Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 330 - Chương 330 Nên Chặt Đầu

Chương 330

Nên Chặt Đầu


Người phụ nữ phát hiện ra người đàn ông không bình thường, lên tiếng hỏi:


- Anh sao thế?


Người đàn ông mang theo sầu lo, mở mắt ra:


- Tôi phát hiện ra trong căn phòng bên tay trái có một người phụ nữ mang thai, nhưng đúng lúc này, một phần tinh thần trong cơ thể tôi, nói cho tôi biết, tôi gặp nguy hiểm.


- Nguy hiểm ư?


Người phụ nữ hơi nghiêng đầu, nhìn về phía tên gia hỏa mà mình vừa mới cắt cổ, ánh mắt của cô ta bỗng nhiên trì trệ, tên gia hỏa mà vốn dĩ cô ta cho rằng đã bị chính mình giết chết một cách đơn giản, lúc này vậy mà lại cứ như thế nằm trên mặt đất, giơ hai khẩu súng trên tay lên, hướng về nơi này.


Pằng pằng pằng pằng.


Tô Bạch liên tục bắn ra bốn phát đạn.


Người phụ nữ vô thức muốn xông lên phía trước để ngăn cản viên đạn, bởi vì cô ta biết rõ cường hóa giả hệ tinh thần yếu ớt như thế nào, nhưng cũng hiểu rõ trong tiểu đội có một cường hóa giả hệ tinh thần là một việc quan trọng như thế nào, chỉ là, sau khi cô ta nhìn thấy địa ngục hỏa shotgun trên tay Tô Bạch phóng ra mưa đạn màu vàng, trong lòng cô ta run lên, cô ta tinh tường ý thức được chính mình không tiếp nhận nổi công kích đáng sợ như thế, một giây sau, người phụ nữ bỗng nhiên lùi lại, lùi về sau, đi đến phía sau lưng người đàn ông.


Người đàn ông xoay người lại, có chút sửng sốt. Đúng lúc này, điểm đỏ ở giữa trán anh ta đột nhiên nổ tung, một đồ đằng giống như cá chép xuất hiện bao quanh anh ta, chẳng qua hiệu quả lớn nhất của địa ngục hỏa shotgun chính là thuộc tính phá hủy linh hồn. Sau khi Tô Bạch bắn ra ba phát đạn, đồ đằng trực tiếp sụp đổ, phát súng thứ tư làm nổ tung nửa người trên của anh ta, chỉ còn đôi chân đứng trơ trọi tại chỗ.


Thật ra, ngay khi phát súng đầu tiên bắn ra, trong lòng Tô Bạch cũng hiểu, đây không phải là tiểu đội quá mạnh, vậy thì không cần quá mức hoảng hốt.


Trên thực tế, nếu tính toán một cách nghiêm túc, hắn và Hứa Tình, ở trong thế giới truyện xưa lần này, trong số những thính giả, sức mạnh cá nhân của hai người bọn họ đã ở tầng trên.


Tô Bạch từ dưới đất đứng dậy, vừa lắp thêm đạn vào súng, vừa giơ họng súng về phía người phụ nữ kia rồi mỉm cười. Trên thực tế, hai khẩu súng của Tô Bạch có đủ 16 viên đạn, hắn mới bắn ra 4 phát đạn, căn bản không cần phải lắp thêm đạn làm gì, vẫn có thể tiếp tục bắn. Nhưng dù sao cũng phải để cho Hứa Tình tìm một chút chuyện để làm, nếu không người ta tốn sức leo nhiều ban công như thế, lúc ra tới nơi lại phát hiện người bị hắn giết chết trước, sẽ cảm thấy tịch mịch, đương nhiên, điểm quan trọng nhất chính là viên đạn rất đắt.


Người phụ nữ vô thức quay người chuẩn bị rời đi, cô ta làm ra một lựa chọn hết sức sáng suốt, bởi vì 1 đấu 1 với Tô Bạch, khả năng giành phần thắng là vô cùng xa vời, nhưng cô ta chưa chạy được mấy bước, một bóng đen xuất hiện ở phía sau lưng cô ta, lưỡi dao găm sắc bén trực tiếp cắt đứt cổ cô ta, đồng thời thuận thế cắt xuống, cắt bay đầu cô ta.


Cảnh tượng đẫm máu.


Rất thê thảm.


Trong tay Hứa Tình xách theo đầu của người phụ nữ kia, vẻ mặt mỉm cười nhìn Tô Bạch, lúc kẻ địch hoảng hốt bỏ chạy, là lúc thích khách ra tay ám sát, không nên quá ung dung.


Tô Bạch lơ đễnh nhún vai nói:


- Thói quen tốt, sau này khi giết người, cô nên chặt đầu, cô xem đi, người phụ nữ này cũng giống như cô khi đó vậy, chỉ biết cứa cổ.


Tô Bạch sờ lên miệng vết thương đang dần dần khép lại của mình:


- Khoảng thời gian gần đây, số lần bị cắt cổ hơi nhiều.


Hứa Tình ném đầu xuống mặt đất:


- Phía bên kia bọn họ vẫn còn mấy đồng đội, chúng ta nên làm gì đây?


- Cùng nhau xử lý là được, tôi ở sẽ đi xuống từ phía trước, cô đi xuống từ phía sau, nếu như ở khách sạn đối diện cũng có một người phụ nữ mang thai, chúng ta cũng sẽ tiếp nhận, trước tiên phải làm rõ ràng thời gian dự kiến sinh của bọn họ.


- Tôi rất hiếu kỳ, nếu như ngày sinh dự kiến của bọn họ đều là sau sáu ngày thì sao?


Tô Bạch cười nói:


- Có một thứ gọi là sinh non, hai phụ nữ có thai cùng một lúc sinh non, việc giữ lại được một người, chắc không thành vấn đề đúng không? Phát Thanh Khủng Bố hẳn sẽ không ác đến mức để hai người phụ nữ mang thai cùng một lúc sẩy thai nhỉ.


- Đồ cặn bã như anh, không xứng đáng làm cha mẹ.


Hứa Tình lạnh lùng hừ một tiếng, trực tiếp thả người xuống cầu thang thoát hiểm, chuẩn bị đánh phía sau.


Tô Bạch xoa cằm tự nhủ:


- Tôi đã có một đứa con trai đáng yêu rồi.


Hai thi thể ở chỗ này, Tô Bạch vẫn giữ nguyên vị trí, hắn cũng không có suy nghĩ đi dọn dẹp, việc cấp bách trước mắt vẫn phải nhanh chóng xử lý xong hai, ba thính giả còn lại đang ở trong khách sạn đối diện, một là vì đề phòng việc chuyện này bị tiết lộ, hai là hình như ở đối diện còn có một người phụ nữ mang thai.


Tô Bạch đi đến phòng của Hứa Tình, trên ban công có một đầu ống nhựa thông đến tầng lầu đối diện, cũng không biết nó được dùng để vận chuyển cái gì, chẳng qua nó thật đúng là tiết kiệm được cho Tô Bạch rất nhiều thời gian và sức lực.


Tô Bạch nhẹ nhàng chà xát hai tay, sau đó hắn nắm lấy ống nhựa, di chuyển giống như một con vượn, lấy thể trạng hiện nay của Tô Bạch mà nói, chuyện này hoàn toàn không phải là vấn đề gì, hắn có thể làm được, thậm chí còn làm tốt hơn mấy vận động viên thể thao tham dự Olympic.


Lúc chuẩn bị đi đến tầng của tòa nhà đối diện, hắn thoải mái nhảy sang và tiếp đất một cách nhẹ nhàng, ngay trên ban công của một căn phòng trong khách sạn đối diện.


Mở cửa sổ ra, Tô Bạch đi vào bên trong phòng, đây là một căn phòng trống được dọn dẹp rất chỉnh tề. Tô Bạch mở cửa phòng đi ra ngoài, hiện tại hắn không biết mấy người kia ở tầng mấy, cho nên theo bản năng đành phải tìm vị trí của cầu thang để xem xét, sau đó đi đến, cũng không biết có phải là do trùng hợp hay không, lúc Tô Bạch đi đến đó, đúng lúc có hai người đàn ông đang đi lên trên, một người mặc quần áo thoải mái, một người mặc áo lót, trên người thấm đẫm mồ hôi, nhìn có vẻ vội vàng.


Ánh mắt Tô Bạch vô thức trầm xuống, hắn bỗng nhiên có loại cảm giác giống như người phụ nữ kia, thà giết lầm 1000 người cũng không buông tha cho một, chẳng qua vào lúc này, trên thân một người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện tiếng bộ đàm.


- 503, 503.


- Đã nhận được, đã nhận được.


Tô Bạch vô thức thu hồi bàn tay đang định rút súng ra của chính mình, bình tĩnh tự nhiên đi xuống, đi thoáng qua hai người đàn ông này, hai người đàn ông kia lên lầu, gõ mạnh vào cửa phòng phía bên tay trái, lớn tiếng nói.


- Cảnh sát đến kiểm tra phòng, mở cửa, đi ra.


Là hai cảnh sát đến kiểm tra phòng.


Tô Bạch có nghe Sở Triệu nói qua, có một số cảnh sát thích nhất là đi bắt chơi gái, bởi vì không cần phải mạo hiểm, lại dễ dàng lấy được thành tích. Ngày thường không có chuyện gì làm có thể đến khách sạn dạo chơi, hiện tại nếu muốn thuê phòng ở khách sạn, nhất định phải dùng tên thật để đăng ký, bất kỳ ai muốn ở trong phòng cũng phải đăng ký, nếu như làm trái với quy định, nhất định sẽ bị phạt.


Không thể không nói, thế giới chuyện xưa lần này, Phát Thanh Khủng Bố làm rất có căn cứ.


“Ong!”


Đúng lúc này, ở tầng dưới bỗng nhiên truyền ra một tiếng chấn động ở ngay đầu bậc thang.


Chương 330

Bình Luận (0)
Comment