Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 829 - Chương 829 Thắng Lợi 2

Chương 829

Thắng Lợi 2


Nhưng đoàn thể nhỏ này sẽ tràn ngập nội đấu, tràn ngập tính toán, tràn ngập sự phản bội và báo thù.


Mà rất dễ nhận thấy, hình thức tổ đội của Phát Thanh, thực ra cũng không có một chút thay đổi nào về phương diện bản chất. Cho dù Phát Thanh có cưỡng chế thiết lập trong đội ngũ không cho phép chém giết lẫn nhau, nhưng đào hố cho đồng đội nhảy xuống, hoặc là dứt khoát bình chân như vại, thấy chết không cứu, thì kinh nghiệm của các thính giả về những thủ đoạn này, và ứng đối với quy tắc của Phát Thanh, thật sự rất trơn tru.


Cũng giống như Phát thanh vẫn luôn tự cho rằng mình có thể chơi đùa các thính giả trong lòng bàn tay, nhưng thính giả thực ra cũng đã đang ở một mức độ nhất định, chơi đến sạch các cửa của trò chơi “Phát Thanh Khủng Bố” này.


Có lẽ, cũng chính vì vậy, cho nên Phát Thanh mới dần dần không còn ham thích hình thức tiểu đội nữa, bởi vì có thiết lập hình thức tiểu đội hay không, thì bản thân thính giả nên chơi thế nào thực ra vẫn sẽ chơi như thế, muốn phát huy trí tuệ, tính toán, dũng khí và những nguyên tố khác của tiểu đội đoàn chiến một cách hoàn mỹ, trên thực tế là chuyện không có khả năng thành hiện thực. Mỗi một người đều có tính toán nhỏ của riêng mình. Trừ phi Phát Thanh thiết lập một bên tiểu đối người thắng lợi có thể phục sinh toàn bộ thành viên đã chết, hơn nữa cùng nhau tiến về phía phần thưởng, nhưng như vậy lại thực sự hạ thấp tính cốt truyện mà Phát Thanh đang theo đuổi quá.


Cho dù thế nào, thì ít nhất là vào lúc này, bốn người Tô Bạch, ngược lại đã cho thấy hình thức tiểu đội mà Phát Thanh vẫn luôn muốn nhìn thấy, nhưng đây là phải có điều kiện tiên quyết, mà loại điều kiện tiên quyết này thực ra cũng không thể phục chế lại được.


Trên người Tô Bạch đã đầm đìa máu tươi, thương thế trên người lại càng nặng đến khó có thể tưởng tượng được, nhưng kết quả mà hắn đổi lấy, lại chính là quấn chặt lấy hai người có năng lực cận chiến mạnh nhất trong đoàn đội của đối phương như Maurras và Sarton ở bên mình.


Mà thế cân bằng, cuối cùng cũng bị phá vỡ, dù sao thì mạnh yếu, cũng đã bày sẵn ở nơi này.


Giờ khắc này, sài đao của Gia Thố cuối cùng cũng cắm vào ngực của võ sĩ, tay võ sĩ này trong một khắc bị đâm chết mới sững sờ phát hiện ra, vậy mà Gia Thố lại hoàn toàn nắm rõ thân pháp của mình thông qua thời gian chiến đấu với mình, hơn nữa còn kiên nhẫn chờ đợi, tìm ra cơ hội tất sát trong nháy mắt này.


Có thể nói, anh ta chết cũng không oán, vì trình độ của đối phương về mặt võ học, thực sự cao hơn anh ta quá nhiều.


Thế cân bằng của võ sĩ bị mất đi, ninja nữ hiển nhiên một cây chẳng chống vững nhà, sau đó, cô ta đã chọn một quyết định mà phần lớn thính giả đều sẽ chọn.


Đó chính là chạy!


Đúng vậy, cô ta biết, thế cân bằng đã bị phá, tiếp sau đây chính là tàn sát nghiêng về một bên, mà sự chạy trốn của cô ta, lại trực tiếp gia tăng sự sụp đổ của trận này.


Người không vì mình, trời tru đất diệt, thực ra, sở dĩ hòa thượng, mập mạp và Gia Thố chọn đánh một trận này, vì loại cục diện này vốn chính là cảnh tượng mà bọn họ đã dự liệu trước được mà thôi.


Thực ra sự chênh lệch của đôi bên không chỉ nằm ở trình độ thực lực.


Mà cho dù là Tô Bạch, hay là mập mạp, hoặc là hòa thượng và Gia Thố, trong lòng đều biết rõ, ưu thế chân chính phía bên mình, là mỗi một người bên bọn họ đều có đủ sự thông minh, đủ thông minh thì sẽ không thiển cận, biết nên đi hy sinh mình thế nào để nhận được lợi ích, đương nhiên hy sinh ở đây, cũng không phải chỉ cái chết, mà là chỉ việc tương tự với của mập mạp và hòa thượng, một người dẫn thiên quân nhập vào người, một người dẫn tàn hồn của cao tăng trong viên xá lợi ra, đây thực ra là một chuyện tổn thương nguyên khí, nhưng bọn họ đều làm mà không hề do dự.


Mà Tô Bạch, chà, con hàng này, là người mà bọn họ ngược lại không lo lắng nhất.


Võ sĩ bỏ mình, ninja nữ tháo chạy, Gia Thố cũng không đuổi theo, mà trực tiếp xông về phía Sophia mà Mihoko, ngay khi sài đao của anh ta vụt tới, mập mạp và hòa thượng lập tức lại phát lực một lần nữa.


Trong nháy mắt, hư ảnh con rắn lớn hoàn toàn sụp đổ, hai tròng mắt của Sophie trào ra máu tươi, cả người giống như con diều đứt dây rớt xuống, thân thể của Mihoko cũng run lên, sắc mặt vô cùng tái nhợt, thậm chí còn phủ lên cả lớp son thật dày trên mặt cô ta.


Đao của Gia Thố, vừa đúng lúc bổ tới, sài đao cổ xưa không có gì lạ kỳ, chặt đứt cái đầu động lòng người đó của Sophie một cách rất thuận lợi, thi thể không có đầu nằm trên đất, mang theo một vẻ đẹp thật thê lương.


Mihoko đồng thời hứng chịu một kích cường thế từ mập mạp và hòa thượng, cô ta vốn như cây đèn tàn trước gió, ngay lúc này, linh hồn sụp đổ, cơ thể bắt đầu bốc cháy.


Sau đó, mập mạp, hòa thượng và Gia Thố, đều cùng hướng ánh mắt về phía Tô Bạch.


Sarton và Maurras đưa mắt nhìn nhau, đoàn chiến thất bại, nước đổ khó hốt lại, cục diện đã hoàn toàn không có cách nào cứu vãn, cho nên lúc này, hai người đều chuẩn bị bỏ chạy, tách ra hai hướng, vẫn có thể thoát được một.


Nhưng ngay khi Sarton định chạy mất, thì một thanh trường kiếm đâm thẳng vào ngực của anh ta, sau đó Maurass rút trường kiếm, phát ra đấu khí, chạy biến về phía xa.


Sarton lảo đảo một cái, đối mặt với vòng vây của bốn người Tô Bạch, mập mạp, hòa thượng và Gia Thố, anh ta phát ra một tiếng rống giận không cam lòng tựa như của gấu ngựa!


Kết quả đoàn chiến, địch chết bốn, bị thương hai, bên ta không một người chết.


Tô Bạch đứng ở nơi đó lung lay sắp đổ, nhặt thi thể không đầu của Sophie lên, sau khi vuốt ve cánh tay của cô ta với vẻ mặt thương hại và cảm khái, hắn không hề do dự mà đâm phập răng nanh của mình vào thi thể vẫn còn chưa lạnh đó.


Lúc này, đã là xế chiều.


Chương 829

Bình Luận (0)
Comment