Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 666 - Chương 666 Tôi Thật Sự Gặp Người Thân 2

Chương 666

Tôi Thật Sự Gặp Người Thân 2


Còn nếu trước tiên Tô Bạch tự mình đi đập phá lăng Trung Sơn, sau đó đến tìm xác của Vampire cương thi và bảy tám nghìn thi thể cương thi đã mất đi ràng buộc kia thì nhiệm vụ hiện thực này sẽ bị coi như là thất bại. Phát Thanh Khủng Bố để bọn họ loại bỏ nguy hiểm mà bọn họ lại dẫn nổ đạn hạt nhân, vậy thì thế giới chuyện xưa tiếp theo các người cùng nhau bị xét xử đi. Dù cho Tô Bạch có ích kỷ cố chấp hay mắc bệnh đến mức nào thì Hòa Thượng, Mập Mạp và Gia Thố cũng sẽ không cho phép Tô Bạch làm ẩu như thế.


Về phần giải quyết bảy tám ngàn thi thể trước, cho dù là Hòa Thượng và Mập Mạp lập bảy bảy bốn mươi chín đạo trường thì cũng đều như muối bỏ biển. Hơn nữa Phát Thanh Khủng Bố cũng không cho bọn họ nhiều thời gian như vậy. Nếu Phát Thanh Khủng Bố đã đưa ra nhiệm vụ hiện thực thì dĩ nhiên là bởi vì sự cân bằng dưới này đã không duy trì được lâu nữa.


- A di đà phật, hay là chúng ta cùng nhau tiêu diệt con Vampire cương thi này đi. - Hòa Thượng đề nghị.


Bây giờ bởi vì không cách nào hái được quả đảo, cho nên chỉ có thể tiến hành một bước cuối cùng, đó là thành thật hoàn thành nhiệm vụ. Một nhóm bốn người đồng thời ra tay, sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ nhất để tiêu diệt Vampire cương thi thì cũng coi như là hoàn thành rồi. Bên dưới có bảy tám ngàn thi thể bị lăng Trung Sơn trấn áp cũng sẽ không có vấn đề gì. Cho dù nhà đầu tư có khai thác, đào được phòng nghiên cứu kinh động chính phủ thì không có Vampire cương thi cũng sẽ không có chuyện gì.


Những xác chết đó sẽ được xử lý đàng hoàng, chúng sẽ được vận chuyển ra ngoài để đón nhận sự thương tiếc của người dân trong nước, cũng sẽ không còn khả năng thi biến. Mà có khả năng mấy năm sau viện nghiên cứu này sẽ trở thành viện bảo tàng ghi lại tội lỗi của lũ Nhật Bản súc sinh.


Tô Bạch nghiến răng, tâm trạng tràn đầy sự không cam lòng.


Mập Mạp không giấu diếm hành động cười trên nỗi đau của người khác, còn đắc ý mà hút một điếu thuốc.


Ngay cả hai cao tăng như Hòa Thượng và Gia Thố cũng không tự chủ được mà co rút khóe miệng một chút, thật ra cơ hội của Tô Bạch lúc trước làm cho bọn họ đều hâm mộ, thậm chí có chút ghen ghét, họ đều cảm thấy có chút không công bằng.


Bây giờ trong lòng mọi người cũng đã cân bằng hơn nhiều, cũng thoải mái hơn.


- Đi tiêu diệt anh ta và hoàn thành nhiệm vụ thôi.


Tô Bạch cũng là một người quyết đoán, nếu đã quyết định chuyện gì thì sẽ không dây dưa nữa, sau khi liên tiếp bẻ gãy bốn năm lan can, Tô Bạch bước vào trong đó. Mập Mạp, Gia Thố và Hòa Thượng đều đi theo vào.


Tuy nhiên khi Tô Bạch vừa đứng trong phòng này.


Một giọng nói trầm mặc và yếu đuối đột nhiên phát ra từ Vampire không thể di chuyển kia:


- An Setser... là anh sao?


Tô Bạch sửng sốt, trong chốc lát sau đó như là nghĩ tới cái gì đó, hai tay mở ra, một hình ảnh người bị trói trên cây thánh giá xuất hiện.


- An Setser... Thực sự là anh... Tôi cảm nhận được khí tức của anh... Người bạn… Tôn kính của tôi ... Anh ... Cuối cùng anh cũng đã đến giải cứu tôi ư?


Hòa Thượng đột nhiên cảm thấy ngực nhói đau, ngay cả cao tăng như anh ta cũng cảm thấy khó chịu.


Gia Thố nghiến răng trong vô thức và phát ra tiếng ken két.


Thậm chí Mập Mạp còn quên không nhả hơi thuốc vừa hút, bất cẩn nuốt xuống rồi nhanh nôn một trận.


Ý nghĩ này lóe lên trong đầu của cả ba người:


- Mẹ kiếp, không ngờ thật sự là người quen!


- An Setser... Thực sự là anh... Tôi cảm nhận được khí tức của anh... Người bạn… Tôn kính của tôi ... Anh ... Cuối cùng anh cũng đã đến giải cứu tôi ư?


Bây giờ Tô Bạch biết, chắc chắn An Setser này là Vampire bị trói trên thập tự giá chịu sự trừng phạt của thượng đế. Bản thân Tô Bạch hấp thu tinh huyết của anh ta, chẳng khác nào tiếp nhận truyền thừa của anh ta. Huống chi anh ta còn biến thành một cái bóng mờ của Tô Bạch, trợ giúp hắn rất nhiều trong chiến đấu. Theo lẽ tự nhiên, trên người Tô Bạch nhất định còn lưu lại khí tức của anh ta.


Vampire bên trong thế giới hiện thực này lại nhận thức được chủ nhân của vào giọt máu kia, như vậy xem ra, giọt máu lúc trước mà Mập Mạp đưa cho hắn cũng có nguồn gốc từ thế giới hiện thực sao?


Nhưng Tô Bạch nhớ rõ, lúc trước Mập Mạp nói với hắn rằng đó là chiến lợi phẩm từ việc anh ta hố những thính giả đến từ phương Tây kia trong thế giới chuyện xưa. Nếu Mập Mạp không nói dối, vậy thì chắc hẳn giọt máu đó là do những thính giả đến từ phương Tây kia đã lấy được từ trong thế giới hiện thực.


Đương nhiên Tô Bạch biết bây giờ không phải là lúc để suy nghĩ về những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể đó. Bởi vì Tô Bạch hiểu rõ, thậm chí cả nhóm người Mập Mạp đứng sau lưng Tô Bạch cũng biết rõ, khi gã Vampire vốn không thể động đậy được, thế mà có thể “mở miệng” nói chuyện, điều này mang ý nghĩa, vốn dĩ lúc đầu Tô Bạch cơ bản không có cơ hội, đột nhiên lại giống như thấy được ánh rạng đông.


Vẫn còn có cơ hội. Đúng vậy, vẫn còn có cơ hội!


- Cứu tôi... An Setser... cứu tôi... An Setser...


Trên đài cao, giọng nói của cương thi Vampire vang vọng xung quanh. Không phải kẻ đó nói chuyện bằng miệng mà là dùng một loại phương thức liên lạc của linh hồn để khuếch tán tin tức ra ngoài.


Nói như vậy, có thể kẻ đó thật sự vốn có tính tự chủ. Có thể năm đó, khi kẻ này vừa mới thức tỉnh, thậm chí gã ta còn có năng lực hoạt động mạnh mẽ hơn nữa. Lúc nhóm người của Tô Bạch vừa đến đã được chứng kiến cảnh đám người Nhật Bản kia bị hút khô máu tươi chính là một bằng chứng rõ ràng nhất. Nhưng kẻ đó cũng chỉ “thoải mái” được một lúc thì lập tức bị trấn áp xuống ngay sau đó.


Đây cũng là nguyên nhân khiến lúc trước Tô Bạch không muốn đi hút máu kẻ này. Nếu hút máu, Tô Bạch cũng sẽ thoải mái rồi ngay sau đó sẽ bị trấn áp tại nơi đây. Thật ra cũng không đến mức phải chết, thậm chí đợi đến lúc thế giới chuyện xưa tiếp theo bắt đầu, Tô Bạch còn có thể bị truyền tống vào thế giới chuyện xưa đó. Nhưng vấn đề là ý của Phát Thanh Khủng Bố rất khó để nắm bắt, lỡ như bản thân Tô Bạch khó khăn lắm mới hoàn thành được nhiệm vụ rồi quay trở lại thế giới hiện thực, Phát Thanh Khủng Bố lại vẫn cứ truyền tống hắn về viện nghiên cứu, vậy chẳng phải bản thân hắn vẫn phải tiếp tục “ngủ” sao?


Như vậy thì từ nay về sau, ngoài việc chém giết sinh tử ở trong thế giới chuyện xưa thì suốt cuộc đời của hắn cũng chỉ có thể ngủ. Vậy thì ai mà chịu nổi chứ?


Giao tiếp bằng linh hồn rất đơn giản, không hề có giới hạn như những ngôn ngữ bình thường. Đây là phương thức giao tiếp tối giản và nguyên bản nhất. Đối với Tô Bạch, điều quan trọng nhất chính là việc phải cố gắng tạo ra khí tức giống như khí tức của bóng mờ trên thập tự giá đằng sau lưng. Cố gắng để có thể giả dạng thành thân phận “An Setser” Vampire kia đi vào và tiến hành giao tiếp, khi đó đối phương sẽ không thể phát hiện được điều gì bất thường.


Lúc này ở phía sau Tô Bạch, Hòa Thượng, Mập Mạp cùng với Gia Thố cũng đều đã điều chỉnh tốt tâm lý, đố kỵ thì đố kị, hâm mộ thì hâm mộ. Nhưng bọn họ đều là những người thông minh, cũng không đến mức để lòng đố kỵ chiếm hữu toàn bộ tâm lý mà đi cưỡng ép phá hoại cơ hội làm nên chuyện của Tô Bạch. Nếu như họ là những người nông cạn như vậy thì bọn họ cũng sẽ không sống được tới bây giờ.


- Là tôi. Người bạn đáng kính của tôi, tôi tới cứu anh đây.


Tô Bạch dùng cách giao tiếp bằng linh hồn để đáp lại.


Chương 666

Bình Luận (0)
Comment