Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 352 - Chương 352 Tiểu Đội Không Đủ Tiêu Chuẩn

Chương 352

Tiểu Đội Không Đủ Tiêu Chuẩn


“Những tiểu đội đã nhận được vé thuyền, nhất định phải được lên thuyền, thế nhưng quy củ không thể phá, lại không thể không phá.”


- Lựa chọn một phương pháp trung hòa.


- Tăng thêm danh ngạch cho một tiểu đội không đủ tiêu chuẩn, nhưng chỉ có 50% người trong tiểu đội này có thể lên thuyền.


50%?


Như vậy đối với đội ngũ của hắn mà nói, không phải là hai chọn một sao?


Tô Bạch nhìn về phía Hứa Tình, Hứa Tình cũng nhìn về phía Tô Bạch, trong nháy mắt, dao găm của Hứa Tình xuất hiện, trực tiếp đâm thẳng về phía Tô Bạch, đây là cô ta dự định tình nguyện vi phạm quy tắc của tiểu đội cũng phải lấy được tấm vé lên thuyền. Mấy ngày hôm nay, áp lực tinh thần của cô ta hơi lớn, hơn nữa vốn dĩ trong lòng cô ta đã có cảm giác áy náy đối với trẻ sơ sinh.


Tối hôm qua, cô ta vậy mà lại dùng tà thuật lên người đứa nhỏ sinh đôi dính liền, để nó từng bước ăn thịt người anh em sinh đôi của mình. Phải biết rằng, bản thân cô ta đã từng trải qua chuyện bị sảy thai, cho nên trải qua chuyện này, tinh thần của cô ta càng đi theo hướng cực đoan.


Nếu Tô Bạch là một bệnh nhân tâm thần bình thường hóa, như vậy Hứa Tình chính là người bị thế giới chuyện xưa lần này cứng rắn bức thành một kẻ tâm thần, vốn dĩ chuyện sảy thai đã là trở thành khúc mắc trong lòng cô ta. Thế nhưng ở trong thế giới chuyện xưa lần này, cô ta bắt buộc phải lần lượt đối mặt với vấn đề đó, từ lúc Hứa Tình cầu xin Tô Bạch đưa người phụ nữ mang thai đầu tiên đi bệnh viện, đến lúc tự tay cô ta dùng tà thuật, chứng minh Hứa Tình đã chuyển từ một trạng thái cực đoan này sang một trạng thái cực đoan khác.


Tô Bạch cũng vô thức giơ địa ngục hỏa shotgun của chính mình lên.


Một tiểu đội gồm hai người.


Chẳng lẽ lại ở trên không trung này, quyết đấu để giành lấy tấm vé duy nhất sao?


Xung quanh, tất cả những tiểu đội còn lại đều đang nhìn về phía Tô Bạch và Hứa Tình, bởi vì bọn họ không bị mù, bọn họ đều có thể nhìn ra được, Tô Bạch và Hứa Tình chính là tiểu đội không đủ tiêu chuẩn, mang theo đứa trẻ sơ sinh không thuần khiết mà lão giả trên thuyền Noah đã nói đến.


Quỷ khí âm Âu Mỹtrên người đứa bé sơ sinh kia lộ ra quá rõ.


Sắc mặt Hứa Tình âm trầm, cơ thể của cô ta không ngừng run rẩy, cô ta đang chuẩn bị ám sát Tô Bạch, còn Tô Bạch, hắn đang nắm chặt hai khẩu súng của mình trong tay, sẵn sàng đón địch.


Nếu thật sự phải ở chỗ này chém giết ra hai chọn một, vậy thì liều thôi, điểm này, Tô Bạch không có áp lực tâm lý gì, đối mặt với cơ hội sinh tồn, hơn nữa còn là thời điểm cơ hội sinh tồn duy nhất, ai sẽ còn dây dưa và cố kỵ chuyện gì chứ?


Thế nhưng vào lúc này, lão giả trên thuyền Noah lại nói.


- Phụ nữ có thể sinh con, có thể thai nghén sinh mệnh mới, cho nên…


Vế sau, Tô Bạch không nghe được nữa, bởi vì hắn đã rơi xuống dưới, Hứa Tình vẫn ở trên không trung, đồng thời đến gần thuyền Noah hơn.


- Lý do này…


Tô Bạch bỗng nhiên cảm thấy chính mình bị nội thương rất sâu.


Vẻ mặt Liêu Thu lúng túng nhìn Tô Bạch đang không ngừng rơi xuống dưới, anh ta xoa cằm mình, hơi bất đắc dĩ nói.


- Từ khi nào trên người có “cậu nhỏ” lại là một cái tội?


Lúc rơi từ trên cao xuống, vốn dĩ Tô Bạch đang chuẩn bị làm một số biện pháp bảo vệ cho mình, tránh cho bản thân khỏi bị ngã chết, ngay cả khi hắn có huyết thống Vampire, thế nhưng ngã từ độ cao này xuống, lại thêm trạng thái hiện tại của hắn rất kém, nếu không cẩn thận, thật đúng là có khả năng ngã chết.


May mắn, Noah không chủ tâm làm hắn ngã chết, sau khi rơi xuống độ cao nhất định, một luồng ánh sáng trắng bao bọc lấy Tô Bạch, làm giảm tốc độ rơi xuống của Tô Bạch, giống như đưa cho hắn một chiếc dù.


Khi hai chân của Tô Bạch lại một lần nữa giẫm lên mặt đất lạnh lẽo của thành phố này, hắn bỗng nhiên cảm thấy rất châm chọc.


Chính mình cứ như vậy không hiểu ra làm sao, ở lại một thành phố sắp bị Thượng Đế diệt thế, không thể lên được thuyền Noah.


- Thật đúng là… Con mẹ nó.


Vị trí Tô Bạch rơi xuống là sân thượng của tòa nhà Wanda Plaza, bên dưới đèn đuốc sáng trưng, những ánh đèn neon nhiều màu sắc, người đi đường tấp nập, thật đúng là náo nhiệt, thế nhưng càng như vậy lại càng thể hiện rõ tình cảnh cô đơn của Tô Bạch vào lúc này.


Được rồi, thật ra đối với Tô Bạch mà nói, chuyện này cũng không tính là quá tiêu cực, ít nhất bản thân hắn còn có cơ hội chứng kiến diệt thế, giống như người dẫn chương trình của Phát Thanh Khủng Bố có nói: Có cơ hội tận mắt chứng kiến diệt thế, cũng coi như là một loại chết không hối tiếc.


Chuyện đã đến nước này, Tô Bạch chỉ có thể tự an ủi mình như thế, đương nhiên, trên thực tế, theo như tính cách của Tô Bạch, hắn không phải là loại người dễ dàng sinh ra cảm xúc tiêu cực. Có đôi khi, chính bản thân Tô Bạch cũng cảm thấy mình giống như một con chó sói, không ngừng theo đuổi những thứ có thể làm cho tinh thần mình trở nên hưng phấn, ngay cả khi chuyện đó rất nguy hiểm hoặc có thể khiến cho hắn tử vong, hắn vẫn làm không biết mệt.


Sau khi xuống khỏi sân thượng, Tô Bạch dứt khoát đi vào một nhà hàng buffet hải sản nướng, Tô Bạch chọn một vị trí rồi ngồi xuống, sau đó cầm đĩa đi lấy một vài thứ, bắt đầu ngồi xuống nướng.


Nhìn thấy những con tôm chậm rãi chuyển sang màu đỏ trên vỉ nướng, Tô Bạch dùng nĩa đâm xuống, hắn bỗng nhiên cảm thấy con tôm này rất giống chính mình, cũng không biết Thượng Đế chuẩn bị diệt thế như nào, là giáng một tia sấm chớp xuống, làm cho cả thành phố này hoàn toàn bị chôn vùi, hay là giáng xuống một quả cầu lửa, thiêu đốt cả thành phố trong biển lửa.


Thịt tôm rất mềm, ở trên phương diện ăn cơm, cho dù là khẩu vị hay là khả năng nấu nướng của Tô Bạch đều khá tốt, chỉ là những món nướng tự phục vụ cơ bản, nhưng dưới bàn tay của Tô Bạch lại có vẻ rất đặc biệt, có lẽ đây là một loại cảnh giới, giống như đầu bếp của nhà hàng cao cấp, cho dù chỉ nấu một món cơm rang trứng đơn giản cũng sẽ không giống bình thường.


Từ nhỏ Tô Bạch đã sống an nhàn sung sướng, đối với đồ ăn, hắn gần như đã có một loại thói quen theo bản năng. Bởi vì những người con nhà giàu như hắn không cần phải lo lắng về sinh kế và tương lai, cũng không cần giống như người bình thường đem phần lớn thời gian để đi phấn đấu, chính vì lẽ đó, hắn có nhiều thời gian đi làm một số chuyện nhàn hạ.


Một người phụ nữ mặc lễ phục màu đen cầm theo ví đi vào, dưới sự sắp xếp của nhân viên phục vụ, cô ta ngồi xuống chiếc bàn cạnh Tô Bạch. Bình thường đi ăn buffet đều tụ tập ba đến năm người bạn với nhau, ăn như thế mới có không khí.


Một mình ngồi ở trước bàn ăn như Tô Bạch và người phụ nữ này, thật đúng là hiếm thấy.


Vóc dáng của cô gái rất tốt, một đôi mắt phượng, đôi mày lá liễu cong cong, dáng người thon thả, có lồi có lõm, gương mặt hàm xuân, trên người cô ta có một loại khí chất, tuy nhìn hơi giống nữ tử phong trần, nhưng lại khiến cho người ta không dám mạo phạm.


Chẳng qua lúc người phụ nữ nhìn về phía chảo và bếp nướng trước mặt mình thì hơi nhíu mày lại, sau đó đứng dậy, cầm đĩa ra ngoài dạo một vòng, cái gì cũng không mang về liền quay lại chỗ ngồi, tiếp tục nhíu mày.


Chương 352

Bình Luận (0)
Comment