Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 320 - Chương 320 Khung Cảnh Đẹp

Chương 320

Khung Cảnh Đẹp


Thật ra quá trình song phương kinh ngạc rất ngắn ngủi, một phút sau, ngón tay của người đàn ông có khả năng đóng băng chỉ về phía Tô Bạch, khí tức đóng băng vô tận dâng lên, không ngừng phóng về phía Tô Bạch.


Ánh mắt của Hứa Tình trở nên Âu Mỹám, tốc độ của cô ta đột nhiên tăng lên, vọt thẳng về phía Tô Bạch.


Tô Bạch giang tay ra, cả người hắn nhanh chóng trở nên khô quắt, hơi thở dơ bẩn và tà ác tản ra, chuyển sang trạng thái cương thi, luận về thực lực tuyệt đối, đoán chừng Tô Bạch kém xa Hứa Tình và người đàn ông kia, nhưng có đôi khi, quan trọng hơn vẫn là thích hợp, nói một cách chính xác chính là.


Gặp chiêu phá chiêu.


Lúc này Tô Bạch cảm thấy rất may mắn vì trên người mình tương đối có nhiều thứ thượng vàng hạ cám. Trước đó hắn không chỉ một lần phàn nàn và cảm thấy bất đắc dĩ vì chuyện trên người mình có huyết thống biến dị, dẫn đến chính mình không cách nào mua được đồ dùng cường hóa trên cửa hàng wechat, nhưng bây giờ nhìn lại, đó không phải là vấn đề nữa, trên người có nhiều kỹ năng mới là vương đạo, bởi vì chúng ta không biết chắc được khi nào cần dùng đến nó, hơn nữa việc sử dụng đúng lúc còn mang đến hiệu quả rất lớn.


Hàn độc trong huyết thống cương thi được Tô Bạch không chút giữ lại, kích phát ra.


Dưới sự thúc đẩy của Tô Bạch, hàn độc trong người hắn không ngừng dâng lên, cùng lúc đó, gặp phải luồng lực đến từ người đàn ông có khả năng đóng băng, khi hai luồng sức mạnh giống nhau tụ lại một chỗ, Tô Bạch không cảm thấy lạnh như băng, ngược lại, hắn có một loại cảm giác ấm áp và thoải mái, dường như lúc này đây, hắn đang nằm phơi nắng trên bờ biển Sanya.


Đây là một loại ảo giác, giống như trước khi chết cóng, con người ta sẽ cảm giác được ánh nắng ấm áp, còn người chết đói sẽ xuất hiện ảo giác được ăn một bàn tiệc.


Trên thực tế, lúc này đây, máu tươi trong cơ thể Tô Bạch đã đông cứng, làn da của hắn cũng trở nên vô cùng cứng rắn, dường như cả người hắn, từ trong ra ngoài đều sắp hóa thành một người băng, thế nhưng vào thời điểm cực đoan, mọi chuyện thường chuyển biến theo hướng không ai ngờ tới, Tô Bạch thế mà không mất đi năng lực hành động, hắn còn có thể di chuyển, còn có thể chạy…


Điều này mang ý nghĩ, hắn còn có thể tiếp tục tham gia chiến đấu.


Là người phụ trách hấp dẫn công kích và thừa nhận thương tổn, Tô Bạch có thể chống đỡ càng lâu, càng nhận nhiều thương tổn thì mức độ cống hiến của hắn với đoàn đội càng lớn hơn.


Hứa Tình đã xuất hiện ở trước mặt Tô Bạch, dao găm trong tay cô ta tạo ra một đường vòng cung tuyệt đẹp, trực tiếp đâm về phía giữa trán của Tô Bạch, đây là dự định một kích đâm nát đầu hắn, một tên thích khách luôn theo đuổi sự hoàn mỹ và nghệ thuật muốn làm nát bét đầu của thính giả khác, đủ để nói lên, lúc này đây tâm trạng của Hứa Tình rất kém, tâm cảnh của cô ta đã xuất hiện gợn sóng.


“Keng!”


Từ chỗ trán Tô Bạch vang lên tiếng kim loại va chạm, có trời mới biết lúc này đây, da thịt bên ngoài thân thể của Tô Bạch có bao nhiêu cứng rắn, nơi yếu ớt nhất trên đầu cũng trở nên vô cùng kiên cố, dao găm của Hứa Tình đâm vào giữa trán của Tô Bạch, nhưng không cách nào có thể đâm sâu vào trong, cục diện này khiến cho chính bản thân Hứa Tình cảm thấy sửng sốt.


Hiện tại Tô Bạch chính là một tượng băng có thể di chuyển, kiên cố không thể phá nổi, rất khó giải quyết.


Vào lúc này, người đàn ông có khả năng đóng băng cũng hiểu được, anh ta thu tay lại, khóe miệng tràn ra máu tươi, thật ra anh ta đã sớm bị nội thương, vận dụng năng lực nhiều lần như thế, trước đó còn chưa được trị liệu xong. Hơn nữa ngay vừa rồi, anh ta chẳng khác gì đã giúp Tô Bạch chắn lại một kích của Hứa Tình, trong lòng anh ta cảm thấy buồn bực, hoảng sợ.


Hứa Tình đứng ở trước mặt Tô Bạch, dao găm trên tay cô ta còn đang để ở giữa trán hắn.


Tô Bạch hé miệng ra, từ trong miệng hắn không ngừng tản ra hơi lạnh, sau đó hơi nước xung quanh đều hóa thành nước đá rơi xuống. Sau khi người đàn ông có khả năng đóng băng thu lại sức mạnh của mình, ngược lại, Tô Bạch cảm nhận được một loại cảm giác băng lãnh đánh sâu vào trong linh hồn, dường như cả người hắn sắp bị đông cứng đến chết, loại hàn độc này, ngay cả chính hắn đều không thể chống cự được, nhưng vào thời điểm này, Tô Bạch lại lộ ra một mặt ngoan lệ.


Việc đánh giá một ai đó có phải là người tàn nhẫn hay không, không chỉ thông qua việc người đó có đủ hung ác với người khác hay không, mà phải nhìn xem liệu người đó có dám đối xử tàn nhẫn với chính bản thân mình không.


Rất rõ ràng, Tô Bạch là một kẻ đối xử tàn nhẫn với kẻ khác, đối với bản thân mình, hắn lại càng có thể ngoan lệ hơn, ngay lúc này, hắn giang hai tay ra, trực tiếp ôm lấy Hứa Tình đang đứng trước mặt mình.


Rất trực tiếp, rất đột ngột, cũng rất bá đạo.


Cũng bởi vì thế, trong trận đoàn chiến bất ngờ xuất hiện một cảnh tượng quỷ dị.


Một người của tiểu đội này đang ôm lấy người của tiểu đội khác, cùng nhau hóa thành tượng băng, không nhúc nhích, hoa lệ và rực rỡ, tinh tế và đẹp đẽ, dường như đây chính là một tác phẩm điêu khắc đẹp nhất trên thế gian này, khiến cho người ta không nỡ phá hỏng, cũng không nỡ khinh nhờn, bởi vì nó thật sự quá đẹp.


Giống như một đôi yêu nhau đến chết cũng không đổi.


Tuy không sinh cùng nhau, nhưng lúc chết chung huyệt.


Hát:


Sơn vô lăng, thiên địa hợp, tài cảm dữ quân tuyệt.


(Khi nào núi không có cây, trời đất hợp làm một thì thiếp mới rời xa chàng.)


Nếu như nơi đây là thế giới hiện thực, có lẽ cảnh tượng này sẽ được coi như là danh lam thắng cảnh, để cho du khách ghé thăm, rất nhiều du khách tràn ngập ảo tượng về tình yêu nam nữ sẽ cảm thấy như si như say về cảnh đẹp này.


………


Lưỡi rìu của Tiểu Mã ca không ngừng vung xuống, từng đợt công kích không ngừng đánh đến, nhìn qua có vẻ như lộn xộn, nhưng lại khiến cho Phác Dao Dao không có không gian để xê dịch, đây mới chính là thô trung hữu tế (đầu óc đơn giản nhưng tinh tế).


Phác Dao Dao là miêu yêu, tốc độ di chuyển rất nhanh, nhưng đối mặt với thế công lớn từ lưỡi rìu của Tiểu Mã ca, cô ta cũng khó lòng phát huy được khả năng phản ứng nhanh nhẹn của mình, cả người lộ ra bị động và chật vật, thậm chí trên người cô ta đã xuất hiện rất nhiều vết thương, máu tươi cũng thấm lên quần áo.


Cho dù lưỡi rìu của Tiểu Mã ca không trực tiếp bổ trúng Phác Dao Dao, thế nhưng khí tức lúc vung rìu lên cũng không thể khinh thường, cục diện của Phác Dao Dao lúc này, quả đúng là nguy cấp.


Nếu như không phải Vương Nhạc Chương thỉnh thoảng tiến hành quấy nhiễu tinh thần của Tiểu Mã ca, dẫn đến mỗi lần Tiểu Mã ca bện xong lồng giam, lúc chuẩn bị một kích cuối cùng lại xảy ra sai sót, có lẽ Phác Dao Dao đã sớm biến thành vong hồn dưới lưỡi rìu, thế nhưng cho dù có sự trợ giúp của Vương Nhạc Chương, Phác Dao Dao cũng khó lòng mà kiên trì, thực lực chênh lệch quá rõ ràng.


Trên thực tế, nếu như không phải Tô Bạch đánh nát đầu Trương Tố, lại dây dưa với Hứa Tình và người đàn ông có khả năng đóng băng, có lẽ trận đoàn chiến này đã sớm kết thúc.


Có sự gia nhập của Hứa Tình và người đàn ông kia, ngay cả bảy giây, Phác Dao Dao cũng không thể kiên trì được liền mất mạng.


- Chết tiệt, Phùng Á Long, con mẹ nó, rốt cuộc anh có làm được hay không!


Trong lòng Phác Dao Dao gầm lên.


Bên phía Phùng Á Long không trả lời.


Chương 320

Bình Luận (0)
Comment