Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 619 - Chương 619 Thú Vui Ác Độc Của Phát Thanh Khủng Bố 2

Chương 619

Thú Vui Ác Độc Của Phát Thanh Khủng Bố 2


Đối phương cầm một con dao găm sắc bén trong tay. Anh ta sợ hãi, thế nhưng anh ta vẫn quyết tâm vung con dao xuống, chặt đứt đầu người phụ nữ đang tựa vào sofa mà rơi nước mắt.


Từ đầu đến cuối, ngoại trừ bóng đen, thì chỉ còn có người trên ghế sofa.


Không.


Nói đúng hơn.


Gian phòng này.


Chỉ có duy nhất người phụ nữ này.


Đầu của người phụ nữ lăn xuống nền gạch, bóng đen ban nãy dần dần hiện rõ là một người với khuôn mặt đầy vết rỗ. Anh ta nhìn con dao găm đẫm máu trên tay và cái đầu mình vừa chặt xuống, hoàn toàn khó mà tin nổi.


- Hahahaha, tôi đã thành công rồi, tôi đã giết cô ta, tôi thật sự đã giết được cô ta, hahahaha...


Nụ cười không dám tin xuất hiện trên khuôn mặt người đàn ông. Anh ta không biết tại sao, người phụ nữ đáng sợ như thế lại chịu ngồi yên, để mặc cho mình ra tay giết chết. Giống như thể, người phụ nữ này đã từ bỏ chống cự, hoàn toàn rơi vào hố sâu tuyệt vọng.


Người đàn ông cảm thấy thứ mà mình vừa giết không phải là một thính giả với năng lực đáng sợ mà là một cái xác không hồn như một “thi thể”.


Xung quanh là những bức tường trắng, Từ Đông chống tay lên tường chậm rãi tiến về phía trước. Mọi thứ ở nơi này đều vô cùng quen thuộc đối với anh ta. Đằng trước có một ngã rẽ, rẽ vào sẽ thấy một cánh cửa, đó chính là nhà của anh ta.


Nhà, chữ này đối với Từ Đông mà nói vô cùng giản. Ban đầu chỉ là một gia đình ở cùng nhau. Sau đó… Lại càng đơn giản hơn.


Bản thân anh ta ngày trước quả thật quá hoang đường. Suốt ngày lăn lộn bên ngoài cờ bạc đánh bài. Sau đó vợ anh ta không chịu đựng nổi nữa bèn bỏ đi theo người khác. Về điểm này, Từ Đông thật sự rất thoáng. Nếu như đổi một góc độ khác để suy nghĩ, cho dù anh ta là phụ nữ thì anh ta thà bỏ đi cùng người đàn ông khác, bắt đầu bươn chải kiếm sống còn hơn là phải ngày qua ngày phải chung đụng với một tên nghiện cờ bạc, xấu xí không có tương lai như mình.


Nhưng mà, anh ta vẫn còn một người con trai.


Vợ bỏ đi để lại con trai. Từ Đông đưa con trai về ở cùng mình, luôn miệng nói là vì con nên phải thay đổi bản thân. Nhưng lời này cuối cùng vẫn có chút sáo rỗng, bởi vì từ trước đến nay tính cách Từ Đông đã luôn buông thả như vậy rồi, hiện tại bắt anh ta thay đổi là điều rất khó.


Đương nhiên chỉ là rất khó, chứ không phải là không thể.


Sau khi bước vào Phát Thanh Khủng Bố, Từ Đông giống như biến thành một người khác. Anh ta sợ chết, vô cùng sợ là đằng khác. Nhưng chính nỗi sợ này đã giúp Từ Đông trưởng thành, gần như là thay da đổi thịt, lần nữa tái sinh.


Bước vào trong nhà, Từ Đông nhìn thấy một bài vị trống trơn, trên đó chỉ có duy nhất tấm ảnh của một cậu bé.


Nhìn thấy bài vị này, Từ Đông mím môi, dường như anh ta hơi sợ hãi. Từ Đông từng trần truồng ngang nhiên đi tiểu ngay trong thế giới chuyện xưa, miệng liên tục ba hoa chích chòe, không nghĩ rằng hiện tại lại lộ ra vẻ mặt khiếp đảm như chuột thấy mèo.


Bài vị được đặt ngay chính giữa phòng khách, trông có vẻ hiu quạnh. Ở xung quanh bàn được đặt một số đồ chơi và truyện tranh linh tinh.


- Đây là giả.


Từ Đông hít sâu một hơi, môi ngập ngừng nói.


- Đây hoàn toàn không phải là sự thật, mày đừng hòng làm lung lay tao!


- Đây đúng là đồ giả.


Một giọng nói đột nhiên truyền tới từ nhà tắm.


Giọng nói này, Từ Đông rất quen thuộc, vô cùng quen thuộc.


Ánh mắt rời khỏi bài vị của con trai, mặt Từ Đông chuyển hướng về phía nhà vệ sinh. Cửa nhà tắm chậm rãi được đẩy ra, lúc này có một bộ xương khô nằm trong bồn tắm, tuy nhiên âm thanh không phải phát ra từ nơi này.


- Mày ở đâu? Đi ra đây ngay, mau xuất hiện cho tao!


Từ Đông hét lên.


- Hì hì, tao thực sự không ngờ rằng mày cũng sẽ bị lôi vào Phát Thanh Khủng Bố đó. Có phải bởi vì tao liên lụy cho nên Phát Thanh Khủng Bố mới mang mày vào không?


Khuôn mặt của Từ Đông dần trở nên dữ tợn, anh ta giống như một con sói đói đang nhắm tới con mồi, chuẩn bị ăn tươi nuốt sống.


Từ Đông biết bộ xương khô đang nằm trong bồn tắm.


Trước đây khi bộ xương khô này còn sống, đã nuôi dưỡng anh ta. Sau đó, chính anh ta đã tự tay giết chết đối phương, đập vỡ cả sọ của gã, đào bộ óc của gã ra, sau đó hút sạch sẽ.


- Nhà của mày, là một cái mộ à?


Giọng nói truyền vào tai Từ Đông lần nữa. Nhưng lần này không phải trong phòng tắm, mà là ở tủ lạnh ngoài phòng khách.


- Tao không biết lúc mới vừa bắt đầu cường hóa của mày chính là gì, nhưng chắc hẳn là một loại hình cường hóa thích khách gì đó. Vậy nên sau khi Phát Thanh Khủng Bố tăng cường sức mạnh cho mày, mày cũng cảm thấy mình có năng lực giả thần giả quỷ ở trước mặt tao đúng không hả?


Từ Đông nghiến răng nghiến lợi phun ra từng chữ.


Anh ta chạy nhanh đến tủ lạnh, không chút do dự mở ra. Bên trong, một cái đầu người rơi ra. Đó là đầu của một bé trai đáng yêu.


Chỉ là khi còn sống là một cậu bé đáng yêu, khi chết đã bị chặt lấy đầu đặt trong tủ lạnh. Thời gian dài như vậy không thể nào còn dáng vẻ đáng yêu được nữa. Làn da cậu bé trở nên xanh sẫm, đôi mắt trũng sâu vàng vọt và đôi môi tím tái mím chặt.


- Con trai, làm sao có thể để con rơi xuống như vậy được chứ.


Từ Đông lập tức ngồi xổm người xuống, vươn tay ôm lấy cái đầu sau đó bỏ vào tủ lạnh. Bởi vì không được đặt ở ngăn đông nên cái đầu đã dần thối rữa và có mùi. Cơ thể giống như đã bị rút hết xương, khi Từ Đông chạm qua cũng cảm giác được cảm giác trơn bóng như mỡ lưu lại trên tay.


- Con trai, ngoan nào. Cha biết mọi thứ ở đây đều không phải là thật. Đợi cha trở về, cha sẽ lập tức đưa con đi xử lý chống phân hủy. Yên tâm, cha sẽ tìm tới một đạo sĩ giỏi giúp con tái tạo lại thân thể mới. Cha sẽ gắn lại đầu con trên cơ thể mới, biến con thành một tiểu cương thi bé bỏng.


- Như vậy thì con có thể tiếp tục ở với cha rồi.


- Đây chính là cách mày sám hối và đưa ra bồi thường sao?


Bỗng nhiên, giọng nói kia lại xuất hiện. Lần này, giọng nói phát ra từ chính phòng ngủ.


Mắt Từ Đông đỏ ngầu hiện đầy tơ máu, điều này chứng tỏ tinh thần anh ta đang phải gánh chịu áp lực tinh thần lớn vô cùng. Mặc dù Từ Đông biết toàn bộ đều là giả, là khung cảnh do Phát Thanh Khủng Bố cố tình làm ra nhưng cả người anh ta vẫn bị kích thích đến tột độ, khiến cho anh ta phải nhớ lại kí ức mà anh ta vĩnh viễn không muốn nhớ đến, đây là một loại đau đớn vô cùng khổ sở.


- Tao giết mày. Từ Cường, tao phải giết mày!


Từ Đông cắn răng nghiến lợi nói.


Đồng thời, Từ Đông bắt đầu nhắm mắt lại. Anh ta không tiếp tục tìm kiếm chỗ giọng nói phát ra nữa. Anh ta ép buộc bản thân, muốn dùng chính trực giác của mình để tìm ra.


Điều khiến Từ Đông cảm thấy bất ngờ chính là anh trai của anh ta -Từ Cường cũng trở thành thính giả.


Hơn nữa, đối phương lại chủ động tìm tới anh ta, chẳng lẽ gã muốn tìm anh ta để giết người trả thù hay sao?


Haha.


Giết mình trả thù?


Anh trai của em, trước đây anh luôn coi thường em, cho rằng em vô dụng, cho rằng em chơi bời lêu lỏng, cho rằng em là nỗi xấu hổ của anh.


Nhưng xin lỗi anh.


Ở đây chính là Phát Thanh Khủng Bố.


Tại nơi này.


Em không chỉ tham gia lâu hơn anh, ngay cả thiên phú em cũng cao hơn anh rất nhiều!


Muốn nhân cơ hội này để giết em.


Anh quá ngây thơ rồi!


Chương 619

Bình Luận (0)
Comment