Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 586 - Chương 586 Điều Kiện

Chương 586

Điều Kiện


Trong gương không có gì, không có sinh mệnh, không có màu xanh, chỉ còn lại một mảnh hoang vu, nơi này cũng không có thứ được gọi là dấu vết mà cha mẹ hắn đã ẩn trốn, đây căn bản chỉ là một thứ bán thành phẩm, thế nhưng điều khiến cho Tô Bạch cảm thấy hứng thú chính là, vì sao quản lý cấp cao của diễn đàn thính giả lại biết được chuyện này, vì sao Lệ Chi lại biết được chuyện này.


Chẳng lẽ nói lúc trước hai người cha mẹ hắn tìm kiếm cách né tránh Phát Thanh Khủng Bố, việc này đã thành chuyện mà tất cả mọi người đều biết ư?


Tô Bạch mơ hồ cảm thấy sự việc sẽ không đơn giản như thế, đồng thời trong lòng Tô Bạch còn hiện lên cảm giác chết lặng và phẫn nộ, thứ gọi là tình bạn có thể bị hao mòn gần như không còn, trên thực tế, tình thân cũng giống như vậy. Lần này bản thân hắn liều sống liều chết, bỏ ra nhiều công sức như thế, đến cuối cùng lại làm cho người ta thất vọng như vậy.


Nếu như hai người các ngươi thật sự ở bên trong chiếc gương này, cùng lắm thì con sẽ liều mạng, không tiếc bất kỳ giá nào giúp hai người chặn đánh tất cả những người này, thế nhưng hai người để lại một cái kết như thế, thật đúng là có chút lãng phí tình cảm.


Hiện tại trong lòng Tô Bạch chỉ còn để ý đến một chuyện duy nhất, đó chính là hình ảnh mẹ hắn bị bắn chết, rốt cuộc là xảy ra hay là không xảy ra?


Hoặc là địa điểm phát sinh không phải là ở nơi này?


Bỗng nhiên có một luồng hơi thở sắc bén từ một bên khác của đường đầu người hiện ra.


Tô Bạch bỗng nhiên nghiêng đầu sang một chỗ khác, trong mắt hắn lóe lên kinh ngạc.


Ở nơi đó, sắc bén, mũi tên?


Mập mạp nhìn thấy Tô Bạch vọt thẳng về phía đường đầu người, anh ta ở phía sau kêu lên:


- Đại Bạch, chiếc gương này, chiếc gương này xử lý như thế nào đây?


Tô Bạch thậm chí còn chẳng thèm quay đầu lại, thật ra chiếc gương này hoàn toàn là một thứ vô vị, không mang lại lợi ích gì, hắn quả thật không lo được.


Vốn dĩ Tiểu Lâm cho rằng bản thân mình đã thoát khỏi miệng hùm hang sói, nhưng lúc anh ta cảm giác được phía sau lưng mình không ngừng truyền đến hơi thở lạnh lùng, lông tơ trên người của anh ta đều dựng thẳng lên. Là một quỷ tu, đối với loại tình huống này, Tiểu Lâm đương nhiên là quen thuộc đến mức không thể nào quen thuộc hơn, điều này có nghĩa, phía sau lưng anh ta có một linh thể vô cùng đáng sợ đang áp sát lấy anh ta.


Hơn nữa hiển nhiên đối phương không có ý tốt, cho dù thực lực của anh ta bị rơi xuống, nhưng tâm tính vẫn còn đó, chẳng qua cho dù như thế, Tiểu Lâm vẫn hoàn toàn mất đi tất cả trật tự, hơi thở của linh thể phía sau lưng anh ta phát ra, có thể dễ dàng phá hủy đi tất cả tâm lý phòng ngự của anh ta.


- Thiết Tử, đó là gì thế?


Quân Nhi chỉ về phía xa, phía mà một người đang bị ánh sáng màu xanh bao quanh.


Lúc này, thân là nhân vật quản lý cấp cao của tổ chức thần bí kia, Thiết Tử và Quân Nhi vừa mới đi xuống nước, sờ soạng đến đó, bởi vì đối với một số tình huống dưới đáy biển, bọn họ không quá quen thuộc, cho nên bọn họ đã tốn khá nhiều thời gian, hơn nữa vốn dĩ bọn họ chính là nhóm sau cùng chạy đến, vì thế hiện tại bọn họ mới chỉ đứng ở chỗ lối vào trên bình đài, vừa khéo nhìn thấy Tiểu Lâm đang liều mạng chạy trốn.


- Anh nhìn kỹ người kia đi, chúng ta quen biết người này, cậu ta tên là Phủ Tiên Tiểu Lâm, thằng cha này lấy thân phận của dân cờ bạc tiến vào Phát Thanh Khủng Bố, thích đánh cược như mạng.


Thiết Tử vừa nói vừa nhấc chiếc nỏ của mình lên, nhắm thẳng về phương hướng phía trước.


Quân Nhi nhìn thấy tình hình này, anh ta có chút ngoài ý muốn nói: - Chúng ta trực tiếp giết người à?


Mặc dù giáo nghĩa của tổ chức này chính là “Lật đổ Phát Thanh Khủng Bố” làm chủ, thế nhưng loại việc hô khẩu hiệu là một chuyện, còn lúc thực sự làm, đó lại là chuyện khác. Là hai thành viên chủ chốt của ban quản lý cấp cao của tổ chức kia, thực lực và địa vị của hai người bọn họ đương nhiên không cần phải nói nhiều làm gì. Nhưng bọn họ vẫn không dám phá hỏng quy tắc của Phát Thanh Khủng Bố. Cứ như thế trực tiếp bắn chết một thính giả có thâm niên, điều này sẽ khiến cho thế giới chuyện xưa tiếp theo, bọn họ sẽ bị gia tăng độ khó, bọn họ sẽ không dễ dàng làm càn như vậy.


- Không, phía sau Phủ Tiên Tiểu Lâm còn có một thứ đang đuổi theo cậu ta.


Thiết Tử tĩnh khí ngưng thần, bắt đầu ngắm nhắm chuẩn, trong nháy mắt, mũi tên sáng bóng trên nỏ trở nên nội liễm, hơi thở kim loại sắc bén lập tức bắn ra xung quanh, bao phủ lên một phần của khu vực bình đài.


Đây là một chiếc nỏ phá ma, về cơ bản là vũ khí có cùng cấp bậc với địa ngục hỏa shotgun của Tô Bạch, đều có hiệu quả phá ma rất lớn, đồng thời lực sát thương cũng rất khủng khiếp.


Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Thiết Tử trầm giọng nói.


- Anh lên tiếng, để cậu ta lấy danh nghĩa quỷ tu ra thề sẽ ra nhập tổ chức của chúng ta với tư cách là một trưởng lão, nếu không, chúng ta sẽ không cứu cậu ta. Đừng nhìn hiện tại khoảng cách giữa cậu ta và chúng ta gần như thế, nhưng muốn chạy đến đây, cậu ta cũng cần phải một khoảng thời gian, rõ ràng không gian của nơi này có dấu vết chồng chất và xoay quanh, không thể dùng mắt thường của chúng ta để tính toán ra cự ly.


Đối với tổ chức này mà nói, việc thu hút được những thính giả ở cấp bậc dưới cùng gia nhập, thật sự là một vấn đề đơn giản. Những thính giả cấp thấp đó, từng người đều như những con cừu non mờ mịt và hoảng hốt, chỉ cần bọn họ thể hiện ra thiện ý và chút xíu ấm áp, lại vận dụng phương pháp giống như bán hàng đa cấp kia, rất dễ dàng có thể lôi kéo bọn họ ra nhập tổ chức. Đồng thời lại thông qua phương thức các loại khế ước tự nguyện, để trói chặt, ràng buộc bọn họ và tổ chức lại với nhau, khiến cho bọn họ càng ngày càng khó rời khỏi tổ chức.


Chỉ là lực ảnh hưởng của những thính giả cấp thấp này quá nhỏ, hơn nữa còn phải chờ đợi những thính giả có cấp bậc gần dưới cùng này chậm rãi trở nên cường đại hơn. Không nói đến việc thời gian quá dài, chỉ nói đến tỷ lệ thành công cường đại cũng là rất thấp. Dù sao thì những người có tính cách bền bỉ, kiên cường, căn bản sẽ không bị loại phương thức giống như bán hàng đa cấp này đả động, cho nên cũng dẫn đến chất lượng của những thính giả cấp thấp trong tổ chức kia, thật đúng là không dám khen tặng, tỷ lệ “thành tài” thật sự là quá thấp.


Việc này trực tiếp dẫn đến năng lực “tự tạo máu” của tổ chức này thiếu hụt nghiêm trọng, vì thế đến bây giờ cũng chẳng có mấy thính giả từ cấp thấp phát triển, nổi bật ra thành thính giả có thâm niên. Vì thế đối với mấy thính giả có thâm niên, có thể nói, tổ chức này đã cố hết sức lôi kéo, trước đó bọn họ đã thử lôi kéo Tô Bạch và Tần Dương, chỉ là đáng tiếc, loại thính giả có thâm niên đạt đến cấp bậc đó, làm sao lại ngu xuẩn đến mức tùy tiện gia nhập loại tổ chức kia?


Tâm tính của bọn họ sớm được mài giũa, hơn nữa bọn họ cũng không cần loại giáo nghĩa hư vô mờ mịt kia chống đỡ lấy chính mình.


Tần Dương thẳng thắn từ chối, Tô Bạch lại càng biểu hiện ra sự bài xích một cách rõ ràng, còn Tiểu Lâm, bọn họ nhận biết anh ta, cho dù bọn họ biết hiện tại thực lực của Tiểu Lâm bị hao tổn lớn, nhưng lạc đà gầy còn béo hơn ngựa, Tiểu Lâm vẫn là đối tượng mà bọn họ rất hy vọng thu nạp vào được tổ chức kia.


Quân Nhi lập tức hiểu ý, lúc này anh ta lớn tiếng nói: - Lấy danh nghĩa quỷ tu của cậu để thề, sau khi chúng tôi cứu được cậu, cậu phải gia nhập vào tổ chức của chúng tôi.


Chương 586

Bình Luận (0)
Comment