Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 327 - Chương 327 Thuyền Noah

Chương 327

Thuyền Noah


(Trong các tôn giáo khởi nguồn từ Abraham, Noah tiếng Việt: Nô-ê, là vị tổ phụ thứ 10 và cũng là cuối cùng trước trận đại hồng thủy. Câu chuyện về Thuyền Noah được kể trong tường thuật về lũ lụt của Genesis trong Kinh thánh và Lời nguyền của Canaan.)


“Ở trong thế giới chuyện xưa lần này, các vị quý thính giả thân mến, các người thật không may khi trở thành những con chuột bạch trong thí nghiệm lần này, bởi vì Phát Thanh Khủng Bố chuẩn bị thử nghiệm và hoàn thiện hệ thống tiểu đội.


Cho nên các người chính là nhóm thính giả đầu tiên nhấm nháp tư vị này.


Nơi này là một thành phố bị người mèo chiếm giữ, vào đêm trăng tròn, khắp nơi đều là những tiếng mèo kêu vang lên không dứt, người và mèo không có gì khác biệt, người là mèo, mèo cũng chính là người.


Đây là một thành phố méo mó, một thành phố bị bệnh, một thành phố mà thế tục không chấp nhận.


Thế nhưng, Thượng Đế nhân từ, Phát Thanh Khủng Bố càng nhân từ hơn.


Cho nên nó mang đến ánh sáng.


Bắt đầu từ 0 giờ hôm nay, mỗi đêm sẽ có một đứa bé được sinh ra từ trong cơ thể của người mẹ, bọn họ có huyết thống nhân loại thuần khiết, sẽ không biến đổi thành người mèo, bọn họ là sự sống mới mà Thượng Đế ban cho thành phố này, là hy vọng của thành phố.


Liên tục trong bảy ngày, bảy đứa bé sẽ được sinh ra ở 0 giờ, trong những góc khác nhau của thành phố.


Tìm ra một đứa bé mới sinh, đồng thời có được đứa nhỏ, hết bảy ngày sẽ đạt được cơ hội ngồi lên Noah's Ark…”


Giọng nói của Phát Thanh Khủng Bố kết thúc, cũng mang ý nghĩ nhiệm vụ chủ tuyến 1 đã được thông báo xong, Hứa Tình hơi không hiểu lắm, lẩm bẩm:


- Noah's Ark ư? Nó có nghĩa là gì?


Vẻ mặt Tô Bạch rất nghiêm túc:


- Noah's Ark đây là đang nói đến Nặc Á Phương Chu, nội dung của toàn bộ nhiệm vụ chủ tuyến 1 chính là, trong tay mỗi tiểu đội phải có ít nhất một đứa trẻ sơ sinh, như vậy mới có cơ hội được ngồi lên thuyền Noah.


- Bảy đứa bé sơ sinh này mang ý nghĩa chỉ có không quá 7 tiểu đội có tư cách lên thuyền Noah.


Hứa Tình không biết ý nghĩa của từ tiếng Anh kia, nhưng truyền thuyết về Nặc Á Phương Chu thì cô ta có biết, ngay lập tức cô ta hiểu ra, ngạc nhiên nói.


- Điều này có nghĩa bảy ngày sau, Phát Thanh Khủng Bố sẽ hủy diệt thành phố này, chỉ có 7 tiểu đội giành được cơ hội sống sót.


……


- Sao nào, điều kiện cũng không tệ lắm phải không?


Tô Bạch cầm một ly rượu vang đỏ trong tay, chậm rãi lắc lư, ngồi trên ghế dựa, lộ ra dáng vẻ nhàn nhã, xung quanh là một bàn mỹ vị, và một khúc nhạc dương cầm để cho người ta thư giãn


Hứa Tình đứng bên cửa sổ, quay đầu lại liếc thoáng qua Tô Bạch, hừ lạnh một tiếng, nói:


- Nhìn thấy dáng vẻ này của anh, tôi còn cho rằng chúng ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ, trở về thế giới hiện thực rồi cơ đấy.


- Đây là thái độ đối với cuộc sống.


Tô Bạch nhấp một ngụm rượu vang đỏ, thoải mái gác chân lên bàn trà, tay phải cầm một chùm nho, đưa vào trong miệng mình, thỉnh thoảng lại nhổ hạt ra:


- Nho rất ngọt, cô có muốn nếm thử không?


Thấy Tô Bạch không biết thu liễm, trước ngực Hứa Tình chập trùng:


- Tôi rất muốn biết liệu có biện pháp nào giải trừ quan hệ tiểu đội hay không.


Hiển nhiên, hiện tại đối với thái độ tận hưởng lạc thú trước mắt của Tô Bạch, Hứa Tình rất không hài lòng, hơn nữa cho dù cô ta có nói, Tô Bạch cũng không nghe.


- Không phải chỉ là nghe một chút nhạc, ăn một chút trái cây, uống một ít rượu vang đỏ thôi à?


Tô Bạch bày ra dáng vẻ vô tội, nhún vai nói: - Như thế là có tội ư?


Hứa Tình chỉ vào lịch treo tường:


- Đã một ngày trôi qua, chúng ta chỉ còn có chưa đến sáu ngày nữa, nếu như không tìm được một đứa trẻ sơ sinh làm bùa hộ mệnh, chúng ta sẽ bị nó loại bỏ!


- Tôi biết rồi, cô nhắc lại nhiệm vụ chủ tuyến với tôi làm gì?


Ngón tay Tô Bạch chỉ vào đầu của mình:


- Hình như tôi còn chưa đến mức tuổi già lẩm cẩm nhỉ.


Hứa Tình thở dài một hơi, sau đó vươn tay ra cầm lấy chai rượu vang đỏ trước mặt Tô Bạch, dốc thẳng vào miệng.


Tô Bạch lắc đầu cười nói:


- Thật đúng là trâu gặm mẫu đơn.


- Có lẽ từ nhỏ điều kiện của gia đình anh đã rất tốt, tôi không giống thế, nhà chúng tôi chỉ ở giai cấp làm công ăn lương thôi.


Hứa Tình liếc thoáng qua Tô Bạch, đều đã trở thành thính giả, lúc nói những lời này, thật ra không có cảm thấy phức tạp hay tự ti gì cả, dù sao đối với thính giả mà nói, vinh hoa phú quý gì đó, thật đúng là như gió thoảng mây bay, không có gì khác biệt, hơn nữa không mang theo bất kỳ dáng vẻ làm bộ làm tịch.


- Tôi là cô nhi.


Tô Bạch cũng thành thật nói:


- Cha mẹ tôi qua đời từ sớm, nhưng bọn họ để lại tương đối nhiều tiền, tôi quả thực không trải qua vấn đề áp lực kinh tế.


Sắc mặt Hứa Tình hơi ảm đạm, cúi đầu nói: - Tôi xin lỗi.


- Không sao.


Tô Bạch từ trên ghế dựa đứng lên:


- Lúc cô nấu cơm, dáng vẻ của cô rất nghiêm túc, chứng minh cô là một người rất chú trọng, tỉ mỉ đến những chi tiết nhỏ trong cuộc sống. Thật ra việc ở trong thế giới chuyện xưa cũng không trở ngại đến việc hưởng thụ cuộc sống, xung quanh có xác chết, vậy thì ăn xác chết, xung quanh có món ngon, vậy thì ăn món ngon, có rượu thì uống rượu, cần gì phải làm khổ chính mình chứ?


Hứa Tình há miệng muốn nói chuyện, Tô Bạch đưa tay ra hiệu mình chưa nói hết:


- Tôi biết cô lo lắng điều gì, nhưng thật ra cô không cần thiết phải sốt ruột như thế, bây giờ chúng ta đi tìm cũng rất khó có thể tìm đến, thành phố này, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nơi này có rất nhiều bệnh viện, hơn nữa còn có rất nhiều phòng khám, hay các trạm y tế công cộng, thậm chí còn có những trường hợp không kịp đi tới bệnh viện, ngoài ý muốn đã sinh thiếu tháng…


- Tôi không tin Phát Thanh Khủng Bố sẽ có lòng tốt đem 7 người phụ nữ có thai đều để vào một bệnh viện lớn, sau đó dự định ngày sinh là 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, Phát Thanh Khủng Bố sẽ không biết làm những chuyện “khéo hiểu lòng người” như thế.


- Ngoài ý muốn sinh thiếu tháng, phong tục khác nhau, điều kiện khác biệt, thậm chí chồng của những phụ nữ có thai đó là tù trốn trại, bọn họ chỉ có thể tự mình cầm kéo sinh con, tất cả nhưng điều này đều có khả năng xảy ra, khiến cho phạm vi những đứa trẻ được sinh ra là rất lớn.


- Tôi đoán sẽ có người sinh ở bệnh viện lớn nhưng chắc chắn sẽ không hoàn toàn sinh ở nơi đó, khả năng là 1, nhiều nhất là hai, mà thứ hiếm như lá mùa thu kia, lúc này đoán chừng có rất nhiều tiểu đội đang nhìn chằm chằm nơi đó, chúng ta chen một chân vào, thích hợp sao?


- Dù sao tiểu đội của chúng ta chỉ có hai người mà thôi.


Hứa Tình giống như có điều suy nghĩ, cô ta khẽ gật đầu, lúc này vẻ mặt của cô ta buông lỏng hơn nhiều, cô ta rất rõ ràng, Tô Bạch không có khả năng thật sự ngồi đây hưởng thụ như những gì cô ta tưởng tượng, trên thực tế, Tô Bạch suy nghĩ sâu xa hơn cô ta rất nhiều. Trước đó cô ta đã nghĩ đến việc qua mỗi bệnh viện để điều tra, lúc này Hứa Tình cũng nghĩ đến, nếu như cô ta nghĩ tới phương pháp đó, những tiểu đội khác cũng sẽ nghĩ đến biện pháp đó.


Chương 327

Bình Luận (0)
Comment