Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 610 - Chương 610 Hoa Cúc Tàn

Chương 610

Hoa Cúc Tàn


Từ Đông lấy tay lau máu mũi. Anh ta vốn định dùng khăn tay hoặc ít nhất là mảnh vải, nhưng hiện tại cả người Từ Đông cũng không có một mảnh vải che thân. Dù sao đây cũng là do thói quen ngủ khỏa thân của anh ta. Thế nhưng cũng có thể từ đó mà thấy được Từ Đông bình tĩnh đến mức nào. Biết rõ rằng mình sẽ bị Phát Thanh Khủng Bố kéo đến thế giới chuyện xưa, vậy mà anh ta vẫn dung dung đi ngủ. Trên người Từ Đông ngoài vũ khí bản mệnh, cũng chính là thanh đao kia thì cái gì cũng không có.


Ánh mắt ba người không tự giác mà gặp nhau trong chốc lát. Từ Đông vừa lau máu mũi, vừa nhẹ nhàng phất phất tay. Nghê Lan hơi nhướng mày. Tô Bạch nhẹ nhàng lắc đầu.


Ba người đều tự giác dùng một động tác thật nhỏ, biểu hiện ra bọn họ đang khinh thường.


Không phải khinh thường lẫn nhau, mà là khinh thường đối với địch nhân trước mặt.


Ngay sau đó, chính là ra tay.


Người ra tay đầu tiên không phải bên Nghê Lan, cũng không phải bên Từ Đông, mà chính là bên Tô Bạch. Hơn nữa, cũng là do tên La Sát kia bắt đầu trước.


Có lẽ thực lực tăng vọt đã khiến cho anh ta vô cùng nóng ruột, muốn thông qua trận chiến này để xác nhận xem hiện tại mình mạnh đến mức nào.


Chỉ thấy trong cổ họng La Sát phát ra một tiếng kêu to, cả người biến mất. La Sát hóa thành ảo ảnh chạy khắp nơi, thân pháp như được trời cao ưu thế.


Kế tiếp, trong chớp mắt, cây lao của tên La Sát xuất hiện ở vị trí đỉnh đầu Tô Bạch.


Hai tay Tô Bạch vẫn để ở trong túi áo. Nhưng thật ra vừa rồi Tô Bạch cũng đã dùng lực vào chân chuẩn bị sẵn. Nên khi cây lao hạ xuống, Tô Bạch cũng đã tránh về phía sau rồi.


Cây lao đụng vào khoảng không, ngay cả góc áo của Tô Bạch cũng chưa đụng tới. Mà quả thật lôi điện từ cây lao cũng chạm vào áo khoác trên người Tô Bạch, nhưng áo khoác đã thành công phá vỡ lôi điện từ cây lao.


Đúng lúc này, Tô Bạch vươn chân.


Một cước đạp thẳng tới.


- Rầm!


Một cước này có vẻ nhẹ nhàng, tùy ý. Nhưng thật ra lại ẩn chứa sức mạnh thân thể của Tô Bạch. Phải biết rằng từ trước đến nay, Tô Bạch đều chiến đấu dựa vào sức mạnh của thân thể. Hắn còn vừa dung hợp vũ khí bản mệnh. Do dù là quân nhân đi theo con đường cường hóa thì ở trước mặt Tô Bạch cũng sẽ bị nghiền áp vài phần.


Tên La Sát tấn công Tô Bạch từ trên cao xuống. Cây lao của anh ta gặp khoảng không, cả người anh ta cũng hạ xuống từ trên cao. Lúc này chẳng khác nào tự chủ động đưa mình đến trước mặt Tô Bạch.


Một cước của Tô Bạch đá thẳng tên La Sát bay ra ngoài. Tên đó rơi mạnh xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi. Trong mắt anh ta cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.


Anh ta thật sự không ngờ tới, rõ ràng là anh ta cảm nhận được sức mạnh vô song trong người mình, cũng cảm nhận được linh lực mạnh mẽ của pháp khí. Vậy mà đối phương chỉ dùng một cước nhẹ nhàng cũng đã có thể đá văng anh ta ra ngoài.


Nhưng Tô Bạch lại không đồng ý với chuyện này. Dù Phát Thanh Khủng Bố có tăng thực lực cho tên La Sát. Thậm chí pháp khí của tên này cũng gần tương đương với pháp khí của Tô Bạch. Nhưng trong chiến đấu, không phải hai thính giả sẽ đấu với nhau về cường hóa một cách đơn giản.


Ai chà, cấp bậc cường hóa của cậu cao quá, tôi bị mất 10 máu.


Ối. Pháp khí của cậu cũng mạnh hơn của tôi. Tôi lại mất toi 10 máu.


Trời ạ. Huyết mạch của cậu cũng cao cấp hơn của tôi nữa. Lại 10 máu ra đi.


Mọi thứ không đơn giản như vậy.


Không phải cậu chém một nhát, tôi chém một nhát như trò chơi điện tử của trẻ con. Mà là hai bên đấu nhau về thực lực, về vận dụng, về kinh nghiệm chiến đấu, về tâm lý chiến… Từ vô số phương diện tổng hợp lại với có thể xác định được thắng bại.


Trong lòng Tô Bạch không khỏi cười nhạo. Xem ra thằng ngốc này không hề có kinh nghiệm chiến đấu. Đánh lén thì đánh lén hẳn đi, lại còn hiện ra sát khí rõ ràng đến vậy, chẳng khác nào lạy công tôi ở bụi này, lộ hết điểm yếu cho người khác xem. Thật đúng là ngu đến đáng sợ.


Nhưng quên đi, vẫn là nên tập trung vào chuyện chính.


Rốt cuộc Tô Bạch cũng bỏ hai tay ra khỏi túi áo. Hai chân hắn dùng lực, cả người bắn về phía trước như đạn pháo, nhắm thẳng vào người tên La Sát.


Tên La Sát ra sức đứng lên theo bản năng. Trong nhất thời, cây lao trong tay vang lên tiếng sấm, đồng thời một ngọn lửa màu đen giống như đến từ địa ngục trên người của tên đó bắt đầu bốc cháy.


Nhưng Tô Bạch cũng không để tâm mà vẫn tiến thẳng đến. Khi cây lao nhắm thẳng vào người hắn, hắn bèn vươn tay bắt lấy cây lao. Khi tay trái Tô Bạch định vươn đến cổ tên La Sát, tên đó lập tức vươn tay bắt lại.


Lôi điện và ngọn lửa đen lan tràn lên người Tô Bạch trong nháy mắt. Sau đó là cảm giác đau đớn, thống khổ bắt đầu hành hạ Tô Bạch. Nhưng mà Tô Bạch cũng không thèm nhíu lấy một cái.


Cùng lúc đó, sát khí cương thi và hàn độc trên người Tô Bạch bắt đầu bắn ra ngoài, đánh mạnh vào trên người tên La Sát. Ngay lập tức, mặt tên La Sát hiện ra vẻ đau đớn, thống khổ đến không chịu nổi.


Sự đau đớn mà hai bên nhận được là tương đương. Nhưng hơi thở Tô Bạch không hề hỗn loạn, sắc mặt cũng không hề thay đổi. Tên La Sát trông thấy vậy, áp lực trong lòng lại lớn hơn nữa, thậm chí tên đó còn có một loại cảm giác tuyệt vọng. So về khí thế, anh ta hoàn toàn bị Tô Bạch đánh bại.


Mà cảm giác lạnh như băng đến tận xương cốt do hàn độc tạo ra thổi đến tận linh hồn của tên La Sát. Sau khi chịu mười giây đau đớn tột cùng, tên La Sát cũng bắt đầu nhịn hết nổi, theo bản năng lùi lại phía sau. Anh ta chủ động rút lui, muốn thoát khỏi cảm giác đau đớn thống khổ đó.


Oan gia ngõ hẹp gặp nhau, kẻ nào dũng cảm hơn kẻ đó thắng!


Trong thời khắc hai bên giằng co, một giây chần chừ cũng có thể xác định chiến bại. Người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú như Tô Bạch sao có thể bỏ lỡ cơ hội ra sức đánh chó rơi xuống nước như thế này? Nhất định phải cho đối phương không có cơ hội quay đầu.


Thừa dịp La Sát lui về phía sau, Tô Bạch thuận thế tới gần. Tay phải hắn đã bắt đầu da tróc thịt bong, xương trắng cũng dần lộ ra. Nhưng hắn vẫn kiên quyết đoạt lấy cây lao từ tay tên La Sát.


Tên La Sát cảm thấy hoảng sợ, vừa mới định đập nồi dìm thuyền, liều chết đến cùng muốn đoạt lại pháp khí từ tay Tô Bạch. Nếu anh ta không có pháp khí, trước mặt lại có đối thủ đáng sợ như vậy, sao anh ta có thể đánh tiếp được.


Nhưng trong chốc lát này, Tô Bạch biết thành màn sương máu, trực tiếp xuyên qua thân thể tên La Sát, xuất hiện sau lưng tên La Sát này.


Ngay sau đó nhìn cũng không nhìn, trực tiếp đảo ngược cổ tay, cây lao chấn động rớt xuống một màu vàng chói mắt, trực tiếp đâm từ bộ vị nào đó từ phía sau lưng của tên la sát kia, đồng thời còn bị Tô Bạch thuận thế nhấc lên.


Hơn nửa cây lao gần như từ vị trí kia thọc vào, mũi nhọn càng là từ đuôi đến đầu xuyên thủng bụng tên La Sát kia.


Chương 610

Bình Luận (0)
Comment