Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 240 - Chương 240 Vòng Bỏ Phiếu Thứ Hai

Chương 240

Vòng Bỏ Phiếu Thứ Hai


Nước rất sâu nhưng đủ sức nổi, điều này đảm bảo cho người không biết bơi cũng sẽ không chết đuối, trong nước hẳn là có loại vật chất đặc thù, cho nên sức nổi rất lớn.


Tất cả mọi người đều nổi trên mặt nước, ở phía xa, xuất hiện một vòng sáng màu xanh, là một cánh cửa.


Mọi người đều cảm thấy mờ mịt, không biết Phát Thanh Khủng Bố định làm gì, phía trên là một ngôi nhà lơ lửng, còn có thể nhìn thấy đồ vật bên trong đó, nhưng bên dưới đáy đều rỗng, loại cảm giác này giống như đang chơi game thì bị quẳng xuống vực sâu.


Ngay sau đó, mặt nước bắt đầu chuyển động, sức nén phía trên cũng lớn hơn.


Hiện tại, dưới mặt nước có sức nổi, phía trên có sức nén, lúc này những người ở trong nước chỉ có thể bị ép xuống dưới mặt nước, tuy không đến mức chết đuối, thế nhưng cho dù là người đó có kỹ năng bơi giỏi đến đâu cũng không cảm thấy vui vẻ gì.


Đúng lúc này, Tô Bạch bỗng nhiên cảm thấy được một hơi nóng đang truyền đến, hắn nhìn xung quanh, phát hiện ra ở ví trí cách đó hơn 1000 mét có ánh lửa, những ngọn lửa này có màu xanh lam, nó đang đến gần, mang đến cho người ta một cảm giác quỷ dị và ngột ngạt.


Lúc này có người bắt đầu bơi về phía cánh cửa kia, tốc độ bơi không nhanh lắm.


Hiển nhiên, cánh cửa kia mang ý nghĩa là đường sống, còn ngọn lửa, chỉ nhìn từ xa cũng biết, cho dù là người có thực lực mạnh hơn nữa, trừ khi đạt đến cấp độ biến thái, nếu không bị ngọn lửa này thiêu đốt chỉ có một kết cục là chết.


Tất cả mọi người bắt đầu bơi, bởi vì mọi người đều không muốn chết.


Lúc này sự chênh lệch thực lực đã lộ ra, Tô Bạch bơi ở vị trí giữa, bởi vì hắn quyết định không hoán đổi sang trạng thái Vampire để tăng độ nhanh nhẹn của chính mình, những người ở trước mặt và phía sau hắn, tốc độ chênh lệch đã lớn hơn, khoảng cách cũng kéo dài ra, còn những ngọn lửa màu xanh kia đang nhanh chóng đến gần, không chút lưu tình.


Tô Bạch không vội vàng bơi về phía trước, mà chính là kìm lại tốc độ của mình, để cho chính mình bơi ở vị trí chính giữa, phía sau hắn còn có 7 – 8 người, bởi vì Tô Bạch không tin Phát Thanh Khủng Bố sẽ để cho hơn phân nửa người đều táng thân trong biển lửa, nếu như mọi người đều bị thiêu chết, trò chơi này chơi như thế nào nữa? Tính kích thích mà Phát Thanh Khủng Bố theo đuổi phải làm sao bây giờ?


Trong lúc bơi, Tô Bạch còn nhìn sang bên cạnh, hắn phát hiện ra Trân Trân và Trần Hân Di thế mà đang bơi ở bên cạnh hắn.


- Mẹ nó…


Trong lòng Tô Bạch chửi thầm một tiếng, cả đám đều là hồ ly, bây giờ nhìn lại, những người có thực lực và thông minh, có lẽ đều ở vị trí giữa, mấy người bơi đầu, ngược lại đều biến thành những kẻ ngu rồi.


- Lửa! Lửa!


Mấy người ở sau cùng hét ầm lên.


Tô Bạch quay đầu nhìn lại, phát hiện ngọn lửa kia đã đến rất gần, hắn nhìn về phía trước, còn có một đoạn đường dài nữa mới đến được chỗ cánh cửa, nếu cứ tiếp tục như thế, ngoại trừ mấy người bơi đầu có thể kịp thời vào cửa, những người còn lại đều bị thiêu chết.


Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc áo màu xanh giang hai tay ra, môi mấp máy giống như đang lẩm bẩm gì đó, ngay lập tức, một cơn gió thổi tới, gió càng lúc càng lớn, hơn nữa cơn gió này hướng về phía cánh cửa bên kia.


Hay lắm, dựa vào sức gió!


Vào lúc này, bởi vì có gió thổi mà tốc độ của mọi người nhanh hơn.


Tô Bạch còn quay đầu nhìn thoáng qua người phụ nữ kia, nếu như hắn nhớ không lầm, người phụ nữ này tên là Tiễn Lam, nhìn dáng vẻ này của cô ta, hẳn là cường hóa ma pháp hệ phong, trong số thính giả phương đông, rất ít gặp thính giả cường hóa ma pháp.


Hiện tại, nhờ có Tiễn Lam, tốc độ của thính giả đều được đẩy nhanh hơn.


Cuối cùng phía trước đã có người bơi được đến chỗ cánh cửa, người phía sau cũng chuẩn bị đến nơi, Tô Bạch bơi đến cánh cửa kia, tung người nhảy lên, sau đó rơi trên mặt đất, đây là nhà ăn.


Tất cả mọi người đều ướt nhẹp, cả người ướt đẫm, một số thính giả là nữ ăn mặc quần áo hoa lệ, lúc này đây gần như là trong suốt, chẳng qua bây giờ đã không ai có tâm trạng để ý đến những chuyện này nữa, ngay cả những người phụ nữ kia cũng không chút để ý.


Từ Trân Trân ở ngay phía sau Tô Bạch, Trần Hân Di thì ở phía trước Tô Bạch, cho nên lúc này ba người đang ngồi cùng nhau, trước đó bơi lội đã làm hao phí rất nhiều thể lực của bọn họ.


Trân Trân nhìn thoáng qua Tô Bạch, dùng âm thanh chỉ đủ cho hai người nghe thấy, nhỏ giọng nói.


- Vừa rồi tốc độ của ngọn lửa kia bỗng nhiên giảm xuống.


Tô Bạch nhíu mày, hắn không trả lời.


Đến sau cùng, 19 người cùng nhau đi vào cánh cửa, ngay lập tức, cánh cửa kia biến mất.


Cả 19 người đều hoàn chỉnh quay về.


Rất nhiều thính giả đi qua nói cảm ơn với Tiễn Lam, đại khái có hơn mười người, Tô Bạch không có đi đến nói lời cảm ơn mà chính là lựa chọn quay về phòng thay quần áo.


Sau khi tắm rửa, thay một bộ quần áo, Tô Bạch lười xuống ăn cơm tối mà chính là nằm trên giường chuẩn bị nghỉ ngơi.


Tô Bạch thật đúng là ngủ thiếp đi, một giấc ngủ này không quá an tâm, Tô Bạch tỉnh lại nhiều lần, nhưng cuối cùng vẫn ngủ đến tận sáng hôm sau.


Chờ đến khi ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Tô Bạch mở mắt ra liền thấy trên giường có viết mấy chữ.


- Mời qua nhà ăn dùng cơm.


- Mẹ nó, biến thái.


Đối với loại phương thức thông báo này, Tô Bạch lên án một lúc, sau khi làm vệ sinh cá nhân, hắn mở cửa phòng, đi về phía nhà ăn, lúc này trong nhà ăn đã có không ít người, tất cả đều đang ăn sáng.


Bên cạnh Tiễn Lam có mấy người, hiển nhiên trải qua chuyện ngày hôm qua, nhân duyên và độ thiện cảm của Tiễn Lam tăng lên rất nhiều.


Trân Trân và Trần Hân Di, hai người phụ nữ này thế mà cùng ngồi chung với Tiễn Lam.


Điều này khiến cho Tô Bạch cảm thấy ngoài ý muốn.


Sau đó một chỉ thị mới xuất hiện trong cây cột ở nhà ăn.


- Mời đến phòng hội nghị.


Tất cả mọi người bắt đầu đứng dậy đi đến phòng hội nghị, mọi người đều rõ ràng chuyện gì sắp diễn ra.


Trân Trân cố ý đi cùng Tô Bạch, giống như lần đầu tiên đi vào phòng họp.


- Từ lúc hội nghị lần trước kết thúc đến bây giờ, có rất nhiều người liên minh với nhau, cũng có rất nhiều người nảy sinh mâu thuẫn, lần bỏ phiếu này rất thú vị.


Trân Trân nói.


- Cô đang thử thăm dò tôi?


Tô Bạch hỏi ngược lại:


- Làm sao cô luôn cố ý đến gần tôi vậy, cẩn thận tôi bỏ phiếu cho cô.


Trân Trân liếc thoáng qua Tô Bạch, hai người ngồi ở vị trí ngày hôm qua.


Quy củ cũ, bảng danh sách tử vong xuất hiện trên bàn.


Lần này trên bảng danh sách vẫn có hai mươi người nhưng ảnh chân dung của Triệu Chấn đã biến thành màu xám.


Tô Bạch nhìn chăm chú vào ảnh của Tiễn Lam rồi tích ngay vào ảnh chân dung của Trân Trân.


Sau đó bảng danh sách lại biến vào trong mặt bàn.


Tiếp theo, tờ giấy ghi chép số lượt bỏ phiếu lại xuất hiện, Tô Bạch cầm lên đọc một lượt.


Dưới bức ảnh của hắn vẫn có ba phiếu, cũng không biết ba kẻ thiểu năng trí tuệ nào muốn hắn chết.


Dưới bức ảnh của Trân Trân có một phiếu, ừm, là Tô Bạch tích vào.


Lưu Thao có một phiếu, xem ra lần này anh ta không có tự bỏ phiếu cho mình.


Tần Dương: 1 phiếu.


Tôn Nguyệt: 1 phiếu.


Hai người này giống như lần trước.


Sau cùng, Tô Bạch thở dài.


Tiễn Lam: 12 phiếu.


Chương 240

Bình Luận (0)
Comment