Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 321 - Chương 321 Trận Pháp

Chương 321

Trận Pháp


Vào lúc này, bên phía Tiểu Mã ca cũng đã phát hiện ra Trương Tố bỏ mình, anh ta quay đầu lại liếc thoáng qua, tức giận quát to một tiếng, trong nháy mắt, cơ bắp trên người anh ta căng ra, gân xanh trên cánh tay nổi lên, hiện ra trạng thái điên cuồng.


Lưỡi rìu của Tiểu Mã ca càng thêm sắc bén, trên mặt đất cũng không ngừng bị gió quét qua, tạo ra những khe rãnh.


Phác Dao Dao bị áp chế đến mức gần như sụp đổ.


Người đàn ông có khả năng đóng băng nhìn thấy Tô Bạch và Hứa Tình cùng nhau hóa thành tượng băng, anh ta vô thức muốn đi xử lý xong Tô Bạch, thế nhưng lúc này Tô Bạch và Hứa Tình đã cùng nhau đóng băng, anh ta biết, nếu như mình ra tay với Tô Bạch, Hứa Tình nhất định cũng sẽ bị tác động, anh ta do dự một lát, oán hận nhìn hai người băng, sau đó quay đầu lại, mở hai tay ra, khóe miệng anh ta chảy máu tươi, nhưng hơi thở băng giá đang không ngừng dâng lên, trước mắt giúp Tiểu Mã ca giải quyết xong miêu nữ rồi nói.


Theo nhiệt độ xung quanh càng lúc càng thấp, trong lòng Phác Dao Dao càng lúc càng cảm thấy tuyệt vọng. Lúc này ở ngoài vách tường nhà máy phân hóa học, sắc mặt của Vương Nhạc Chương tái nhợt, tinh thần lực của anh ta đã tiêu hao quá nhiều, cả người lảo đảo giống như sắp đổ.


Đúng lúc này, Phùng Á Long quát lên một tiếng.


- Tinh tùy pháp động, mở trận!


Cuối cùng Phùng Á Long cũng bố trí xong trận pháp, đồng thời vào lúc này, anh ta dùng máu tươi của mình làm vật dẫn để mở trận pháp. Trong nháy mắt, trận pháp được mở ra, trên bầu trời xuất hiện một đám mây đen, sự xuất hiện của đám mây đen này thật đúng là có chút kỳ diệu, đơn giản là dùng lực lượng của trận pháp dẫn dắt đến, giống như là bất đắc dĩ, nếu như trận pháp này được bố trí trong ngày mưa gió, uy lực của nó sẽ vô cùng kinh khủng, nhưng nó dễ dàng dẫn lửa thiêu thân, bởi vì ngay cả người làm phép cũng khó có thể khống chế được trận pháp trong thời tiết mưa gió. Hiện tại trăng sáng sao thưa, hơi nước trong không khí không đủ, bởi vậy nên uy lực của trận pháp bị suy yếu, nhưng lại dễ dàng cho việc khống chế của Phùng Á Long hơn, dù sao, anh ta cũng không muốn cùng địch nhân đồng quy vu tận.


Từng đám lửa trại đang được đốt lên ở khu phế tích, hiện tại đã có rất đông người tụ tập ở đây, một số người có vẻ lo lắng, một số người lại có vẻ thảnh thơi, tất cả bọn họ đều là thính giả đến nơi này để chuẩn bị làm nhiệm vụ chi nhánh.


Ở bên kia, sau khi đoàn chiến bắt đầu, dao động về năng lượng không ngừng truyền đến, rất nhiều tiểu đội đều vô thức đứng lên, nhìn về phía bên đó, nhưng không ai dự định đi đến bên kia, bởi vì từ năng lượng dao động trong khi giao chiến cũng có thể đánh giá được mức độ thực lực của hai bên, đó không phải là nơi dễ dàng nhặt được chỗ tốt, ít nhất phải chờ đến khi cuộc chiến kết thúc, song phương đều tổn thất, lúc đó mới đến nhặt đồ.


Khi trận pháp của Phùng Á Long được mở ra, tiếng sấm cũng theo đó vang lên, cục diện càng thêm tráng lệ, một người đàn ông trung niên mặc áo đạo bào, sắc mặt ông ta ngưng trọng, ông ta là người trong nghề, so với những người khác, ông ta có thể cảm nhận được rõ ràng hơn về uy lực của trận pháp.


Lúc này một người phụ nữ tóc đỏ từ trong tiểu đội bên kia đi tới, cô ta chính là đội trưởng, mà đạo sĩ này, ông ta cũng là đội trưởng của một đoàn thể khác. Trên đường đi đến đây, hai tiểu đội này đã từng gặp mặt ở ga tàu điện ngầm, nhưng song phương ăn ý duy trì cục diện yên bình, bởi vì thực lực của hai bên không khác nhau là mấy, liều mạng đối đầu chỉ khiến cho cả hai bên đều tổn thất. Không phải tiểu đội nào cũng giống như mấy người Tô Bạch, sợ thiên hạ không loạn, dám đi cứng rắn đối đầu với kẻ mạnh.


- Đạo trưởng Tử Hư, bên kia đang đánh nhau à?


Người phụ nữ lên tiếng hỏi, trên mặt cô ta có rất nhiều dấu vết loang lổ, gương mặt xấu xí, mái tóc màu đỏ giống như cỏ khô, cả người giống như một con nghiện, bởi vì hít quá nhiều thuốc phiện mà thân thể bị móc rỗng. Thế nhưng, không ai dám khinh nhờn cô ta, bởi vì đã có thể lăn lộn đến vị trí này, lại còn có thể làm một tiểu đội trưởng, cô ta tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản, bộ dáng hiện tại của cô ta, hẳn là do tu luyện một loại công pháp nào đó làm tổn hại đến tuổi thọ và cơ thể.


- Chẳng lẽ cô còn không rõ?


Đạo trưởng Tử Hư trầm giọng nói:


- Hai tiểu đội có thực lực rất mạnh đang liều mạng.


- Bọn họ liều mạng là việc của bọn họ, đúng lúc chúng ta có thể làm nhiệm vụ chiếm giữ.


Người phụ nữ cười nói.


- Tiểu đội của cô dám là người đầu tiên lên chiếm giữ ư?


Đạo trưởng Tử Hư trào phúng hỏi ngược lại.


- Vương Nhạc Chương, anh còn bao nhiêu sức lực thì dồn hết vào người cao to này.


- Dao Dao, tôi chuẩn bị cho người đàn ông cao to này một kích, cô chuẩn bị phản sát anh ta.


- Nắm giữ tiết tấu, chuẩn bị bắt đầu!


Thông qua kết nối ý thức, giọng nói của Phùng Á Long truyền đến trong đầu Phác Dao Dao và Vương Nhạc Chương.


Phác Dao Dao cắn răng, phát ra một tiếng mèo kêu sắc bén.


Vương Nhạc Chương uống tất cả thuốc phiện vào người, cơ thể anh ta gần như tờ giấy trắng.


Trên bầu trời đang hình thành hai tia chớp, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh xuống.


Tiểu Mã ca dĩ nhiên đã phát hiện ra trận pháp, đồng thời anh ta cũng nhận ra có một tia chớp đang quanh quẩn trên đỉnh đầu mình, giống như muốn đánh xuống.


Hai chân của Tiểu Mã ca chuyển sang tư thế đứng tấn, đồng thời hướng lưỡi rìu của mình lên trên, chuẩn bị đối cứng với sấm chớp.


Cùng lúc đó, một kích cuối cùng của Vương Nhạc Chương đâm thẳng về phía bộ não của Tiểu Mã ca, thân thể anh ta lảo đảo, vào lúc này, cương khí hộ thể của anh ta xuất hiện một lỗ hổng, thân hình của Phác Dao Dao di chuyển nhanh như chớp. Cô ta bị áp chế lâu như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội phản kích, trực tiếp xuyên thủng cương khí hộ thể của Tiểu Mã ca, mười ngón tay của Phác Dao Dao đâm vào trước ngực của Tiểu Mã ca.


Ầm!


Một tia chớp đánh xuống.


Thế nhưng một cảnh tượng khiến cho người ta kinh ngạc xuất hiện.


Sấm chớp không có đánh vào trên người Tiểu Mã ca, mà chính là đánh xuống người đàn ông chuẩn bị phóng ra năng lực đóng băng, đối với kết quả này, người đàn ông có năng lực đóng băng không dự liệu được. Bởi vì anh ta biết rõ, mục tiêu công kích đầu tiên của đối phương hẳn là Tiểu Mã ca, mà không phải là chính mình. Năng lực đóng băng còn đang ngưng tụ bên người, nhưng sấm chớp đã đánh trúng người anh ta, từ trên đỉnh đầu đánh xuống, không gây nên nổ tung, mà chính là trực tiếp khiến cho người đàn ông có năng lực đóng kia băng hồn bay phách diệt!


Cơ thể của anh ta, thậm chí là cả quần áo đều không bị tổn hại gì, nhưng cả người ngã ra phía sau, hoàn toàn mất đi sự sống, trực tiếp tử vong.


- Phùng Á Long, anh làm gì thế?


Vương Nhạc Chương giận dữ hét lên.


- Con mẹ nó, Phùng Á Long…


Trong lòng Phác Dao Dao còn chưa có mắng chửi xong, rìu của Tiểu Mã ca đã rơi xuống, Phác Dao Dao gần như đến sát Tiểu Mã ca, cô ta căn bản không kịp né tránh.


Chương 321

Bình Luận (0)
Comment