Chương 331
Đỡ Đẻ
Tô Bạch hơi nghiêng người nhìn xuống phía dưới, hắn nhìn thấy hai bóng người đang triền đấu, trong đó có một người là Hứa Tình.
Nhưng đúng vào lúc này, một người đàn ông ôm một người phụ nữ có thai chạy về phía bên trên, hiển nhiên phía dưới là người bọc hậu để cho anh ta đưa người phụ nữ có thai đi trước.
Sau khi Phát Thanh Khủng Bố hoàn thiện hệ thống tiểu đội, quả thật làm cho tiểu đội chân chính trở thành một tiểu đội như tên gọi, hơn nữa độ hoàn thành của nhiệm vụ được lấy từ tiểu đội, giữa thành viên trong tiểu đội không được tồn tại bất kỳ tính chất cố ý nào gây tổn thương cho nhau, quả thực đã phát huy sức mạnh và ưu thế của tiểu đội, không giống như trước kia chia năm xẻ bảy, thành viên trong đội tính toán và đề phòng lẫn nhau, mà là chân chính ngưng tụ thành một chiếc dây thừng.
Tô Bạch lấy địa ngục hỏa shotgun của mình ra, trực tiếp nhắm họng súng về phía dưới.
Người đàn ông đầu đội mũ lưỡi trai, thân hình không cao lắm, nhưng rất cường tráng, anh ta nhìn thấy Tô Bạch đứng phía trên thì hơi sửng sốt một chút, đôi môi trắng bệch, hiển nhiên là rất khẩn trương.
- Buông cô ta xuống, giao cô ta cho tôi, tôi sẽ để anh rời đi.
Tô Bạch rất hòa ái nói.
- Anh cảm thấy tôi ngu à?
Người đàn ông ngẩng đầu lên, trong ánh mắt anh ta mang theo hung ác, đương nhiên, càng nhiều hơn là sợ hãi.
- Giết chết anh, tôi cũng không có ban thưởng, tôi tội gì phải lãng phí đạn?
Tô Bạch hỏi ngược lại.
- Ha ha, cùng lắm thì cá chết lưới rách mà thôi.
Tay người đàn ông đặt ở trên cổ người phụ nữ có thai đã hôn mê.
- Anh tránh ra cho tôi.
Tô Bạch hơi nhíu mày, có chút muốn cười.
- Anh lấy cô ta ra uy hiếp tôi ư? Trong bụng cô ta đâu phải con tôi.
- Để cho tôi đi, chờ sau khi cô ta sinh con, anh có thể đến cướp đứa bé, lập tức để tôi đi, còn có, người bên dưới hẳn cũng là người của anh, nhanh bảo cô ta cút đi!
Tô Bạch khẽ gật đầu:
- Vé thuyền chỉ có mấy tấm mà thôi, đừng quá xúc động.
Tô Bạch thở dài, ra hiệu chính mình thỏa hiệp.
Người đàn ông cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, trên thực tế, cánh tay và bắp chân của anh ta đang run rẩy, hiển nhiên là vô cùng sợ hãi, thật ra cho đến bây giờ, Tô Bạch đã có thể phán đoán ra phần nào thực lực của tiểu đội này, nó gần như tiểu đội của Tô Hạo Nhiên mà lần đầu tiên Tô Bạch tham gia. Lúc trước một mình Phác Dao Dao lật toàn bộ chiếc xe Jeep lên, khiến cho toàn đội của Tô Hạo Nhiên đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Ừm, chênh lệch thực lực chính là lớn như thế.
Chẳng qua, khi người đàn ông chuẩn bị xe dịch bước chân rời đi, tiếng súng vang lên.
Pằng!
Tô Bạch nâng cao họng súng, dù sao địa ngục hỏa shotgun bắn ra mưa đạn, cũng không phải là bắn ra một phát đạn, cho nên nếu cứ thế nhắm thẳng vào người đàn ông này mà nổ súng, không nói riêng gì người đàn ông này nhất định sẽ nghẻo, mà người phụ nữ có thai ở trong ngực anh ta, tuyệt đối cũng không có khả năng may mắn thoát khỏi, cho nên lần này Tô Bạch chơi một lần độ khó cao, bắn ở sát biên.
Tuy nói ở trong thế giới hiện thực Tô Bạch không nỡ dùng địa ngục hỏa shotgun để luyện tập kỹ năng bắn súng, nhưng quỹ tích bắn ra của khẩu súng mà Tô Bạch luyện tập một thời gian dài ở câu lạc bộ súng ống không khác gì địa ngục hỏa shotgun là mấy, một số kỹ thuật và cảm giác súng cũng coi như được tôi luyện ra.
Người đàn ông ôm ngang người phụ nữ có thai, cho nên mép dưới của mưa đạn quét qua không trung, không ảnh hưởng đến người phụ nữ có thai, nửa đầu của người đàn ông trực tiếp biến mất, trong nháy mắt óc cũng bị bốc hơi sạch sẽ, cũng bởi vì thế, lúc cả người anh ta té ngửa về phía sau, người phụ nữ có thai bị anh ta ôm cũng theo đó té xuống.
Lúc này cho dù Tô Bạch có muốn nhanh chóng đi ôm người phụ nữ mang thai cũng không kịp, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn người phụ nữ mang thai theo thi thể người đàn ông lăn xuống cầu thang.
Lúc này Hứa Tình xách theo một cái đầu người xông lên bậc thang, lúc nhìn thấy người phụ nữ có thai nằm trên mặt đất thì giật nảy mình, lập tức đi đến kiểm tra người phụ nữ có thai, người phụ nữ này, hiện tại bởi vì chuyện của Tô Bạch, quả thật đã dưỡng thành thói quen tốt, giết người là phải cắt đầu.
- Sao thế?
Tô Bạch chậm rãi đi xuống cầu thang bộ.
- Anh còn không biết xấu hổ mà hỏi tôi câu đó à, vừa rồi rõ ràng anh có thể lựa chọn phương thức ôn hòa hơn.
Lúc này Hứa Tình thế mà lại oán trách Tô Bạch, phải biết rằng cô ta là một thích khách, số người bị cô ta giết chết tuyệt đối không ít, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, cô ta ẩn núp, thuần thục cắt đứt cổ họng của Tô Bạch, Tô Bạch liền biết cô ta là dạng người gì.
- Này này này, phong cách giá họa này có gì đó hơi sai sai.
Tô Bạch có chút dở khóc dở cười.
- Người đáng chết thì nên giết.
Hứa Tình cắn răng.
- Thế nhưng, vốn dĩ cô ta có và đứa bé trong bụng có thể sống sót một cách tốt hơn.
- Được rồi, được rồi, đừng khóc thuê, cô ta chết chưa? – Tô Bạch hỏi.
Hứa Tình hít sâu một hơi:
- Người không chết, trên người cô ta chỉ có chút bầm tím.
- Mẹ nó, vậy vừa rồi cô còn giảng đạo lý quỷ gì với ông đây.
Tô Bạch trực tiếp chửi bậy, vừa rồi nhìn phản ứng của Hứa Tình, Tô Bạch còn cho rằng một xác hai mạng, trong lòng hắn quả thật có chút tiếc hận.
Hứa Tình kiểm tra thân thể của người phụ nữ có thai, bỗng nhiên cô ta ngẩng đầu, nhìn Tô Bạch:
- Cô ta vỡ nước ối, chuẩn bị sinh rồi, hiện tại, now, ngay lập tức, lập tức!
Một chiếc xe con đang lao nhanh trên đường, người điều khiển là Tô Bạch, điện thoại di động của Tô Bạch vẫn đang trong cuộc gọi, đặt ở ngay ghế phụ, lúc này trong xe truyền đến giọng nói của Hứa Tình.
- Anh đang ở đâu thế?
- Tôi cũng không biết, thành phố này hơi giống Cáp Nhĩ Tân, nhưng biển báo giao thông và đường ở nơi này không đúng, tôi đi theo thói quen, trước mắt tìm một nơi trống trải.
- Anh thật sự không có ý định đi đến bệnh viện hoặc là phòng khám ư?
- Cô biết bây giờ ở bệnh viện và phòng khám đang có bao nhiêu tai mắt ở đó không?
- Tôi biết rồi.
Hứa Tình tán đồng, nói:
- Nhưng anh định làm gì, chẳng lẽ anh định đỡ đẻ à?
- Trước mắt không cần quan tâm đến chỗ tôi làm gì, bên chỗ cô thế nào?
- Người chồng đã bị tôi làm cho hôn mê bất tỉnh, còn người vợ đang mang thai, tôi đã dựa theo những gì anh nói, không động vào cô ta, cũng không dám cho cô ta uống thuốc, tôi chỉ dùng điện thoại của chồng cô ta, sau đó bắt chước giọng của anh ta, lừa cô ta ra khỏi khách sạn, đi lên xe của tôi.
- Tôi để ngọc bội của miêu nữ lên người cô ta, đối với chúng ta mà nói, ngọc bội này là một thứ có tác dụng tẩm bổ, còn đối với người bình thường mà nói, hiệu quả của nó lớn hơn một chút, trực tiếp làm cho người ngủ thiếp đi, hiện tại có cần tôi lái xe đến chỗ anh không?
- Cô không cần tới tìm tôi, đi tìm nơi khác dàn xếp cô và người phụ nữ kia trước, bên chỗ tôi, tôi sẽ thử giải quyết trước.
- Tô Bạch, anh thật sự muốn đỡ đẻ hả?
- Nếu không còn có thể làm gì?
- Mẹ nó, không kịp rồi, tôi phải dừng xe ở ven đường xem thế nào, cô thu xếp xong bên mình rồi nhắn địa chỉ cho tôi nhé.
Sau khi nói xong, Tô Bạch cầm theo điện thoại, mở cửa sau của xe, đi vào.