Chương 670
Alexander Đại Đế Và Tần Thủy Hoàng 1
“Hòa Thượng, giúp một chút đi. - Tô Bạch nhìn về phía Hòa Thượng, nói.”
- A di đà phật.
Hòa Thượng cười khổ, thật sự anh ta cũng không biết nên nói gì. Trên đoạn đường này, dường như anh ta đã trở thành tay sai chuyên nghiệp cho Tô Bạch rồi. Chuyện này cũng không còn cách nào khác, chỉ hy vọng sau này gặp được cơ hội của mình, sẽ dẫn Tô Bạch đi theo mình để lấy, ân tình kiểu này nhất định phải có cơ hội đòi lại.
- Đức Phật từ bi!
Hai tay Hòa Thượng chắp thành hình chữ thập. Một hình Phật ấn xuất hiện, màu vàng lấp lánh phát sáng xung quanh chiếc bình.
Cuối cùng, trong chiếc bình hiện lên một khuôn mặt trông vô cùng chật vật, trên khuôn mặt đó là đầy vẻ oán hận, vô cùng oán hận.
- An Setser, An Setser, đáng ghét, đáng ghét…
Quả nhiên trong những giọt máu này cất giấu nhiều huyền cơ.
Khuôn mặt hung ác dần mờ đi, đồng thời lúc này gã ta bắt đầu cầu xin sự tha thứ.
- An Setser, tôi sai rồi. Tôi sai rồi. Hãy tha cho tôi… Tha cho tôi…
Tô Bạch không động đậy gì cả. Nếu vừa rồi hắn uống những giọt máu này một cách ngu ngốc thì chẳng khác nào trong cơ thể hắn sẽ có một linh hồn người. Sau này hắn có thể phát hiện hay không thì chưa biết nhưng nếu lúc đó đối phương che giấu, đợi khi Tô Bạch bị thương mà bất ngờ vùng lên cắn trả vậy thì rất có thể Tô Bạch sẽ bị đoạt xá.
Cuối cùng, khuôn mặt kia hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại mấy giọt máu sau cùng.
Mập Mạp và Hòa Thượng cùng nhau thu tay lại, bình ngọc được ném cho Tô Bạch. Mập Mạp duỗi người, cười lạnh nói:
- Con hàng này thật đúng là ngây thơ đến đáng sợ. Thế mà thật sự dám bày trò ở trước mặt những thính giả như chúng ta.
Ba giọt máu sau cùng đã dừng bay hơi, trong bình trở nên yên tĩnh. Tô Bạch cũng không vội vã thôn phệ chỗ máu này ngay. Loại máu Vampire cao cấp này, khi muốn thôn phệ cũng phải vô cùng cẩn thận. Lúc trước Tô Bạch ngu ngốc mà thôn phệ một giọt máu của An Setser, khiến hắn mơ màng, hồ đồ cả ngày trời. Sau đó phải trải qua mấy lần mơ màng như vậy nữa, Tô Bạch mới có thể hoàn toàn hấp thu giọt máu đó. Nên hiện tại, Tô Bạch chỉ thu chiếc bình ngọc này vào.
- Làm chuyện chính sự trước đã. - Tô Bạch nói.
- Ha ha ha! Không phải chờ cậu thì chuyện chính sự của chúng ta đã sớm xong xuôi. - Mập Mạp trêu chọc một câu. Sau đó anh ta bấm tay, niệm thần chú. Một thanh phi kiếm bay lên trời, huyền phù xuất hiện ở đầu ngón tay anh ta. Khí tức sắc bén phát ra, giống như ngay cả không khí xung quanh cũng đều bởi vậy mà bắt đầu trở nên run rẩy.
- Đến đây đi. Thứ này đã muốn tự hủy, tốc độ thi hóa nhất định sẽ nhanh hơn. Chúng ta phải nắm chắc thời gian. Bàn gia tôi cũng không muốn đã bị chơi đùa ở chỗ này còn không xơ múi được gì.
Trong tay Hòa Thượng xuất hiện một chuỗi phật châu. Phật châu màu đen, lúc này đang ngưng tụ ra một tia gợn sóng, sau đó chậm rãi lay động.
Trong lòng bàn tay Gia Thố xuất hiện một thanh đao bổ củi. Rõ ràng Gia Thố đã dung hợp thanh đao bổ củi này làm vũ khí bản mệnh.
Trong tay Tô Bạch xuất hiện địa ngục hỏa shotgun. Hắn nhắm thẳng vào người tên Vampire mà lông tóc trên thi thể đã sớm biến thành màu xám.
- Một, hai, ba!
Mập Mạp đếm nhanh ba tiếng, ba người đồng loạt ra tay.
- Bùm!
- Ầm!
- Keng!
- Bốp!
Bốn công kích mãnh liệt đều nhắm thẳng vào trên thân xác của Vampire. Đài cao nát tan thành bụi. Xiềng xích cũng bị phá nát hoàn toàn. Dưới mặt đất xuất hiện một cái hố sâu hoắm.
Tô Bạch phất tay, cố làm tan đi bụi đất cùng xi măng. Cả bốn người đều trông có chút chật vật, dù không hề bị thương nhưng tất cả đều ăn phải một đống bụi đất. Chuyện này cũng khó tránh được. Vừa rồi nhìn đến tốc độ thi hóa của thân thể Vampire, bốn người cũng không có thời gian kiếm gì đó che chắn để duy trì phong độ. May mắn là bốn người đều kiểm soát được hướng đi và phạm vị đòn tấn công của mình, không đến mức hợp lực công kích mà tạo ra uy lực quá lớn, tạo thành sai lầm mà làm bị thương chính mình.
Giọng nói thông báo của Phát Thanh Khủng Bố vang lên trong đầu. Nhiệm vụ hiện thực đã được hoàn thành.
Không có phần thưởng. Nhưng mọi người đều hiểu rõ, có đôi khi không có phần thưởng cụ thể, trái lại sẽ là một loại ban thưởng tốt hơn. Ví dụ như trong thế giới chuyện xưa lần sau, Phát Thanh Khủng Bố sẽ thiên vị hơn một chút.
Trên người cả đám đều là bụi đất, bốn người bọn họ bởi vì lo lắng người của Ninh Thành vẫn còn ở đó, cho nên không quay về theo lối cũ. Họ đi theo lối ra của viện nghiên cứu. Lối ra này bị sụp một đoạn. Gia Thố một mình một người lấy đao ra dọn đường quang đãng để đi. Sau đó, bốn người mới đi ra ngoài.
- Phù phù… - Mập Mạp hít sâu một hơi. - Tìm một khách sạn để tắm rửa cái đã. Nhìn bốn người chúng ta có khác gì thợ xây vừa mới xong việc không.
Cả bốn người đều bị phủ một tầng bụi đất. Ngay cả tóc cũng đã chuyển màu. Mập Mạp thì cũng không sao cả, nhưng anh ta biết rõ, Hòa Thượng và Tô Bạch đều là những người ưa sạch sẽ. Hơn nữa đây cũng không phải trong thế giới chuyện xưa, cũng không cần phải chịu đựng sự bẩn thỉu này làm gì.
Đi một đoạn, tại phía tây chân núi Tử Kim Sơn, Hòa Thượng cũng tìm được phương hướng. Sau đó anh ta khom người cúi đầu trước Lăng Trung Sơn. Mập Mạp cũng lấy nghi lễ đạo gia để bái. Tô Bạch thì cúi đầu thật sâu.
Trước kia Tô Bạch từng đi qua Lăng Trung Sơn này. Nhưng lần đó hắn chỉ đơn giản là đi du lịch, ngắm cảnh mà thôi. Còn cái cúi đầu lúc này lại vô cùng nghiêm túc và trịnh trọng.
Gia Thố đứng ở phía sau ba người. Anh ta không cúi đầu, mà là phủi phủi quần áo của mình, sau đó đi về hướng quốc lộ phía bên kia.
Đúng lúc có một chiếc xe tải chạy tới, Gia Thố vẫy tay ra hiệu. Xe tải kia lập tức ngừng lại. Người lái xe còn chưa kịp mở miệng hỏi chuyện đã bị Gia Thố đánh hôn mê bất tỉnh.
Sau khi bái xong, ba người phía sau đi đến, bước thẳng lên trên xe.
Mập Mạp ngáp một cái.
- Nhiệm vụ lần này thật quá nhàm chán.
Đúng vậy, đối với Mập Mạp mà nói, quả thật là vô cùng nhàm chán. Hơn nữa anh ta bồi liễu phu nhân hựu chiết binh (tiền mất tật mang), phải tự đoạn ba tấc hồn mạch, thực lực cũng bị giảm đi ba phần.
- Đúng rồi. Chờ trời sáng các người có thể về Thượng Hải trước. Tôi muốn ở lại làm đạo trường vài ngày.
Đây là chuyện Mập Mạp đã thề, tất nhiên anh ta không thể nuốt lời được.
Gia Thố lái xe. Sau khi chiếc xe đi vào thành phố, bốn người lập tức xuống xe. Tài xế xe tải ở trên xe, khả năng sẽ sớm tỉnh lại thôi.
Bốn người đặt một phòng khách sạn dành cho gia đình, có hai phòng tắm. Tô Bạch đi tắm trước xong thì khoác khăn tắm nằm ở trên giường. Ở trong phòng vệ sinh, sau khi Tô Bạch và Hòa Thượng tắm xong đi ra ngoài thì Mập Mạp và Gia Thố cũng bắt đầu đi tẩy sạch bụi bặm trên người mình. Lần tắm này không chỉ để rửa sạch chất bẩn, mà còn là để tắm trôi đi những xui xẻo.