Chương 846
Ồ, Sắp Nổ Rồi 2
Thế nhưng, rất nhanh, gã đã sững sờ, gã cảm giác được sát khí của Tô Bạch hoàn toàn nhắm lên người mình.
“Người này, không cho phép anh hấp thụ.” Tô Bạch lạnh lùng nói.
George cũng vừa mới hấp thu xong một bóng người, điều này cũng có nghĩa cả ba người thính giả đã hoàn toàn chết, cũng sẽ không có cơ hội luân hồi tiếp nữa.
Trông thấy hai người Trung Quốc Tô Bạch và Mộc Nam giằng co ở nơi đó, tâm trạng của anh ta có hơi phức tạp.
Trong lúc ngẩn ngơ, anh ta đột nhiên phát hiện ra thuộc tính tranh đoạt, cá lớn nuốt cá bé trong thế giới chuyện xưa lần này, dường như không phải là một mặt chủ yếu nhất, mà một mặt chủ yếu nhất thực ra vẫn nằm ở một mức độ khác.
Ví dụ như George còn nhớ lần trước, người cuối cùng bước ra khỏi nơi này là mình và hai người Trung Quốc này, trước đó khi có khoảng chừng mấy chục thính giả mặc quần áo phòng cháy tiến vào, không biết tại sao, đầu óc của mọi người đều nóng lên, bắt đầu lao vào giết chóc, người có thể miễn cưỡng duy trì lý trí, đại khái sẽ không ra tay với người mà mình quen biết, hơn trong tiềm thức cảm thấy có thể tín nhiệm.
Đây là cảnh tượng máu chảy đầm đìa, một cảnh tượng rất đáng sợ, cho dù là George, anh ta có thể sống sốt cũng là vì có vận may rất lớn.
Ba người đều lảo đảo bước đến nơi này dưới tình trạng bị thương nặng, sau khi trận chém giết kết thúc, sự điên cuồng và màu đỏ thẫm quẩn quanh trong tâm trí anh ta cũng theo đó mà biến mất.
Lẽ ra đây nên là thời điểm hoàn hảo để chọn thức ăn, thì hai tên Trung Quốc này lại không biết vì nguyên nhân gì, dưới ảnh hưởng của thế giới bên ngoài, rõ ràng đã không còn nằm trong trạng thái phát điên, lại bắt đầu một vòng chém giết mới.
Điều này trực tiếp khiến cho bản thân George cũng không thể có cơ hội hấp thụ thành công một cường hóa của hư ảnh chân chính, bởi vì khi hai người Trung Quốc này đang chém giết ngay bên cạnh mình, anh ta hoàn toàn không dám chìm đắm tư tưởng của mình đến những nơi nào khác, bằng không mình cũng có thể bị một người thuận tay giết chết mà rơi vào trong rất nhiều hư ảnh này.
Mà trong vòng luân hồi thứ hai, ưu thế bên mình lại rất lớn, anh ta đích thân dẫn hai người bạn cùng ở trong giới thính giả giả nước Mỹ, giành trước một bước tiến vào nơi này. Ba người cũng hấp thụ cường hóa mà mình cần, rồi hai người Trung quốc này lại cũng tiến vào.
Phải biết rằng, một người Trung Quốc trong số đó đã chết ở nơi này vào lần trước, cho nên mới mang theo một tâm thái mới tiến vào thế giới chuyện xưa, vào trong vòng luân hồi lần này. Mà người Trung Quốc còn lại, hắn không giống mình, vừa vặn có pháp khí thích hợp, có thể giữ được ký ức của mình ở mức độ lớn nhất. Nói cách khác, ký ức của hắn đã bị tàn phá, đồng thời, hắn chắc hẳn cũng giống như mình, toàn bộ cơ thể đều là mủ thối, bị phóng xạ giày vò đến vô cùng thê thảm ở trong vòng luân hồi này! Nhưng hắn lại hồi phục được, hơn nữa lại còn tiến vào nơi này.
Không thể không nói, ngay cả bản thân George, cũng có hơi bội phục hai người Trung Quốc này, bọn họ thật sự rất ưu tú.
Nhưng, dường như lịch sử lại một lần nữa tái diễn vào lúc này, bọn họ lại chạm mặt.
Trong chuyện này, trong hai lần luân hồi, và trong vô thức, liệu có thứ gì đang chi phối tất cả những chuyện này hay không?
Vừa nghĩ đến đây, anh ta đã cảm giác được một loại sợ hãi lớn lao, anh ta không dám nghĩ tiếp nữa, còn nghĩ tiếp, sẽ liên quan đến thứ đáng sợ đó. Đó chính là nhân quả.
Rất dễ nhận thấy, George không muốn đặt chân đến lĩnh vực đó vào lúc này, anh ta vẫn còn muốn từ từ sống, cho dù là lĩnh vực đó có sức hấp dẫn lớn đến đâu, là thứ khiến người mê muội đến thế nào. Nhưng tất cả những chuyện này, đều không thể quan trọng bằng mạng của mình được. Nhân quả, chính là một chiếc hộp Pandora!
Anh ta ngẩng đầu lên, lại nhìn vào vật lơ lửng giống như quả cầu cô đặc màu đen ở chính ngay trung tâm đó, trong lòng anh ta tính toán, nó sắp nổ rồi đi, vòng luân hồi tiếp theo cũng sắp bắt đầu rồi. Mà hai người Trung Quốc này, bản thân họ tới muộn, hiện tại lại đang giằng co, phỏng chừng đã không có đủ thời gian cho bọn họ hấp thụ bất cứ một hư ảnh nào nữa.
Nghĩ đến đây, trong lòng George ổn định hơn rất nhiều. Anh ta thừa nhận, hai người Trung Quốc này rất ưu tú, cho dù là trong hàng ngũ người có thâm niên, cũng tuyệt đối là nhân vật có vị trí ở tầng này của kim tự tháp. Nhưng lần này, sau khi ba người bên mình đã tự mình hấp thu một hư ảnh, bọn họ sẽ dần dần hiển lộ ra sự cường thế tuyệt đối. Sau đó toàn bộ người ở nơi này, đều sẽ trở thành đá kê chân cho ba người bên mình.
Có lẽ, Phát Thanh muốn dùng loại cách thức không lãng phí như vậy ở trong thế giới chuyện xưa lần này, cưỡng chế xếp chồng mấy thính giả mạnh mẽ, đi tấn công thứ hạng của thính giả cao cấp đó chăng.
George lôi một viên ngọc màu đen trong ngực ra, trong viên ngọc đó có một con mắt, mang theo một loại khí tức âm Âu Mỹđáng sợ. Anh ta giao viên ngọc này cho một người ở bên cạnh.
“Stevin, lần trước cơ thể này của tôi miễn cưỡng ngăn cản được phóng xạ đáng sợ mà vụ nổ mang tới, nhưng lần này, trạng thái hiện tại của tôi rõ ràng đã không có cách nào chống đỡ được nữa. Con Mắt Hắc Ám này anh cầm lấy đi, nó có thể bảo vệ ký ức của anh không đến mức bị xóa sạch và làm mờ trong phóng xạ. Đợi lần luân hồi sau, anh phải chịu trách nhiệm tìm được tôi và Mc Carrie, ba người chúng ta, sẽ lại giống như lần này, khi những thính giả khác còn chưa phản ứng lại, thì giành trước một bước tiến vào nơi này, rồi tiến hành kiếm ăn. Chúng ta sẽ càng lúc càng mạnh mẽ hơn.”
Stevin thoạt nhìn có hơi gầy yếu, nhận Con Mắt Hắc Ám này, gật đầu với vẻ mặt rất nghiêm túc.
Lúc này, George đột nhiên nghĩ đến cô gái Triều Tiên đó. Cô gái Triều Tiên kia cũng có bản lĩnh, vậy mà có thể dùng cách giả chết sống sót trong trận chém giết hỗn chiến đáng sợ ấy, nhưng cô ta cũng bất hạnh thật, đợi đến khi cô ta hấp hối bò được đến nơi này, thì viên cầu trong đó lại nổ tung.
Cô ta chắc hẳn cũng giống mình, cũng toàn thân ở trạng thái mủ thối thảm đến không chịu được trong vòng luân hồi lần này. Nhưng cô ta không may mắn bằng mình, cũng không có năng lực cho dù khí tức đã bị tàn phá mà vẫn có thể tiếp tục tiến vào nơi này như người Trung Quốc kia. Trên thực tế, hư ảnh của cô gái Triều Tiên đó, là một tốp xuất hiện sớm nhất ở nơi này, rất dễ nhận thấy, cô ta chết rất sớm.