Chương 767
Sự Ai Oán Của Cát Tường 1
Trên thời sự tivi thường xuyên đưa tin về tổ chức cực đoan nào đó, đã tuyên bố sẽ chịu trách nhiệm cho một vụ tấn công khủng bố nào đấy, nguyên nhân cũng nằm ở nơi này, việc này tương đương với tự mình quảng cáo cho mình, tự mình cày cảm giác tồn tại cho mình, không có cảm giác tồn tại, thì làm sao có sức gắn kết trong tổ chức được chứ?
“Hãy để máu tươi ở nhà ga vào ngày mai nhen nhóm sức ảnh hưởng của việc thờ phụng Satan trên toàn thế giới, Satan, mới là thần linh duy nhất có thể dẫn dắt con người đi đến tự do.”
Người đàn ông đeo mặt nạ quỳ xuống một cách cung kính, bái lạy bức tượng điêu khắc trước mặt mình…
Giải Bẩm và Tô Bạch vẫn còn đang đi dạo bên bờ ruộng, đi rồi lại đi, di động của Giải Bẩm vang lên. Anh ta nhận điện thoại, sau đó cúp máy.
“Chiều hoặc tối mai, tàu hỏa sẽ tới.” Giải Bẩm nhìn về phía Tô Bạch, gõ rơi tàn thuốc trong tay.
“Ông chủ của anh thông báo cho anh sao?” Tô Bạch nở nụ cười: “Anh ta còn ở Thượng Hải không?”
“Lúc này phỏng chừng đã đến Đan Đông rồi.” Giải Bẩm đoán: “Về phần có hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, bước qua sông Áp Lục hay không, thì tôi không biết.”
“Ngay cả ông chủ của anh mà anh cũng chế giễu cho được.”
“Ha ha, tuy rằng cậu ta đã cách xa nơi này, nhưng vẫn cảm ứng được sự xuất hiện của thứ đó, cậu ta nói dự tính vào chiều hoặc tối mai, chắc đến tám chín phần mười.”
“Vậy là có trò vui rồi, tuy rằng thính giả cao cấp quý hiếm, nhưng cộng lại trên toàn thế giới thì vẫn không ít, xem ra, chuyện này có giấu cũng không giấu nổi.”
“Vốn dĩ đã không giấu nổi rồi, hơn nữa, phía phương Tây cũng có thính giả đã tới Thượng Hải.” Giải Bẩm tiết lộ một tin tức.
“Bọn họ tới hóng chuyện sao?”
“Bởi vì trước đây cường giả phương Tây và phương Đông đều bị Phát Thanh sắp xếp chỗ ở Thượng Hải, ngồi tàu cao tốc rời đi.” Giải Bẩm giải thích: “Cho nên, cậu cũng hiểu lý do tại sao tôi lại không tự tin như vậy rồi chứ, ngày mai, nước ở nhà ga đó thật sự quá sâu.”
Tô Bạch gật đầu: “Hơn nữa người có thâm niên ở phương Tây tới địa bàn phương Đông, chắc chắn sẽ kết đoàn theo bản năng, mà chúng ta bởi vì là sân nhà mình, cho nên sẽ cảm thấy có lợi thế tâm lý, ngược lại không dễ dàng gộp lại một chỗ.” Tô Bạch nói.
“Những thứ này đều chỉ là thứ yếu, người phương Tây thực ra rất cẩn thận, bởi vì chuyện của Lệ Chi trước đây, lại thêm lần này Lệ Chi cũng có xác suất nhất định sẽ trở về, cho nên bọn họ rất sợ ném chuột vỡ bình, tôi đoán, bọn họ chắc hẳn sẽ đáp máy bay tập thể đến Thượng Hải vào trưa mai, trước đó ở Thượng Hải, cũng có một thiên thần phụ trách việc coi sát và tìm hiểu tình hình.”
“Điểu nhân tự xưng là bá tước đó ấy hả?”
“Ha ha, đúng vậy, chính là người đã từng bị cậu đánh đó.” Giải Bẩm duỗi thắt lưng: “Khi cậu đánh anh ta, sóng dao động năng lực phát ra đã thu hút không ít ánh mắt chú ý ở Thượng Hải.”
“Có phải bọn họ chỉ mong sao tôi trực tiếp giết chết điểu nhân đó không?” Tô Bạch hỏi.
“Đáng tiếc cậu lại không làm thế.”
“Tôi cũng có ngu đâu.”
“Ha ha.” Giải Bẩm chỉ cười mà không nói gì.
“Trời sắp tối rồi, không giữ anh lại ăn cơm tối, rốt cuộc anh có chuyện gì thì nói đi, đừng nói với tôi anh đặc biệt qua đây để đi dạo phố với tôi đấy nhé.”
“Nếu thật sự chỉ là đặc biệt tới tìm cậu đi dạo phố thì sao?”
“Vậy sau này chúng ta vẫn đừng nên gặp nhau nữa thì hơn, thật đấy.”
“Tôi tới, là muốn tới tìm cậu giúp một việc.”
“Là liên quan đến chuyện nhà ga sao, vậy xin lỗi, tôi không thể hứa hẹn với anh điều gì, mà cho dù tôi có hứa hẹn thì tôi tin rằng anh cũng sẽ không tin.”
“Không phải, trên thực tế không liên quan đến chuyện nhà ga, mà là tôi biết cậu có một người bạn am hiểu trận pháp, mà thể chất của cậu lại trùng hợp có thể giúp tôi và cậu ta cùng nhau phá mở trận pháp đó.”
“Có thể nói cụ thể một chút được không?”
“Trong nhà của ông chủ tôi ở Thượng Hải có một tầng hầm.”
Nghe đến đây, đôi mắt của Tô Bạch đột nhiên tỏa sáng, cười bảo: “Thực ra tôi càng bằng lòng nghe giữa anh và ông chủ của anh chỉ đơn thuần là cấp dưới và cấp trên kiêm thêm bạn bè, hoặc là kiêm thêm loại quan hệ vui vẻ tích cực giữa những người bạn đồng tính, mà không phải là tình huống anh khẩu phật tâm xà, nhân lúc ông chủ của mình chạy trốn mà chuẩn bị cạy sào huyệt của anh ta.”
“Cậu ta vẫn luôn phong ấn vũ khí bản mệnh của mình ở trong tầng hầm đó, ngoại trừ trước khi tiến vào thế giới chuyện xưa sẽ lấy nó ra, còn bình thường đều không mang theo, thậm chí, trong tầng hầm có khả năng còn phong ấn một phân thân của cậu ta.”
“Cho nên?”
“Tôi cảm thấy, đưa ông chủ của tôi đi đến nơi đó, mới là chuyện có ý nghĩa chân chính.” Lúc này, Giải Bẩm ném đầu lọc xuống mặt đất, nhấc chân giẫm lên: “Giải phóng phân thân của anh ta, kích thích vũ khí bản mệnh của anh ta phải sục sôi trong thế giới hiện thực, như vậy, thực lực mà anh ta vẫn luôn áp chế và phong ấn, chắc chắn sẽ không có cách nào áp chế được nữa, một khi Phát Thanh cảm giác được cảnh giới và trình độ chân chính của anh ta, vậy thì, anh ta có muốn chạy trốn không chịu đến nơi đó, cũng không có khả năng.”
“Tôi rất tò mò, mục đích anh làm như vậy là gì?” Lúc này, Tô Bạch và Giải Bẩm đã đi đến cửa nhà lão Phương, Giải Bẩm lái xe qua đó, rồi đỗ lại bên ngoài cửa sắt lớn của nhà lão Phương.
“Cậu muốn nghe lời thật lòng hay giả dối đây?”
“Nghe lời nói dối trước đi.”
“Ừm, cậu ta và tôi có hơi bất đồng trong việc phát triển công ty trò chơi của chúng tôi, tôi muốn cho cậu ta rời đến nơi đó.”
“Còn lời nói thật thì sao?”
“Lời nói thật chính là vừa rồi tôi nói dối đấy.” Giải Bẩm hé miệng: “Cậu chỉ cần biết, tôi sẽ đưa đủ thù lao thích hợp cho hai người các cậu.”
“Chốt.”
“Chốt.”
Khi Tô Bạch trở về phòng khách, mập mạp chắc hẳn vừa mới tắm rửa, bước ra từ trong nhà vệ sinh, vừa cầm khăn mặt, vừa lau đầu: “Ai tới thế?”
“Giải Bẩm.”
“Ồ, lại tới kéo bè kết phái sao?”
Tô Bạch lắc đầu: “Không, dự định mời chúng ta tới giúp một chuyện.”
Tô Bạch kể lại yêu cầu của Giải Bẩm cho mập mạp nghe một lần.
“Nghe qua cũng thật sự rất mê người.” Lúc này, mập mạp rõ ràng đã khôi phục lại vẻ vốn có: “Vừa có thể hại một thính giả cao cấp, lại vừa có thể cầm được thù lao, bên trong tầng hầm đó lại có xác suất đục nước béo cò, đúng là một mũi tên trúng ba con chim nhạn.”