Chương 820
Một Tiên Xuyên Tầng Mây, Thiên Quân Vạn Mã Gặp Nhau! 1
Âm dương sư lập tức lùi lại, đồng thời, anh ta cũng trong nháy mắt bố trí mười ba đường kết giới phòng thủ trước người mình.
Trong mắt Tô Bạch dần hiện ra một tia châm biếm, đã chạy đến trước mặt tôi rồi mà còn muốn chạy mất nữa sao?
Nếu ngay từ đầu anh còn duy trì khoảng cách xa, thì tôi thật sự cũng không có cách nào với anh, nhưng gần như vậy, thì đừng hòng chạy được.
Trong phút chốc, lòng bàn tay phải của Tô Bạch ngưng tụ ra những đường tơ máu, đồng thời móng tay ở năm ngón tức khắc biến dài ra, nhưng phủ trên móng tay lại là một màu máu đỏ tươi.
Sau khi trải qua ba mươi năm nhiễm phóng xạ, cơ thể, và huyết thống của Tô Bạch trên cơ bản đã bị bóp méo thành một khối, nhưng đợi khi mình hồi phục lại dưới cơ duyên xảo hợp, bản thân hắn có hơi ngoài ý muốn phát hiện ra, vậy mà rất nhiều huyết thống của mình lại vì vậy mà bị cường chế dung hợp lại với nhau. Hiện giờ, mình ngược lại, thật sự không cần để ý đến việc chuyển hóa từ trạng thái này sang trạng thái kia nữa.
Có lẽ đây chính là… đại nạn không chết tất có phúc mai sau.
“Phựt!”
Mười ba đường phòng tuyến mà âm dương sư bày bố ra, trong phút chốc đã bị Tô Bạch hủy sạch mười đường, ba đường còn lại cũng lung lay sắp đứt, mà lúc này, âm dương sư chưa hoàn toàn kéo dài được bao nhiêu khoảng cách với hắn.
Dựa theo tiết tấu này để thấy, thì anh ta hoàn toàn chạy không thoát!
Nhưng, hai tay của âm dương sư lại chập lại, sau đó trực tiếp đẩy ngược lại, ngay lúc này, Tỏa Hồn đan vốn rớt trên mặt đất đột nhiên nổ nát bét, một tia sét ngắn nhỏ màu tím từ trong viên đan dược phá không mà chui ra, trực tiếp hóa phạm vi mấy mét xung quanh thành đất khô cằn.
Thứ này cũng trực tiếp chặn bước tiến của Tô Bạch, khiến hắn không thể không dừng lại một chút, mà âm dương sư thì lại nhân khoảng trống này, tiến một bước kéo dài khoảng cách.
Uy lực của viên đan dược này, không gây ra sát thương gì cho Tô Bạch, nhưng phải biết rằng, viên đan dược này vốn định cho Tô Bạch nuốt xuống, mà tia sét màu tím, có hiệu quả thực sự rất giống Địa ngục hỏa shotgun, hiệu quả phá ma diệt tà rõ ràng, một khi cái thứ này nổ tung trong cơ thể của Tô Bạch, mà huyết thống Huyết tộc và huyết thống cương thi của hắn đều thuộc về loại hắc ám, tương đương với đổ một bát nước vào trong nồi dầu nóng, chắc chắn sẽ trực tiếp nổ tung tóe.
Đối phương, đang muốn giết mình sao?
Điều này khiến Tô Bạch rất khó lý giải, tại sao âm dương sư Nhật Bản này nhất định phải giết chết mình?
Anh ta có thể có được lợi lộc gì từ phía mình chứ?
Âm dương sư dừng lại cách Tô Bạch mười lăm mét, thở dài một cách có hơi mất hứng thú, vậy mà toàn bộ kế hoạch này, lại bị người Trung Quốc này nhìn thấu chỉ vì dáng đi đường của mình, điều này đối với cô ta mà nói, thực sự là một chuyện cực kỳ buồn bực.
Ngay sau khi âm dương sư có được khoảng cách an toàn, bóng người của võ sĩ và ninja nữ cũng bước ra từ phía rừng cây khô quắt hai bên Tô Bạch.
“Muốn ba đánh một sao?”
Tô Bạch ngược lại cũng không hoang mang cho lắm, trước đó cũng không phải chưa từng đánh nhau với bọn họ, cho dù thế trận do ba người phối hợp tạo thành rất lợi hại, chắc chắn là một cộng một cộng một lớn hơn ba, nhưng hiện tại thực lực của Tô Bạch trên cơ bản đã hồi phục, thậm chí còn vì sau khi huyết mạch được cưỡng chế dung hợp, mà thực lực được cải thiện.
Cho dù ba người bọn họ liên thủ lại, hắn thật sự chưa chắc đã sợ bọn họ.
Nhưng Tô Bạch cũng biết rõ, e rằng ba người Nhật Bản này chắc hẳn cũng biết rõ một điểm. Nếu bọn họ biết cho dù ba người liên thủ cũng không thể bắt được mình, vậy lúc này đi ra đây, là muốn đi sàn catwalk tạo dáng kết hay sao?
“Cậu biết chúng tôi không phải là đối thủ của cậu, cậu rất mạnh, trong những người có thâm niên, cậu chắc chắn thuộc tốp ưu tú nhất đó. Tôi vẫn thường nghe nói, áp lực cạnh tranh trong giới thính giả Trung Quốc lớn, thính giả cũng nhiều, mà người ưu tú trong đó, sẽ trở nên càng thêm ưu tú, trước đây tôi không tin cho lắm, nhưng bây giờ thì tôi tin.”
Hiện giờ âm dương sư nói chuyện đều là dùng giọng nữ tiếng Hán, chỉ là lớp son dày trên gương mặt của cô ta đó và cả bộ dạng cố ý cải trang thành đàn ông kia vẫn chưa thay đổi, mà dường như cũng không cần thiết phải thay đổi.
Không phải tới để hẹn hò, cũng không phải để nói mấy câu kiểu như “không thể tương cứu trong lúc hoạn nạn thì hãy quên nhau trong chốn giang hồ” gì đó. Vì vậy, cho dù bị Tô Bạch phát hiện ra thân phận con gái của mình, nhưng cô ta quả thực không cần thiết phải thật sự cố ý bày ra mặt con gái của mình cho Tô Bạch thấy.
“Cảm ơn lời khen ngợi của cô, thính giả Nhật bản các cô, tôi cảm thấy cũng rất khá, đạo đức, trí tuệ, thể lực, vẻ đẹp, lao động phát triển trước hết, và ngày càng phát triển lành mạnh.” Tô Bạch vừa mỉm cười vừa bảo, đồng thời, hắn cũng nhanh nhạy cảm giác được, còn có ba luồng khí tức đang nhanh chóng tiếp cận nơi này.
Bọn họ còn người khác, còn có một luồng khí tức mà mình vẫn rất quen thuộc!
Ý tứ châm biếm trong lời nói của hắn, âm dương sư hiển nhiên hiểu được, cô ta lắc đầu một cách khinh thường: “Đây cũng là lý do tại sao có rất nhiều đạo tới từ Trung Quốc các cậu, lại được truyền thừa ở Nhật Bản chúng tôi, mà Trung Quốc các cậu, đã không thể tìm được bầu không khí kéo dài thuộc về nó nữa.”
Lời nói này của âm dương sư quả thực không sai, ví dụ như hiện giờ người Nhật Bản có rất nhiều nghệ thuật và tinh hoa dân tộc được gọi là đạo mà họ kiêu ngạo, thực ra đều là những thứ đã lưu truyền ở Trung Quốc sớm vài năm, nhưng những năm này, quả thực phía bên Nhật Bản đã bảo tồn và phát triển khá tốt.
Người Trung Quốc, vẫn hơi vì cái trước mắt quá, về điểm này, dường như cũng có thể được thể hiện trong giới thính giả.
Tô Bạch không tiếp tục tiếp câu nói này nữa, mà là bắt đầu ngưng thần phòng bị, cơ thể của hắn cũng bắt đầu chuẩn bị rút lui.
“Chặn cậu ta lại!”
Âm dương sư vung quạt giấy, hướng không gian bên cạnh Tô Bạch trực tiếp vặn vẹo và rối loạn, điều này cũng không có nghĩa vị âm dương sư này đã sở hữu năng lực khống chế pháp tắc không gian, mà chỉ có thể tính là một loại thủ thuật che mắt cao cấp.
Hai tay của võ sĩ, mỗi tay cầm một thanh chủy thủ, trực tiếp xông về phía Tô Bạch, đao võ sĩ của anh ta trước đó đã bị Tô Bạch cướp mất, nhưng thanh đao đó thực ra cũng không phải là vũ khí bản mệnh. Nói cách khác, võ sĩ này thực sự còn có một thủ đoạn cao siêu hơn.