận được lời nhắc nhở nào từ trong xe ngựa.
Hắn cứ như thế, rất tự nhiên tiếp tục đi lên phía trước.
Tô Bạch vừa mới giết người xong, hắn giống như vừa mới diễn xong phần giết người của mình trong một vở kịch, sau đó không chút kẽ hở đi tiếp đến một vở kịch khác, diễn một vai do chính đồng đội của hắn thiết kế sẵn, nhưng không có thông báo cho hắn.
Giết chết Shawn, thương thế của Tô Bạch không quá nặng, thế nhưng tuyệt đối không quá nhẹ, mấy lần cố ý để Shawn chiếm thế thượng phong, bản thân Tô Bạch quả thật bị thương, hơn nữa lúc hắn bộc phát ra huyết thống cương thi, dốc toàn lực đánh ra một kích, đối với Tô Bạch mà nói, sức lực tiêu hao cũng rất lớn.
Lúc này, hắn không thích hợp để tiến hành một vòng chém giết mới, đối phương sẽ không tiếp tục khinh địch, bản thân hắn không ở trạng thái tốt nhất, hơn nữa, trong xe ngựa, lúc đầu ba người có thực lực rất mạnh, hiện tại đều là kẻ tàn phế.
Phía trước có một thính giả phương Tây cầm ma trượng, hơi thở nguyên tố ma pháp trên người anh ta khiến Tô Bạch không thích, có lẽ anh ta là một ma pháp sư, hơn nữa nhìn thái độ của hai người đứng bên cạnh anh ta, người này hẳn là thủ lĩnh. Phía sau anh ta là một người có cơ bắp rất đáng sợ, có thể là cường hóa man tộc hoặc là cường hóa cự nhân (người khổng lồ), về phần người cầm cung dài, hẳn là tinh linh.
Mấy năng lực này xem như là thịnh hành và phổ biến ở thính giả phương Tây, không giống như hệ thống cường hóa của thính giả phương Đông.
Thật ra vấn đề này có liên quan đến văn hóa khác biệt của phương Đông và phương Tây, ví dụ như mập mạp là cường hóa đạo sĩ, hòa thượng và Gia Thố là cường hóa Phật môn, bọn họ có thể từ môn phái của chính mình hoặc từ một số bí cảnh bên trong Trung Quốc tìm được một số thứ hoặc là kỳ ngộ thích hợp với bản thân, ngược lại, phương Tây cũng giống như thế.
Bạn muốn tìm được giáo đường cơ đốc giáo có lịch sự hơn một ngàn năm ở Trung Quốc, hay linh cữu của một Vampire hoặc nữ vương tinh linh ở đây, gần như là một chuyện nằm mơ giữa ban ngày, may mắn Tô Bạch còn có huyết thống cương thi, nếu hắn chỉ đơn thuần có huyết thống Vampire, ở trong nước, Tô Bạch rất khó thu hoạch được kỳ ngộ thích hợp với huyết thống Vampire của hắn.
Mick cầm ma trượng trong tay anh ta lên, nguyên tố ma pháp đã nổi lên, gió xung quanh bắt đầu dần dần trở nên thực thể hóa, từng thanh đao gió đã được hình thành, bất cứ lúc nào cũng có thể công kích Tô Bạch.
Chú ngữ của ma pháp hệ phong vang vọng xunh quang, nguyên tố ma pháp bắt đầu nhảy lên theo quy luật, hơi thở sát phạt bắt đầu tụ lại, tất cả chỉ vì người đàn ông phương Đông đang từng bước đi tới.
Pease cầm cung tên lên, cung tên tỏa sáng rực rỡ, hiển nhiên sức lực của tinh linh đã được tập trung trên đầu mũi tên, mũi tên nhắm thẳng về phía Tô Bạch, ngón tay Pease không nhúc nhích chút nào, lộ ra kỹ thuật bắn tên thiện xạ, đồng thời, dường như trong tròng mắt của anh ta có một con ưng, đồng tử của anh ta có mấy màu sắc, lộ ra vẻ yêu dị.
Trong lỗ mũi Agere tỏa ra hơi thở nóng hổi, anh ta nhìn chằm chằm Tô Bạch, lực lượng trong cơ thể Agere bắt đầu bành trướng.
Thật ra cục diện còn tính là bình tĩnh, ngoại trừ tiếng bước chân Tô Bạch đi tới chỗ ba người kia, lúc này hoàn toàn không có âm thanh dư thừa nào.
Chẳng qua, chính bước chân mang theo tiết tấu kiên định của Tô Bạch, trong lúc vô hình đã ngưng tụ ra một loại khí thế, cộng thêm hình tượng của Tô Bạch, hình ảnh này mang đến cảm xúc rất mãnh liệt.
- Quay về.
Giọng nói trầm thấp của hòa thượng từ trong xe truyền ra, giống như một người đội trưởng đang quát một đội viên có chút không nghe lời, nhưng nắm giữ rất tốt chừng mực, mang theo một loại nhàn nhạt răn dạy đối với đội viên không nghe lời, đồng thời cũng thể hiện ra một sự miệt thị với người phương Tây.
Đây giống như một sân khấu kịch cần người đi diễn, cần người đứng ra tường thuật, Tô Bạch là diễn viên, hòa thượng là người tường thuật, chuyện hai người muốn làm chính là đem bầu không khí và khí thế hoàn toàn kéo lên, khiến cho ba thính giả phương Tây không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Thế nhưng Tô Bạch chưa trở về, hắn tiếp tục đi lên phía trước, khoảng cách giữa hắn và thính giả phương Tây còn lại khoảng 20 mét.
Ở khoảng cách này, cho dù có nhắm mắt lại, đao gió trong tay ma pháp sư cũng có thể đánh trúng Tô Bạch, mũi tên của tinh linh sẽ không bay lệch hướng, lực trùng kích của man tộc sẽ không cho đối thủ quá nhiều thời gian phản ứng.
Thế nhưng, Mick không hề động, anh ta không nhúc nhích, Pease và Agere dĩ nhiên cũng sẽ không động.