Chương 289
Rất Nhát Gan
“Nếu như bà trẻ lại 20 tuổi, sau đó lại dùng loại vẻ mặt này, động tác này đến nói với tôi đây chỉ là một chuyện hiểu lầm, nói không chừng tôi thật sự để ý đến thân thể của bà, cho bà một bậc thang đi xuống, nhưng dì à, dì bao nhiêu tuổi rồi? Tỏ vẻ ngây thơ như thế này chỉ đem lại hiệu quả phản tác dụng mà thôi, dì biết không?”
Sắc mặt người phụ nữ cứng đờ.
- Này người anh em, chúng tôi không có lừa cậu, chỉ là hiểu lầm mà thôi, chúng ta coi như kết giao bạn bè, được chứ?
Lúc này gia hỏa hạ cung tên trong tay xuống, anh ta rõ ràng, Tô Bạch đã tin chắc chắn rằng anh ta sẽ không chủ động bắn tên, cho nên anh ta còn ở đó uy hiếp cái rắm:
- Không đánh nhau thì không quen biết, đúng không? Nhiều bạn bè nhiều đường đi?
- Người anh em? Xin lỗi, tôi có rất ít bạn.
Tô Bạch hơi nghiêng đầu nhìn người đàn ông cầm cung tên:
- Hơn nữa, bọn họ sẽ không làm những chuyện thấp kém như thế.
Suy nghĩ một chút, cho dù là mập mạp, hòa thượng Thất Luận hay Gia Thố, đây đều là những người làm việc không từ thủ đoạn nào, nhưng ở trong thế giới hiện thực, để bọn họ đi lừa đảo người khác, bọn họ thật đúng là không làm được, đối với bọn họ mà nói, chuyện này quá hạ thấp bản thân.
- Đừng như thế, người anh em, cậu để lại cho chúng tôi con đường, sau này gặp mặt cũng dễ nói chuyện.
Lúc này người đàn ông đang bay lơ lửng cũng chủ động thu hồi lực ảnh hưởng của tinh thần lực, trong mắt cũng xuất hiện con ngươi màu đen, thân thể không lơ lửng nữa mà rơi xuống mặt đất.
- Ai muốn sau này gặp lại các người?
Tô Bạch hỏi ngược lại.
Người khống chế tinh thần lực sững sờ, anh ta không ngờ Tô Bạch lại trả lời mình như thế.
- Nghe lời tôi, để súng xuống, chuyện gì đều có thể thương lượng được.
Người phụ nữ lên tiếng.
Tô Bạch mỉm cười, đem mặt mình đến sát mặt người phụ nữ, thở ra một hơi vào bên tai bà ta, sau đó dùng giọng điệu lạnh lẽo để nói:
- Bà nói xem, sau khi tôi nổ súng với bà, hai người này sẽ quay đầu chạy hay là công kích tôi, báo thù cho bà.
Trong mắt người phụ nữ lộ ra hoảng sợ, bởi vì đây là một chuyện không cần phải suy nghĩ, hai người đồng lõa với bà ta nhất định sẽ trực tiếp rời đi, báo thù cho bà ta sẽ chỉ dính quan hệ nhân quả, bởi vì việc này, vốn dĩ ba người bọn họ không chiếm được lý.
Đạo lý có đôi khi là một từ ngữ rất hư vô mờ mịt, có đôi khi lại là một từ ngữ thường xuyên bị người ta tùy ý bóp méo và chà đạp, thế nhưng lúc Phát Thanh Khủng Bố bắt đầu giảng đạo lý thì những thính giả này, những người có năng lực thần thánh trong mắt người bình thường, bọn họ cũng phải tuân theo những đạo lý đó, có lẽ đây chính là thứ được gọi là đạo lý cường quyền.
- Thật ra tôi cảm thấy rất hiếu kỳ, làm sao các người lại biết được chuyện này, tôi vừa mới lấy được giọt máu này không lâu, sao các người lại biết, hơn nữa hiệu suất còn kinh người như thế?
Đối với chuyện này, Tô Bạch thật đúng là cảm thấy ngạc nhiên, hắn vừa mới giao dịch với mập mạp xong, ngay cả bản thân hắn còn chưa nhìn được giọt máu này mấy lần, vừa mới lái xe đi, thế mà đã gặp loại âm mưu này.
Đối phương nắm rất chắc hành tung của hắn và mập mạp, chuyện này tuyệt đối không bình thường, không thích hợp, trong này nhất định có ẩn tình.
Trên thực tế, đổi lại thành những người khác, trong tình huống không có bao nhiêu thời gian giảm xóc và suy nghĩ, thật đúng là sẽ trực tiếp giao đồ vật ra, sau đó liền mắc lừa.
- Chúng tôi có tài liệu về các người, phần lớn tài liệu về thính giả ở Chiết Giang, Thượng Hải, chúng tôi đều có.
Người phụ nữ lên tiếng, hiện tại bà ta sợ hãi Tô Bạch thật sự nổ súng.
- Tài liệu?
Tô Bạch hơi nhíu mày.
- Còn có tài liệu về thính giả?
- Có, chúng tôi tìm được ở nhà một đại nhân vật, ở trong nhà người đó, chúng tôi phát hiện một phần bảng danh sách, trong danh sách đó có rất nhiều tài liệu về thính giả khu vực Chiết Giang Thượng Hải.
Nghe thấy câu trả lời này, trong đầu Tô Bạch bỗng nhiên nhớ lại lần đầu tiên Lệ Chi tìm đến mình, cô ta trực tiếp thông qua nick wechat Kongbu66 để nói chuyện với hắn, cấp bậc của thính giả càng cao, như vậy tư cách quyền hạn càng lớn, cấp bậc nhân vật như Lệ Chi nhất định có thể thu hoạch càng nhiều đặc quyền, ví dụ như lấy được tin tức, tài liệu về thính giả khác thông qua Kongbu66.
Thế nhưng nhà của đại nhân vật kia, làm sao bị ba người này đi vào?
Đại nhân vật kia vẫn đang ở trong thế giới chuyện xưa? Hoặc là giống như Lệ Chi, biến mất?
- Có thể thả tôi không? Tôi nguyện ý đánh đổi nhiều thứ.
Người phụ nữ nói:
- Chuyện này, chúng ta có thể xóa bỏ, ba người chúng tôi nợ cậu một nhân tình.
- Ồ, được.
Tô Bạch khẽ gật đầu, hắn đã đồng ý.
- Lá gan của tôi rất nhỏ, bà biết đó, tôi cũng rất ghét kết thù, thậm chí, chỉ cần người ta hơi nói to một chút, tôi đều sẽ giật mình.
Người phụ nữ thở phào nhẹ nhõm, bà ta có hơi mệt mỏi nhắm mắt lại, bà ta thật đúng là có cảm giác đi trên mép bờ sinh tử, thật ra quan trọng nhất vẫn là ở chỗ đoàn đội do ba người này tạo ra, nhìn có vẻ như thực lực của mỗi người đều không tồi, nhưng lại là một đoàn thể lỏng lẻo, hơn nữa tử huyệt của mỗi người đều bị Phát Thanh Khủng Bố nắm chặt, nếu như ba người này ở trong thế giới chuyện xưa, lấy loại phương thức này để phối hợp, như vậy thật đúng là đáng sợ, dĩ nhiên xác suất ba người cùng được truyền tống vào một thế giới chuyện xưa là rất thấp, điều này còn phụ thuộc vào tâm trạng của Phát Thanh Khủng Bố.
- Cậu lấy súng ra đi, chúng ta có thể thương lượng một chút…
- Pằng!
Tiếng súng vang lên.
Đầu của người phụ nữ nổ tung, thậm chỉ cả nửa người trên cũng bị một lực trùng kích đáng sợ đánh mạnh vào, làm cho nát bét, một luồng khói xanh lượn lờ bay lên, không phải từ họng súng mà chính là từ trên thi thể của người phụ nữ, điều này có nghĩa, vừa rồi trong khoảng cách gần như thế, trong nháy mắt, linh hồn của người phụ nữ này đã bị chôn vùi.
Đây đúng nghĩa là hồn phi phách tán.
Rất phù hợp với đặc tính của địa ngục hỏa shotgun, chỗ đáng sợ nhất của địa ngục hỏa shotgun không phải là tổn thương vật lý mà chính là … Tổn thương linh hồn.
Một nửa thi thể của người phụ nữ ngã xuống vũng máu.
Tô Bạch dùng một tay che lấy lồng ngực của mình, giọng nói mang theo phiền muộn và bi thương:
- Lá gan của tôi rất nhỏ, bà nói nhỏ thôi, đừng hù dọa tới tôi, tôi không cẩn thận bóp vào cò súng, thật là, làm sao bà lại nghĩ không thông như thế.
Người đàn ông cầm cung tên và người đàn ông khống chế tinh thần lực nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt lộ ra kinh ngạc, sau đó cắn răng, lập tức quay người, chuẩn bị rời đi.
Tô Bạch mỉm cười, đặt hai địa ngục hỏa shotgun trên vai mình:
- Đừng chạy, khó có dịp nhân quả đưa tới tận cửa, để cho tôi không cần phải kiêng kỵ, có thể thoải mái giết thính giả trong thế giới hiện thực, hôm nay là trung thu, các anh không xuống dưới đoàn viên với bạn của mình à?
Có người thích đi tìm đường chết, có người lại thích nhìn người ta đi tìm đường chết.
Hiện tại rất rõ ràng, Tô Bạch thuộc về vế sau, thi thể của người phụ nữ này để lại đây, Tô Bạch không có đuổi theo người có khả năng khống chế tinh thần lực mà chính là đuổi theo người đàn ông cầm cung tên kia, hai người họ chia ra hai hướng để chạy, Tô Bạch chỉ có thể đuổi theo một người.