Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 672 - Chương 672 Hồi Tổ - Trở Về Với Nguồn Gốc Tổ Tiên 1

Chương 672

Hồi Tổ - Trở Về Với Nguồn Gốc Tổ Tiên 1


Tô Bạch còn nhớ rõ bản thân bị ép đi tiếp xúc với huyết thi chính là khi ở bảo tàng lịch sử Tượng Binh Mã. Khi đó Mập Mạp cũng ở bên cạnh hắn. Hai người bị một sức mạnh kỳ quái kéo vào trong cái hầm ở bức tượng binh mã bằng đất nung số một. Rồi một đám thính giả cao cấp ở Thiểm Tây cũng bị giết chết ở tư thế đứng. Trông họ không khác gì những vệ binh đang bảo vệ hoàng đế, giống như những bức tượng binh sĩ bằng đất nung ở xung quanh đang.


Nhưng nơi đó có thuật che mắt. Du khách bình thường không thể nhìn thấy được. Dù là các nhà khảo cổ học đích thân xuống hầm thì cũng sẽ bỏ qua chỗ này thôi. Thậm chí theo những gì Tô Bạch nghĩ, có lẽ hai người đã đến một không gian khác, cũng vượt qua những thuật che mắt thông thường.


Dù sao việc trùng tu các bức tượng binh bằng đất nung ở trong hầm vẫn luôn được tiến hành liên tục. Thậm chí từng mảnh vỡ nhỏ cũng được đánh số thứ tự đầy đủ. Nói như vậy, thuật che mắt đơn giản chắc chắn sẽ không thể che giấu được lâu.


Lúc trước Tô Bạch cũng chỉ nghĩ rất đơn giản. Hắn cảm thấy khi đó huyết thi đã rơi vào trạng thái “thần kinh” không tỉnh táo, cho nên mới xảy ra trận đại sát ở Thiểm Tây, còn trưng bày trong hầm số một.


Nhưng hiện tại suy nghĩ kỹ lại, có lẽ mọi việc cũng không hề đơn giản đến như vậy.


Nếu những hình ảnh trong ký ức mà Tô Bạch được thấy là thật sự. Vậy thì Tần Thuỷ Hoàng cầm ngọc tỷ đánh nát rồng đen, đội quân nhà Tần có thể vượt sông đánh bại yêu ma thủy quái cũng chính là thật sự. Có lẽ sở dĩ huyết thi làm như vậy không phải vì anh ta phát điên, mà do còn có một bí mật sâu xa nào đó.


Anh ta muốn che giấu thân phận của mình, nhưng vẫn giết người một cách ngông cuồng ở Thiểm Tây. Thật sự chỉ đơn giản vì anh ta không tìm thấy Phát Thanh Khủng Bố nên mới giết những thính giả kia cho hả giận sao?


Hoặc như, anh ta giết nhiều người như vậy, lại bày từng người một thành tư thế kỳ dị kia… Thực ra còn có một khả năng rất khả thi, rất có thể chính là...


Anh ta đang hiến tế!


Vậy thì anh ta đang hiến tế cho ai?


Tô Bạch không khỏi thở dài một tiếng.


Hiện tại có nghĩ được nhiều chuyện về huyết thi kia thì cũng chỉ là phỏng đoán thôi. Huyết thi có tính toán nhiều đến thế nào thì cuối cùng cũng bị Phát Thanh Khủng Bố phát hiện thân phận bằng một cách vô cùng dở khóc dở cười. Sau khi bị kéo vào thế giới chuyện xưa, anh ta cũng bị giết một lần. Còn những phần chưa tiêu tan hết của anh ta lại bị Phát Thanh Khủng Bố coi như một miếng mồi béo bở, để những thính giá đi tranh đoạt.


Mà Tô Bạch chắc chắn đã là người chiến thắng trong trận tranh giành đó. Huyết tuyến mà Tô Bạch có được cũng là nhờ thôn phệ huyết thi mà có.


Kế hoạch của Huyết Thi ở Thiểm Tây là vô ích hay đã phát huy tác dụng? Anh ta đã chết trong tuyệt vọng hay là lúc bình minh sắp hiện?


Điều này dường như đã trở thành một bí ẩn. Miệng của người chết cũng không thể nói được gì nữa.


Nhưng còn chuyện về Tần Thủy Hoàng, tượng binh mã, lăng Tần...


Tô Bạch vươn đầu lưỡi liếm môi. Có lẽ trong tương lai hắn sẽ đến nơi đó xem sao. Thậm chí Tô Bạch còn nghi ngờ về nguyên nhân chính quyền thông báo về việc tạm ngừng khai quật lăng mộ Tần Thủy Hoàng. Thật sự chỉ là do điều kiện khoa học công nghệ hiện nay còn chưa thể đáp ứng cho việc tiến hành bảo vệ thích đáng các văn vật được đào lên...


Hay là còn có nguyên nhân nào khác?


- Chuyện của huyết thi có phải trùng hợp hay không thì tôi không biết. Nhưng chỉ bằng những hình ảnh trong hai kí ức của kẻ thuộc Vampire kia mà đã có thể phủ nhận lại toàn bộ lịch sử của chúng ta sao?


- Ồ không, là phủ nhận toàn bộ lịch sử của loài người.


- Bây giờ cậu muốn tôi tin tưởng, hơn hai ngàn năm trước, tổ tiên chúng ta có thể như siêu nhân mà đi giết mãnh thú, đánh nát rồng đen thì có thể tin nổi không?


- Lịch sử rốt cuộc là như thế nào vẫn còn được ghi rõ trong sử sách. Cho dù những người đang nắm quyền có thể đi sửa lại lịch sử, nhưng cũng không thể nào sửa từ phim “Transformers” thành “Cừu vui vẻ và sói xám” được chứ?


Mập Mạp phản bác, anh ta vẫn cảm thấy chuyện này thật sự rất vớ vẩn. Mập Mạp khác Tô Bạch. Tô Bạch được tận mắt chứng kiến hình ảnh trong ký ức của Vampire kia nên cực kỳ kích động. Nhưng Mập Mạp cũng khác Hòa Thượng. Vì Hòa Thượng cũng đã sớm nghiên cứu về vấn đề này.


- Vào thời cổ đại, quả thật lịch sử cũng dễ dàng bị thay đổi. Hơn nữa vào thời kỳ đó, công cụ chủ yếu dùng để ghi chép của Trung Quốc là thẻ tre, còn ở phương Tây là dùng da dê. Rất ít người có khả năng đọc, nhận biết được mặt chữ hay thậm chí là muốn đọc sách. Đồng thời, độ khó của việc thay đổi lịch sử cũng thấp hơn rất nhiều so với ngày nay.


- Ngày nay, hệ thống thông tin trên mạng Internet vô cùng phát triển. Nhưng một số sự việc vẫn được giữ kín như bưng, không có quá nhiều người biết, thậm chí số lượng người biết cũng chỉ vẻn vẹn hiếm như lá mùa thu mà thôi, thế mà hiện tại vẫn có thể dùng thủ đoạn hành chính chôn vùi sự việc mới xảy ra 20 năm trước. vậy thì ở cổ đại thì sao, chẳng phải càng dễ hơn à?


- Việc quản lý chặt thông tin trên Internet đã khiến nhiều cư dân mạng cũng không dám nhắc tên, bàn luận về một số sự kiện mà bản thân biết rõ. Những quy định bất thành văn đó đã khiến hầu hết mọi người lùi bước, không dám đi sờ râu cọp. Hiện tại những thông tin đó chỉ do một số ít người nắm giữ. Có lẽ về sau, thậm chí cả tên của sự kiện đó cũng không có người biết.


- Chưa kể đến việc ở thời cổ đại, người ta có thể giết người diệt khẩu một cách rất đơn giản.


- Hơn nữa, việc quan trọng nhất là trong vòng hai trăm năm trước công nguyên, trùng hợp là cả Trung Quốc và phương Tây đều xảy ra rất nhiều sự kiện ngoài ý muốn, cũng đã phá hủy đi rất nhiều tư liệu chữ viết.


Khi Hòa Thượng nói tới đây thì nhìn về phía Tô Bạch.


Tô Bạch gật gật đầu.


- Hòa Thượng, anh đang nói đến sự kiện Tần Thủy Hoàng đốt sách, chôn người tài cùng với sự kiện thư viện Alexander bị đốt cháy đúng không?


Chuyện Tần Thủy Hoàng đốt sách, chôn người tài, hầu hết người Trung Quốc đều biết, nhưng họ lại không hiểu được mức độ nghiêm trọng của sự kiện này lớn như nào. Sau khi Tần Thủy Hoàng đốt sách, chôn người tài, hàng trăm trường phái tư tưởng cực thịnh vào thời Xuân Thu Chiến quốc cũng không thể truyền thừa lại cho đời sau. Thậm chí sau khi nhà Hán thành lập hàng chục năm, dù hàng trăm trường phái tư tưởng học đó vẫn tồn tại nhưng không bằng một phần mười trước kia. Một ít học phái thậm chí còn phải đi đào hầm mộ của tổ tiên mình để tìm lại những điển tích bị tàn phá để kế tục các truyền thừa.


Chương 672

Bình Luận (0)
Comment