Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 844 - Chương 844 Cường Hóa Và Cướp Đoạt 2

Chương 844

Cường Hóa Và Cướp Đoạt 2


Lời này của hòa thượng nói ra rất hàm súc, lại rất có đạo lý.


“Vậy, tôi tiến vào đây.” Tô Bạch nói: “Các anh, dự định làm thế nào? Là thử vận may chọn một bộ đồ phòng cháy, hay là tiếp tục ngồi ở nơi này?”


Nếu chọn nhầm bộ đồ phòng cháy, có nghĩa là chết.


Hòa thượng lắc đầu: “Tuy rằng ngồi ở nơi này là một chuyện rất không có ý nghĩa, nhưng bần tăng vẫn cảm thấy không nên tùy tiện chết ở vòng luân hồi này thì tốt hơn.”


Tô Bạch gật đầu, quay người, rồi đi về phía công trình kiến trúc hình trụ tròn trước mặt.


Ngay khi nhìn thấy bóng dáng của hắn biến mất ở trong cửa, hơi thở của mập mạp đột nhiên nặng nề hơn một chút, anh ta chỉ vào cánh cửa đó: “Hòa thượng, không mặc đồ phòng cháy mà tiến vào, thật sự sẽ bỏ mạng ngay lập tức sao, hay là còn…”


Hòa thượng liếc mắt nhìn anh ta: “Đụng vào bộ đồ phòng cháy không phải của mình có một chút mà còn trực tiếp bỏ mạng, anh còn dự định đi thử nữa sao?”


Mập mạp do dự một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu.


Càng đi vào bên trong, loại cảm giác vặn vẹo đó càng lúc càng nặng, Mộc Nam không thể không dựa vào tay của mình vịn lên bức tường, duy trì trạng thái tiến về phía trước của mình. Gã biết rõ, đây là do thị giác, xúc giác, trọng tâm và cảm giác phương hướng của mình đều bắt đầu mất đi sự cân bằng.


Ánh sáng ở xung quanh cũng bắt đầu lúc sáng lúc tối.


Cuối cùng, Mộc Nam bước ra khỏi con đường chật hẹp, dài và Âu Mỹtối. Lúc này, trên gương mặt gã đã lộ ra vẻ trắng bệch.


Gã biết rõ, mình vẫn cần một chút thời gian nữa để thích ứng. Cường độ phóng xạ ở trong này đối với một người có thâm niên mà nói, vẫn có thể sinh ra ảnh hưởng mà mắt thường có thể nhìn thấy, mà không còn là biến đổi ngầm ở bên ngoài lúc trước nữa.


Dưới đáy là một không gian hình tròn khá rộng rãi, ngay chính trung tâm là một cái bệ cao, trên bệ cao còn có một loại chất lỏng cô đặc lại màu đen, không giống với chất lỏng thể rắn, cũng không giống với đồ vật thể rắn, đang liên tục giãn nở và co lại tựa như trái tim con người, nhiệt độ cực nóng, đang không ngừng tản ra từ trên người nó.


Mà ở bên cạnh thứ đó, thì lại là những bóng người được ánh sáng màu đen đắp nặn ra, những người này, có người mà Mộc Nam đã từng nhìn thấy, có người gã chưa từng gặp bao giờ. Trong những bóng người đã từng gặp, không thiếu những người mà mình đã giết chết trong trận chiến trước khi tiến vào nhà máy điện hạt nhân. Thậm chí, gã còn nhìn thấy bốn đồng đội trước ở trong đội ngũ của mình và cả lạt ma kia nữa.


Ba người đàn ông da trắng rõ ràng là người sống, bọn họ chắc hẳn chính là tốp đội ngũ đầu tiên tiến vào nhà máy điện hạt nhân, hơn nữa còn tới được nơi này.


Trong đó, có một người da trắng khá nhỏ gầy, người còn lại thì khá cao to, còn có một người đứng giữa hai người, cả người từ trên xuống dưới đều là bọt nước mủ thối, không ngừng có nước mủ nhỏ xuống từ trên người anh ta, thoạt nhìn rất ghê tởm, bộ dáng như thể đã nhiễm phóng xạ rất nhiều năm rồi.


Ba người da trắng này đều đứng trước một bóng người, tay của bọn họ đặt vào trong cơ thể của bóng người đó, dường như đang hấp thụ và mò lấy thứ gì đó.


Có vẻ như sự xuất hiện của Mộc Nam đã kinh động đến bọn họ.


Người đàn ông da trắng toàn thân là mủ thối rữa đứng giữa đó quay người lại, nhìn Mộc Nam với gương mặt gần như là một miếng thịt thối, nói bằng giọng khàn khàn: “Ồ… thật khiến tôi bất ngờ đấy, tôi còn tưởng rằng cậu ta đã qua đây rồi, nhưng không ngờ… vậy mà lại là cậu à, cậu thật sự rất thông minh, giống y như biểu hiện lần đầu tiên của cậu vậy, thông minh đến mức khiến người cảm thấy đáng sợ.”


Trên gương mặt của Mộc Nam ngược lại không xuất hiện quá nhiều vẻ ngoài ý muốn, mà chỉ nói một cách rất bình tĩnh: “Từ rất nhiều các loại chi tiết như nhân số đội ngũ, quy mô, phân bố, thực ra có thể suy đoán ra được hiện giờ các anh đang ở nơi nào, là trạng thái gì.”


“Cậu không cần phải giải thích với tôi.” Thịt thối rữa trên gương mặt của người đàn ông da trắng hơi nhúc nhích: “Đáng tiếc, nơi này không thể hấp thụ trí tuệ, bằng không tôi thật sự rất muốn khiến cậu chết ở bên ngoài đó, từ đó, nơi này sẽ có thể có thêm một sự lựa chọn cho tôi. Phải biết rằng, lần đầu tiên chúng tôi có thể bước đến nơi này, không thể không có công của cậu.”


“Vậy tôi ngược lại rất tò mò, lần trước tôi đã chết thế nào nhỉ?”


Mộc Nam hỏi một cách rất nghiêm túc, gã cảm thấy, mình hoàn toàn có thực lực, và có tự tin, chắc hẳn có thể chiếm được tiên cơ từ lần trước, nhưng rất dễ nhận thấy, không phải như vậy, lần này gã bắt đầu tiến vào thế giới chuyện xưa với ký ức mới, điều này cũng có nghĩa gì, lần trước gã đã chết ở trong này!!


Nếu không phải Mộc Nam gã đủ thông minh, nếu không phải gã kịp thời thông qua một vài một vài dấu vết để lại, để suy đoán ra bản chất của thế giới chuyện xưa lần này. Vậy thì, gã hiện tại có khả năng cũng sẽ biến thành một trong số những bóng người dưới ánh sáng màu đen này.


Người đàn ông da trắng dường như đang cười, nhưng bởi vì ngũ quan của anh ta đã hoàn toàn vặn vẹo, cho nên không thể nhìn ra được anh ta có đang thật sự cười hay không.


“Mỗi lần, ở trong một lần luân hồi, người chết đi sẽ biến ra một cái bóng, rồi xuất hiện ở nơi này, mà người có thể bước đến nơi này, sẽ sở hữu cơ hội hấp thu, và mô phỏng một mục cường hóa trên người bọn họ, mà người tương ứng với cái bóng bị hấp thụ sẽ hoàn toàn chết hẳn, không còn xuất hiện ở vòng luân hồi tiếp nữa. Vừa rồi, lại có thêm năm bóng người xuất hiện, đây chắc hẳn có liên quan đến cậu nhỉ, ha ha, cậu khiến tôi rất ngạc nhiên, dưới điều kiện không rõ tình hình nơi này, mà vẫn còn có thể cố tình hại chết được nhiều người như vậy, tôi phải cảm ơn cậu đấy.”


Mộc Nam đi tới chỗ lạt ma, cũng chính là phía trước hư ảnh màu đen của Gia Thố, gã duỗi tay định đặt lên, nhưng đồng thời, gã vẫn nhìn chằm chằm vào người đàn ông da trắng này, hỏi: “Anh vẫn chưa nói cho tôi biết, lần trước rốt cuộc tôi đã chết thế nào.”


“Ồ… là bị một người Trung Quốc khác dùng răng nanh, cắt đứt cổ của cậu. Ôi, cậu ta cuối cùng cũng xuống rồi… Ha ha, chúng ta lại gặp nhau rồi, nhưng cậu lại xuống đây chậm như vậy. Tôi nghĩ… chắc hẳn là thương tổn từ phóng xạ, khiến ký ức của cậu không được hoàn chỉnh nhỉ, ha ha ha…”


Chương 844

Bình Luận (0)
Comment