Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 719 - Chương 719 Công Chúa Điện Hạ Đáng Thương 1

Chương 719

Công Chúa Điện Hạ Đáng Thương 1


Trên thi thể của hai trăm quân Tần bắt đầu xuất hiện vết nứt, cơ thể của bọn họ vốn thẳng tắp như bạch dương nay bắt đầu lung lay, dường như biến thành những cây gỗ mục sắp gãy rời.


Mà tảng đá trên đỉnh đầu vốn bị kẹt bất động, lại bắt đầu lăn xuống…


Có lẽ, là cách nhìn nhận sự việc của Tô Bạch và ông cụ Thẩm không giống nhau.


Trong quan điểm của ông cụ Thẩm, một linh hồn đã bị mình dùng cây thước trấn áp, vậy cho dù cô ta có đang làm ầm ĩ, có đang phản kháng, cũng vẫn không tính là chuyện to tát gì như cũ. Cô ta ầm ĩ rồi ầm ĩ, cũng sẽ không còn sức mà ầm ĩ nữa. Về điểm này, cho dù là vong hồn của công chúa hay là oan hồn bình thường cũng như nhau cả thôi, theo quan điểm của ông cụ Thẩm, về mặt bản chất đều cùng một đạo lý cả.


Cho nên, ông cụ Thẩm trông có vẻ rất bình tĩnh đối với hành động ầm ĩ và làm loạn của công chúa đại Tần này. Không nhìn thấy sao, cô ta cũng chỉ tìm đến loại thính giả không am hiểu thuật quỷ thần như Tô Bạch cậu, để quấy rầy một chút, còn những người khác, cô ta dám đụng vào hay sao?


Thậm chí, cũng chỉ có người tâm thần có chút không bình thường như cậu, mới vào thời điểm này rồi, vẫn còn câu nệ thân phận nực cười đó của cô ta, mà không bằng lòng đi dùng sức mạnh chân chính của mình để phản kháng cô ta.


Nhưng, trong quan điểm của Tô Bạch, vị công chúa này sau khi bị trấn áp trong cây thước, đang phản kháng lại sức mạnh tới từ ông cụ Thẩm một cách khó khăn, nhưng vẫn muốn trị tội Tô Bạch bởi vì hắn đã cởi áo giáp của lính Tần chết trận xuống như cũ. Trong điểm này, lộ ra một loại khí tức không theo lý thường. Rốt cuộc, cô ta phải chắc chắn bao nhiêu trong lòng, tin chắc rằng có thể trị tội được Tô Bạch dưới hoàn cảnh này, dưới cảnh ngộ này?


Quả nhiên, tất cả những chuyện này đều chứng minh cảm giác của hắn, ngay khi những lính Tần này vốn thẳng tắp lại bắt đầu trở nên giòn tan, thì tầng đá phía trên vốn được chặn lại, cuối cùng cũng lại một lần nữa lăn xuống dưới.


Lúc này, ông cụ Thẩm chợt thay đổi sắc mặt, một tay của ông ta cầm cây thước, tức giận quát: “À, tiểu tiện nhân, cô dám!”


Lúc này, Tô Bạch không khỏi ôm đầu của mình, ông cụ Thẩm này đã tẩu hỏa nhập ma rồi, ông ta quá trầm mê vào lối suy nghĩ và kinh nghiệm trong quá khứ của mình, có lẽ ông ta cũng đã từng thu phục không ít quỷ vật có thân phận tôn quý lúc còn sống, thế nhưng lần này thật sự đã khác rồi. Sau khi Tần Thủy Hoàng băng hà, lịch sử đã bị chặt đứt, bất cứ người nào hay bất cứ sự việc gì trước đó đều không thể dựa theo thói quen suy nghĩ của hơn hai nghìn năm sau, thậm chí cũng không thể hoàn toàn dựa vào thói quen suy nghĩ trong Phát Thanh để nhìn nhận và phân tích.


Ngay cả trận pháp, trận pháp tiên Tần và trận pháp của đời sau cũng có sự khác biệt quá nhiều, bằng không hai vị đại sư trận pháp như Mập Mạp và thanh niên họ Châu này, cũng sẽ không tốn nhiều thời gian như vậy chỉ để mô phỏng và tìm hiểu.


Trước đó công chúa dùng bóng đè với mình, sở dĩ Tô Bạch không phản kháng, là bởi vì hắn biết rõ, nếu đối phương thật sự muốn trừng trị mình, thì hoàn toàn có thể dùng chuông Hồi Hồn của ông cụ Thẩm, triệu hồi vong hồn quân Tần khi Hồn Quy Lai Hề để làm khó hắn, bởi vì hành động này có thể được tính là quấy nhiễu giấc ngủ yên của vong hồn, nhưng đối phương lại không làm vậy.


Đối phương cũng có thể làm khó khi mình duỗi tay gỡ bộ giáp từ trên người lính Tần xuống, nhưng cô ta cũng không làm vậy, mà chỉ nói một câu rất văn nghệ: “Bọn họ không có áo mặc, trên người sẽ thấy lạnh.”


Cũng vì vậy, ngay khi đối phương đột nhiên nghiêm túc dùng bóng đè với mình, sau đó tuyên bố trị tội mình, trong lòng Tô Bạch ngược lại có một loại cảm giác bình yên, cũng không chỉ bởi vì hắn kính sợ thân phận công chúa của đối phương, mà hắn cũng không… nhạy cảm như vậy.


Đây thực ra là một cái bẫy, là một loại thủ đoạn của người ngồi trên, trước thì khích lệ bạn, sau đó lại giở trò sấm thì to mà mưa thì nhỏ, là do thực ra, cô ta vẫn còn cần bạn.


Đây là hình thức suy nghĩa của người ngồi trên, cô ta cần bạn biết ơn cô ta, cống hiến sức lực cho cô ta, trước đây dù sao Tô Bạch cũng là ông chủ của một tập đoàn lớn, loại thói quen và thủ đoạn này, hắn không chỉ nhìn thấy nhiều mà bản thân cũng đã dùng qua không ít.


Tô Bạch thực ra vẫn còn đang đợi xem vị công chúa này rốt cuộc muốn đám người mình giúp cô ta làm chuyện gì, điều này thực ra có chút giống với kích hoạt nhiệm vụ ẩn trong thế giới chuyện xưa, mà nhiệm vụ ẩn, thường đi kèm với rất nhiều cơ hội và thu hoạch.


Thế nhưng, rất dễ nhận thấy, xét theo tình hình hiện tại, thì ông cụ Thẩm xem như đã hoàn toàn chọc cho công chúa xù lông nhím rồi.


Đây là một thế hệ người Tần sinh ra cùng với Tổ Long, sau đó càn quét bốn phương, tôn chỉ của bọn họ là:


Sáu nước chặn ta, diệt sáu nước!


Sáu nước chặn ta, diệt sáu nước!


Sáu nước chặn ta, diệt sáu nước!


“Anh có nghe thấy tiếng gì không?” Thanh niên họ Châu cắm một lá cờ xuống, có hơi nghi ngờ hỏi, cậu ta ngồi ở góc trong cùng của xe ngựa, cách lối ra vào duy nhất cũng chính là ô cửa sổ xe khá xa.


Mập Mạp vẫn còn đang trầm mê trong việc nghiên cứu trận pháp, nghe thấy lời này của đối phương, anh ta ngẩng đầu lên trong sự nghi ngờ, sau đó nhìn ra bên ngoài cửa sổ, phát hiện ra bên ngoài, ông cụ Thẩm và Tô Bạch vẫn còn đang yên bình ngồi ở nơi đó, vừa hút thuốc vừa chuyện trò vui vẻ, mới vỗ miệng, cười bảo:


“Hai tên đàn ông thối đang đánh rắm thôi.” Mập Mạp duỗi một ngón tay chỉ vào hoa văn trận pháp ở bên dưới: “Cậu đối chiếu lại chỗ này một chút đi, còn tôi sẽ chỉnh quy tắc cho chỗ này, chúng ta cố hết sức tách rời nó, hóa giải nó thành trận pháp mà chúng ta quen dùng.”


“Ừm, được.” Thanh niên họ Châu vùi đầu vào, tiếp tục cùng Mập Mạp đắm chìm vào trong sự huyền ảo của pháp trận.


Mà trên thực tế, tình hình thực sự bên ngoài là, cùng với sự biến đổi trở nên giòn tan của những thi thể lính Tần ở xung quanh xe ngựa, tảng đá trên đỉnh đầu, đã lăn xuống dưới một đoạn so với trước đó, chỉ thiếu đại khái hai mươi centimet nữa là đè lên xe ngựa, đến lúc đó Mập Mạp và thanh niên họ Châu ở trong xe ngựa có khả năng ngay cả thời gian ứng biến cũng không có.


Tô Bạch hiện tại đang ngồi xổm, hắn giang hai tay ra, nhìn qua xung quanh: “Dừng, dừng, tôi sẽ giúp cô giết lão già này, sau đó tôi lại nghe cô phân phó làm việc, cô dừng lại trước đã!”


“Răng rắc…”


Binh lính Tần lại đứng thẳng, xu hướng đè xuống của tảng đá khổng lồ ở phía trên cũng dừng lại.


Ông cụ Thẩm vừa tức giận mắng cây thước của mình, vừa dùng dư quang ở khóe mắt nhìn chằm chằm vào Tô Bạch.


Chương 719

Bình Luận (0)
Comment