Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 735 - Chương 735 Tô Bạch Trị Thủy 1

Chương 735

Tô Bạch Trị Thủy 1


“Ôi, đúng rồi, là mình rập theo khuôn sáo cũ.” Tô Bạch vừa lẩm bẩm, vừa đi ra khỏi văn phòng. Mấy năm này, truyền thông thường xuyên dùng cách thấp hèn đưa tin về tội phạm giết người, và tội phạm cưỡng gian, ra sức khai thác câu chuyện bi thương phía sau các tội phạm, nhưng trên thế giới này, người chịu khổ cực cũng nhiều lắm, tất cả bọn họ đều đi phạm tội cả hay sao?


Tô Bạch đột nhiên nhớ ra, mình hình như không có wechat của đối phương, không biết tại sao, bé trai này mang đến cho hắn một loại cảm giác thân thiết lạ kỳ, giống như đang soi gương vậy, nhìn thấy nó lại như nhìn thấy mình vậy.


Những quỷ hồn đặc biệt ở trong nghĩa trang đó, chắc hẳn là đồ chơi được bé trai nuôi ở nơi này, là kẻ ác phải chịu trừng phạt, nó giống như một quan tòa, một quan chấp hành, sử dụng sự chính nghĩa mà quy tắc của Phát Thanh cho phép nó sở hữu đó.


Không có đúng sai, cũng rất khó lý giải được rõ ràng được sự đúng sai.


Bé trai và cha trở về nhà, Tô Bạch cũng phải rời khỏi nơi này, hắn tới nơi này, thực ra cũng không phải có mục đích gì đó, cũng không phải có mưu đồ gì cả, mà chỉ là hưng trí thì đi mà thôi.


Hai người gặp mặt, thảo luận, rồi đến lúc tạm biệt cuối cùng, những người đứng xem có thể nhìn mà thấy mơ hồ, nhưng hai người bọn họ là người trong cuộc lại cảm thấy rất tốt, rất thỏa chí, bởi vì bọn họ cô độc.


Khi trở lại xe của mình, Tô Bạch nhìn thấy một tập tranh ảnh rơi bên cửa sổ xe của mình, là của đứa trẻ đó, ở trang đầu tiên của tập tranh có một dãy số wechat.


Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười, hắn lôi di động ra, thêm số wechat này vào, sau đó khởi động xe, chuẩn bị rời đi.


Thành phố Thượng Hải mới ra một quy định giao thông mới, tương tự với loại xe buýt tốc hành đó, một tuyến đường được hoàn toàn giao cho xe buýt tốc hành sử dụng, những xe riêng khác không được phép dùng, nhưng loại quy định não tàn này đã dẫn đến việc, cho dù hiện tại là thời điểm mừng năm mới, nhưng trên đường cái, không nằm dưới tình huống có rất nhiều xe riêng … mà vẫn tắc đường.


Cảm giác này giống như lãnh đạo không gây sức ép thì cảm thấy mình không có chiến tích, không có cảm giác tồn tại vậy, vỗ đầu một cái là đã nghĩ ra. Có rất nhiều chính quyền địa phương có hành động tuyên truyền màu lục thì đi, tuyên truyền giảm sử dụng xe riêng, tuyên truyền đi giao thông công cộng các kiểu, để giảm thiểu áp lực giao thông trong thành phố, nhưng bọn họ lại không đóng cửa đại lý ô tô, mà vẫn tiếp tục thu thuế của xe ô tô riêng một cách rất vui vẻ, sau đó toàn bộ vấn đề áp lực giao thông thành phố đều sẽ bị đùn đẩy lên người xe riêng. Nhưng xét đến cùng, thực ra vẫn là vì tầm nhìn hạn hẹp và sự vô tri của bản thân người quy hoạch và xây dựng thành phố, không dự liệu được mười năm sau số lượng xe riêng trong thành phố sẽ tăng mạnh theo hình thức nào, trên thực tế, hiện tại ở Trung Quốc, tình trạng tắc nghẽn giao thông ở rất nhiều thành phố cũng được quyết định bởi nguyên nhân này.


Bất đắc dĩ, Tô Bạch chỉ có thể đi đường vòng một chút, thà rằng lái thêm chút nữa, cũng không muốn mắc kẹt trên con đường rùa chạy thi này. Một cái vòng này, hắn lại càng có hơi ngạc nhiên phát hiện ra, mình đã đi tới trước một tòa nhà quen thuộc.


Tòa nhà này mình đã từng đi qua, bởi vì văn phòng của Dĩnh Oánh Nhi, không, là phòng làm việc của cô ấy ở nơi này.


Hắn lôi di động ra, nhấn dãy số của Dĩnh Oánh Nhi, cô gái này rất dứt khoát, cho dù là về công việc hay là về tình cảm đều không hề dây dưa một chút nào, Tô Bạch vẫn rất có ấn tượng tốt với cô ấy.


Có lẽ đây chính là bệnh chung của mỗi một người đàn ông, đối với phụ nữ, tốt nhất chính là kiểu, cho dù là khi mình có nhu cầu về thân thể hay là tâm hồn, bọn họ đều sẽ lập tức dính tới phục vụ cơ thể và tâm hồn của mình một cách tỉ mỉ, một khi mình muốn yên tĩnh, những người phụ nữ đó tốt nhất là đi xa được bao nhiêu thì xa bấy nhiêu. Rất dễ nhận thấy, Tô Bạch chắc chắn không nằm trong hàng ngũ đàn ông cặn bã đó, hắn không có loại hứng thú chuyện giữa nam và nữ đối với Dĩnh Oánh Nhi, chỉ là lần trước sau khi nhận điều trị về xu hướng tình dục thô bạo của cô ấy, trong lòng thi thoảng vẫn sẽ nhớ đến và hoài niệm cảm giác đó.


Về phần chuyện ở phương diện nam nữ, Tô Bạch đột nhiên phát hiện ra, mình dường như đã cấm dục rất lâu rồi, không chỉ là khi trở thành thính giả đến hiện tại, mà là bắt đầu từ trước khi trở thành thính giả, mình hình như đã rất lâu rồi không đi làm loại chuyện đó.


Ngược lại cũng không phải Tô Bạch đã lạnh nhạt với phương diện đó, cũng không phải trong lòng hắn hoặc là tâm lý xuất hiện vấn đề gì cả, thân là một cậu chủ, trước đây các kiểu đàn bà nào mà hắn từng nếm qua, chắc chắn nhiều không tính xuể. Chỉ là sau này, Tô Bạch bắt đầu cảm thấy không còn loại yêu thích đó nữa và cảm thấy nó có chút giống như súc vật giao phối, thực sự không có ý nghĩa.


Cho nên, lâu như vậy cho tới nay, cũng chỉ có cơ hội tình cờ vào lần đó với Huân Nhi, suýt chút nữa đã cọ ra tia lửa đó, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân mà cuối cùng vẫn không thành công, mà hiện tại mối quan hệ giữa Tô Bạch và cô ta dần dần xa lánh, muốn nói đến việc sex một lần có tinh thần có xác thịt, trên cơ bản là chuyện không có khả năng.


Chỉ có Mập Mạp vẫn sẽ thi thoảng tìm một vài cô gái để giải quyết nhu cầu về phương diện này một chút, nhưng Tô Bạch thật sự không có khẩu vị này.


Một người, một người bình thường có thể áp chế nhu cầu sinh lý bình thường của mình, đây cũng là một khía cạnh chứng minh sự rắn rỏi trong tâm tính của Tô Bạch.


Điện thoại qua một lúc mới được chuyển tiếp: “Alo.”


Rõ ràng, bởi vì Tô Bạch thường xuyên đổi số điện thoại, cho nên Dĩnh Oánh Nhi cũng không biết đây là số điện thoại của ai gọi tới.


“Alo, là tôi đây.”


“Là anh à, sao thế, nhớ tôi sao?”


“Vừa vặn đi qua phía trước tòa nhà phòng làm việc của cô, cô đang ở trên sao?”


“Ừm, không có cách nào khác, tôi là một người phụ nữ dựa vào bản thân nuôi sống gia đình mà, ngày mai là ba mươi tết rồi, nhưng tôi vẫn rất bận việc.”


“Lại đang giày vò ai thế?” Tô Bạch hỏi.


“Không, sau khi xảy ra chuyện lần trước, tôi đã cho mình nghỉ phép một thời gian dài, nhưng dự định qua năm mới xong, sẽ khôi phục lại công việc của mình, vừa mới vào một lô đồ chơi mới đây, à, đúng rồi, còn có rất nhiều đồng phục tôi tự mình thiết kế, tôi đang mặc thử này.”


Trong đầu Tô Bạch hiện ra bộ đồng phục nữ sinh mà Dĩnh Oánh Nhi mặc lần trước, ngón tay không khỏi hơi run nhẹ, gõ lên mặt sau di động.


“Nếu đã qua nơi này, vậy đừng học Đại Vũ nữa, đi lên ngồi chút đi, ở chỗ tôi vừa vặn có hai bộ quần áo, tự tôi mặc không được thuận tiện cho lắm, cần một trợ thủ, nhưng nữ trợ lý đó đã về nhà ông bà đón năm mới rồi.”


Chương 735

Bình Luận (0)
Comment