Chương 319
Cẩu Huyết
Trong đội ngũ của đối phương xuất hiện một người trị liệu, trực tiếp khiến cho cục diện trở nên bất lợi, đẩy tiểu đội của Tô Bạch vào ranh giới vực sâu, lấy năng lực của thích khách và người phòng ngự, không một ai trong đội ngũ của Tô Bạch có thể chạy trốn được, hơn nữa đây không phải là lúc thực hiện nhiệm vụ chi nhánh, đối phương không cần chiếm giữ tượng đá, điều này có nghĩa, đối phương có thể tiến hành đuổi tận giết tuyệt với bọn họ!
Cục diện rất nguy cấp, trước mắt bọn họ đang phải đối mặt với tình thế đoàn quân bị diệt.
Thế nhưng vào lúc này, băng tuyết trên người Tô Bạch lặng lẽ biến mất.
Không.
Nói một cách chính xác, không phải biến mất mà là bị hấp thu vào trong cơ thể của Tô Bạch.
Bởi vì huyết thống cương thi trên người Tô Bạch đến từ Cửu muội, trong cơ thể của Tô Bạch vốn dĩ còn có một hàn độc luôn bị đè nén. Vào giờ phút này, hàn độc được Tô Bạch mở ra trói buộc, chủ động sử dụng, hấp thu băng tuyết đang bao trùm lên người hắn vào trong cơ thể.
Ai cũng không ngờ đến.
Vào lúc này, Tô Bạch khôi phục lại tự do.
Địa ngục hỏa shotgun bị Tô Bạch cầm ngược, cả người hắn nhảy lên, dồn hết sức lực toàn thân vào một kích này, báng súng đập thẳng về phía đầu người phụ nữ trị liệu.
Bịch!
Một tiếng vang giòn.
Óc bắn tung tóe, máu đỏ tươi.
Đầu…
Của người phụ nữ đang chữa thương cho Hứa Tình và người đàn ông có khả năng đóng băng kia,
Nát bét.
Tô Bạch không nhớ là hòa thượng hay mập mạp đã từng nói qua, thực lực giữa những thính giả trong Phát Thanh Khủng Bố thật đúng là có khoảng cách, nhưng trừ khi chênh lệch đến mức độ vô cùng khoa trương, nếu không, lúc chân chính chém giết, ai thắng, ai thua, thật đúng là khó nói.
Ví dụ như trong thế giới chuyện xưa liên quan đến vụ án giết người liên hoàn ở Bạch Ngân, bản thân Tô Bạch nằm trong đám người thực tập, lúc hắn và Chu cục trưởng cùng nhau phối hợp giết chết mấy thính giả, chuyện đó đã nói rất rõ vấn đề này. Một người thực tập không có năng lực cường hóa gì, lại có thể giết chết một thính giả, nhìn giống như là một chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng người chân chính trải qua lại không cảm thấy có bao nhiêu kinh ngạc.
Có một số người, cho dù họ có được thực lực mạnh hơn, nhưng đứng ở trên góc độ kinh nghiệm chiến đấu và tâm tính để nói, trong lúc chân chính chém giết, người đó không nhất định có thể thắng được một kẻ có thực lực yếu hơn, nhưng lại am hiểu về giết người.
Thính giả người da đen có thực lực rất mạnh kia, không phải cũng bị một người bình thường dùng thuốc độc làm cho tê liệt, sau đó mất mạng bởi ba phát súng nhắm thẳng vào trán sao?
Xưa nay việc chém giết giữa những thính giả không phải là dựa vào việc so bì xem năng lực cường hóa của người nào mạnh hơn, hay việc người nào có pháp khí mạnh hơn người đó thắng. Đặc biệt là trong đoàn chiến, nó còn phức tạp và biến ảo khó lường hơn gấp nhiều lần việc chém giết cá nhân.
Trong nháy mắt có thể xảy ra một chuyện hoặc một chi tiết rất nhỏ, nhưng chính nó lại có thể quyết định được cục diện thắng bại của một trận đoàn chiến.
Ban đầu tiểu đội của Tô Bạch đã hoàn toàn rơi vào thế yếu, tất cả những thành quả của việc đánh bất ngờ và nỗ lực của toàn đội, theo sự xuất hiện của người phụ nữ mọc cánh có năng lực trị liệu kia, những ưu thế lúc trước đã hoàn toàn bị mất đi, việc đánh lén giống như không còn chút ý nghĩa nào nữa.
Thế nhưng khi người phụ nữ có năng lực trị liệu bị Tô Bạch đập nát đầu, toàn bộ cục diện xuất hiện cảm giác nghẹt thở, sự cân bằng bị phá vỡ, giống như tiếng kèn xung phong đang được thổi vang dội thì bị ấn nút tạm dừng.
Hình như ngay cả chính bản thân Tô Bạch cũng không nghĩ đến sự tình sẽ phát sinh như vậy, không ngờ vận khí của hắn lại tốt như thế, đương nhiên, nói chính xác thì đây không phải là vận khí, nó là kết quả do Tô Bạch liều mình.
Thi thể không đầu của người phụ nữ kia chậm rãi ngã chổng vó xuống đất, hoàn toàn mất đi sự sống, cô ta cứ như thế chết đi, cái chết của cô ta quá đơn giản, quá dứt khoát.
Thậm chí khiến cho Tô Bạch cảm thấy cái chết của cô ta thật đúng là đáng tiếc.
Hứa Tình và người đàn ông có năng lực đóng băng nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt của bọn họ chứa đựng khiếp sợ và không hiểu, một cuộc chiến mà bọn họ đang có xu thế từng bước vãn hồi, bọn họ dường như đã nắm chắc được sợi dây thắng lợi trong tay, nhưng bên đầu tiên giảm quân số lại là bên mình, hơn nữa, người bị chết còn đóng vai trò rất trân quý.
Người phụ nữ bị Tô Bạch đánh nát đầu tên là Trương Tố, cô ta là cường hóa thuật sĩ, năng lực trị liệu chỉ là một phần trong năng lực của cô ta, năng lực trên phương diện khác của Trương Tố cũng rất mạnh, tuy năng lực chiến đấu của cô ta không bằng những người cường hóa cận chiến, nhưng cũng không kém bao nhiêu, nếu như cô ta chỉ đơn thuần dựa vào việc trị liệu cho người khác, chính mình lại không có năng lực gì, cô ta không thể sống đến tận bây giờ. Cô ta còn có rất nhiều thủ đoạn, rất nhiều năng lực, năng lực trị liệu chỉ là một trong số đó, đồng thời, nó không phải thứ cô ta giỏi nhất.
Chẳng qua năng lực trị liệu quả thật đã giúp cho cô ta nhận được rất nhiều ưu đãi trong thế giới chuyện xưa, ngay cả người dân bình thường cũng hiểu phải tôn trọng thầy thuốc, nhưng thính giả thường xuyên đối mặt với nguy hiểm lại càng hiểu được tầm quan trọng của một người trị liệu, cho nên Trương Tố rất hài lòng với địa vị của mình, cũng hưởng thụ địa vị và sự tôn trọng do năng lực trị liệu của mình mang đến.
Đương nhiên còn có lợi ích khác.
Rất nhiều thính giả, trong lúc lựa chọn loại hình cường hóa, thường sẽ thích lựa chọn các loại hình cường hóa sức mạnh chiến đấu, đây là một suy nghĩ hết sức bình thường. Nhưng cũng có một số người trầm ổn và hiểu được vận dụng người khác, biết cái gì gọi là quanh co vòng vèo, ví dụ như cường hóa thuật sĩ, họ không phải là người có lực chiến đấu mạnh nhất, nhưng ở một ý nghĩa nhất định mà nói, lấy năng lực của mình để trao đổi với những người khác, cho dù là trong hiện thực hay là ở thế giới chuyện xưa, dùng năng lực trị liệu của mình để chữa trị cho người khác, từ đó nhận lấy thù lao. Đó đôi khi, thù lao này còn khả quan hơn thành quả mà chính mình liều sống liều chết đi thực hiện nhiệm vụ có được.
Chẳng qua lúc thi triển thuật pháp, Trương Tố phải toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần vào trị liệu, loại trị liệu này nhìn như đơn giản, nhưng lại có yêu cầu rất cao với người thi pháp, nếu chỉ sơ ý một chút, lúc đó không phải là cứu người, mà chính là hại người.
Trong lòng không suy nghĩ đến bất cứ chuyện gì, quên đi tất cả, hoàn toàn không để ý đến phía sau lưng mình, đối với đoàn chiến mà nói, đây là một điều kiêng kỵ, nhất là khi đối phương rõ ràng còn có người khống chế tinh thần lực và pháp sư giữ trận.
Thế nhưng Trương Tố vẫn phạm vào kiêng kỵ này, cô ta giống như Hứa Tình, trong người mang theo một loại tự phụ, một loại tự tin. Trương Tố cảm thấy cục diện trước mắt, chỉ cần mình ra tay liền có thể nhanh chóng đảo ngược lại, những tiểu lâu la mà cô ta không coi vào mắt kia, vẫn không trèo lên được mặt bàn.
Chỉ là, chẳng ai ngờ rằng, Tô Bạch có thể điều động hàn độc trong người, chỉ trong nháy mắt đã hấp thu được băng tuyết trên người, thoát khỏi việc bị giam cầm, nếu không, Trương Tố cũng sẽ không đem phía sau lưng mình cho Tô Bạch.
Thật ra trong lòng cô ta nghĩ, Tô Bạch bị đóng băng, hắn đã không còn có thể uy hiếp được mình nữa. Nhưng đôi khi, mọi chuyện chính là vi diệu như thế.
Hoặc có thể nói…
Là cẩu huyết.