Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 671 - Chương 671 Alexander Đại Đế Và Tần Thủy Hoàng 2

Chương 671

Alexander Đại Đế Và Tần Thủy Hoàng 2


Hòa Thượng đi tới bên giường. Anh ta thấy Tô Bạch đang nằm trên giường quan sát chiếc bình ngọc thì trực tiếp ngồi xuống.


Hòa Thượng tự kiềm chế thân phận. Anh ta không giống như Tô Bạch chỉ quấn khăn tắm xuề xòa đã bước ra ngoài. Lúc này Hòa Thượng mặc một bộ quần áo tập màu trắng.


Thật ra, Tô Bạch biết là Hòa Thượng đang rất tò mò về những gì hắn thấy được trong ký ức của người thuộc Vampire kia, cho nên Hòa Thượng mới sốt ruột mà đến gần đây để hỏi chuyện.


Lúc này, Gia Thố cũng đã tắm xong. Anh ta rũ rũ bộ quần áo bẩn, sau đó mặc luôn lên trên người. Phật gia lúc trước khi đi hành tẩu ở Tây Tạng cũng thích ở trần, cho nên Gia Thố cũng không thèm để ý đến việc quần áo có bẩn hay không.


- Tôi đi ra ngoài mua chút đồ ăn, tiện thể kiếm mấy bộ quần áo.


Sau đó, ánh mắt Gia Thố dừng lại trên người Mập Mạp.


- Mập Mạp, anh mang quần áo của mình đi giặt đi. Có lẽ tôi không tìm được quần áo có cỡ của anh đâu.


Mập Mạp cũng vừa bước ra từ phòng tắm. Chiếc khăn tắm to thùng thình mà ở trên người anh ta lại như là bé tẹo. Mập Mạp đảo mắt, nói:


- Để anh đây đi kiếm mấy cô em đến cho chúng ta cùng chơi nhé?


Hòa Thượng và Tô Bạch coi như không nghe thấy lời Mập Mạp nói.


Mập Mạp nhún vai:


- Đúng là không hiểu ôn nhu hương.


Nói xong, anh ta cũng mở TV ra, nằm lên một chiếc giường khác. Mập Mạp hiểu rõ, ba người khác cũng có chút cố kỵ với anh ta. Dù là hiện tại hay tương lai thì cũng khó có thể cởi bỏ hoàn toàn những cố kỵ này. Nhưng giữa bốn người, ít nhất sẽ vẫn là quan hệ gắn bó như hiện tại, chỉ cần không gặp chuyện liên quan đến lợi ích của cá nhân, cũng coi như là tương đối hòa thuận.


Tô Bạch châm một điếu thuốc, trong đầu lập tức hiện lên những hình ảnh mà hắn thấy trong ký ức của Vampire kia. Trên bàn có cây bút bi và một cuốn sách quảng cáo của khách sạn. Tô Bạch cầm lấy cây bút, sau đó bắt đầu vẽ.


Hòa Thượng ở bên cạnh tỉ mỉ quan sát. Anh ta phát hiện Tô Bạch đang vẽ một người lính phương Tây cổ đại. Áo giáp và vũ khí của phương Đông và phương Tây cổ đại có sự khác biệt rất lớn, cho nên cũng dễ dàng đoán được.


- Trong ký ức đó, tôi đã thấy một vị quốc vương phương Tây dẫn theo quân đội của gã ta đến Ai Cập, sau đó chiến đấu cùng một đám quái vật trong thần thoại và truyền thuyết của Ai Cập cổ đại. Nơi đó có Kim tự tháp cao đến tận tầng mây. Bên người quốc vương đó có một đám Vampire làm hộ vệ. Hơn nữa, điều làm tôi thấy kinh ngạc là quân đội của loài người lại có thể thắng những con quái vật đó. Trên chiến trường, ngoài những con người đang hoan hô mừng chiến thắng ra, còn lại chỉ là những mảnh thi thể của quái vật vương vãi khắp nơi.


- Là cảnh tượng trong các thần thoại và truyền thuyết sao? -Hòa Thượng hỏi.


Mập Mạp ở bên cạnh đột nhiên giảm âm lượng TV xuống. Hiển nhiên là anh ta cũng đang nghe cuộc đối thoại này.


- Không phải là giả tưởng, cũng không phải là tưởng tượng. Bởi vì tên Vampire trong phòng nghiên cứu kia cũng biết tôi. Không, chính xác mà nói, hắn ta thật sự biết tên Vampire An Setser. Bởi vì giọt máu tôi hấp thụ lúc trước chính là giọt máu duy nhất mà An Setser để lại.


Nói tới đây, Tô Bạch liếc nhìn Mập Mạp. Giọt máu đó cũng là do Mập Mạp đưa cho hắn.


Dừng một chút, Tô Bạch tiếp tục nói:


- Quan trọng hơn, trong ký ức thứ hai tôi thấy mình bị giam trong một chiếc xe tù như là một tù binh. Trên xe chở tù có dán những phù văn này.


Tô Bạch vừa nói vừa vẽ hình dáng đại khái của những phù văn đó. Mỗi khi vẽ bùa đều phải vận khí tương ứng với nó, còn mấy cái mà Tô Bạch vẽ ra cũng chỉ được cái vẻ bề ngoài thôi, không có một chút tác dụng nào.


- Phù văn?


Mập Mạp nghe thấy vậy cũng không thèm để ý những khúc mắc của mấy người còn lại với mình nữa. Anh ta trực tiếp trùm khăn tắm đi tới, nhìn những ký tự trên phù văn mà Tô Bạch đã vẽ ra. Sau đó, hai hàng lông mày của Mập Mạp lập tức nhíu lại.


- Đây là phù văn mang phong cách thời tiền Tần. Các nhà luyện khí thời kỳ đó thích dùng phù văn kiểu này nhất. Tôi không hiểu cũng không biết vẽ những ký hiệu này, nhưng tôi từng thấy nó trên những cuốn sách cổ…


Thời kỳ tiền Tần là chỉ thời kỳ trước khi nhà Tần được thành lập. Đó là thời kỳ có Tam Hoàng Ngũ Đế, đến thời kỳ Chiến quốc trong truyền thuyết. Trải qua Hạ, Thương, Tây Chu, cùng với Xuân Chu, Chiến Quốc… các giai đoạn lịch sử nối tiếp nhau.


- Lúc đó tôi thấy được một đội quân của nhà Tần, còn có loan giá của Tần Thủy Hoàng. Đội quân đó đi qua một con sông lớn. Trên sông xuất hiện rất nhiều thủy quái, trên không trung còn có một con rồng đen.


- Sau đó, tôi thấy đội quân nhà Tần bày trận tấn công, đánh tan những con thủy quái. Tần Thủy Hoàng lấy ngọc tỷ ném vào con rồng đen, làm nó bị đánh tan xác. Sau đó hoàng đế dùng lực lượng đông đảo hùng mạnh, để cho quân đội vượt qua dễ dàng. Cuối cùng, tôi nhìn thấy Hàm Cốc Quan. Sau đó thì mọi thứ biến mất.


- Quân đội nhà Tần sao? - Mập Mạp cảm thấy có chút kỳ quái.


Quân đội loài người, hơn nữa còn là từ thời kỳ vũ khí lạnh. Vậy mà có thể giết rồng, trấn áp yêu tà trên sông?


Hòa Thượng trầm mặc trong chốc lát, sau đó nói:


- Nếu trong ký ức thứ hai xuất hiện Tần Thủy Hoàng cùng quân đội nhà Tần, vậy thì quốc vương xuất hiện trong ký ức đầu tiên nhất định cũng có tên trong lịch sử. Bên Châu Âu công nhận bốn nhà quân sự lớn trong lịch sử. Bao gồm Alexander đại đế, Hannibal, Caesar cùng với Napoleon. Rõ ràng có thể loại Napoleon đầu tiên.


- Dựa vào hình ảnh từ ký ức thứ nhất và hình ảnh từ ký ức thứ hai thì suy luận được ký ức cũng sắp xếp theo trình tự thời gian. Vậy thì cũng có thể loại trừ Hannibal, Caesar. Cuối cùng chỉ còn lại Alexander đại đế. Trong lịch sử, quả thật Alexander đại đế cũng từng chiếm cả Ai Cập cổ đại.


- Ha ha, không phải tên Vampire đó ở trong trạng thái giả chết lâu quá nên nằm mơ thấy mấy chuyện đó chứ? - Mập Mạp trêu chọc nói.


Mập Mạp cười một lát rồi ngừng lại. Bởi vì anh ta cũng cảm thấy chuyện này rất khó có thể xảy ra. So với những hình ảnh mà Tô Bạch thấy, suy đoán của Mập Mạp còn nực cười hơn.


Hòa Thượng mím môi nói:


- Nếu đó thật sự là những gì diễn ra trong lịch sử, vậy thì một số bí cảnh và di tích hiện đang tồn tại ở khắp các nơi trên thế giới cũng có căn cứ và nguồn gốc.


Tô Bạch gõ nhẹ ngón tay xuống mặt bàn, nói:


- Lúc trước Huyết Thi tàn sát tất cả thính giả cao cấp ở Thiểm Tây trong hố tượng binh mã, tạo ra một kinh quan. Giờ nghĩ lại, có khi lúc đó là do anh ta thật sự nhàm chán.


(Kinh quan – Một kiểu chấp xác của quân địch trên chiến trường thành đống, vừa để khoe khoang, vừa để áp đảo tinh thần quân địch, vừa ngăn dịch bệnh... Ở Việt Nam có một cái tương tự, gọi là "Đống Đa xương chất thành gò", do năm đó vua Quang Trung chấp xác quân Thanh lại để thiêu.)


Chương 671

Bình Luận (0)
Comment