Chương 847
Ồ, Sắp Nổ Rồi 3
“Tôi không ngờ cậu lại trọng tình nghĩa như vậy, nhưng cậu phải rõ, sự cường hóa của tên lạt ma này, là thứ tôi cần nhất.” Mộc Nam nhìn chằm chằm vào Tô Bạch, lạnh lùng nói.
“Tôi chỉ không hy vọng người đó chết một cách dứt khoát và uất ức như vậy mà thôi.” Tô Bạch cùng Mộc Nam đối mặt: “Tôi nghĩ, nếu lúc này tôi đổi vị trí với anh ta, anh ta cũng sẽ làm như vậy với tôi. Đương nhiên, anh có thể đưa ra sự lựa chọn, hoặc là đánh với tôi một trận ở đây, sau đó bị mấy người nước Mỹ đó nhặt lợi ích, hoặc là anh đổi người khác.”
“Rồi, rồi, cậu nhớ đấy, trong vòng luân hồi sau, tôi sẽ giết chết cậu.” Mộc Nam xoay người, chuẩn bị đổi một người mới.
Thế nhưng, ngay đúng lúc này, viên cầu màu đen ở vị trí trung tâm chậm rãi bắt đầu phân tách ra, cảm giác nóng hầm hập đáng sợ bắt đầu truyền ra ngoài, không gian xung quanh dường như cũng bị bóp méo ở một mức độ nhất định vào đúng lúc này.
“Đây là…” Mộc Nam gần như tức giận đến mức gương mặt vặn vẹo hẳn lên. Gã đương nhiên biết sắp xảy ra chuyện gì. Gã rất nghẹn uất. Gã vốn có thời gian có thể hấp thu cường hóa của tay lạt ma này, nhưng bởi vì sự cản trở của Tô Bạch, mà gã không thể thành công. Mà sự không thành công này, dường như có nghĩa trong vòng luân hồi lần này, toàn bộ nỗ lực của mình đều là làm toi cong đến nực cười.
“Ồ, sắp nổ rồi.” Tô Bạch nói một cách rất bình tĩnh.
Viên cầu ở vị trí trung tâm đã bắt đầu rung chuyển, như thể núi lửa tích tụ và kiềm chế trước khi phun trào vậy.
Trên gương mặt của George lộ ra một tia sợ hãi, rõ ràng, cảm giác bị phóng xạ mãnh liệt tra tấn một cách dữ dội ở vòng luân hồi trước, cho đến tận bây giờ anh ta vẫn còn nhớ như in, hơn nữa, anh ta khác với Tô Bạch ở chỗ, đó là Tô Bạch không có ký ức, nên hiển nhiên cũng sẽ không có những hồi ức đau khổ này, nhưng George anh ta thì lại có.
Tuy rằng pháp bảo bảo bối Con Mắt Hắc Ám này của mình đã giao lại cho Stevin, cũng quả thực có loại cảm giác lo lắng và mất mác, nhưng thực ra ở trong lòng của anh ta, phần lớn lại là một loại may mắn.
Anh ta biết cơ thể của mình đã không thể chịu thêm một lần nhiễm phóng xạ nữa, nhưng trong lòng cũng không phải không có sự thanh thản khi có thể trốn tránh được nỗi giày vò đau đớn này.
Đây tuyệt đối không phải là việc thoải mái gì.
“Dựa theo lời nói của người Mỹ đó, đây là lần thứ hai cậu phá hỏng chuyện tốt của tôi rồi đấy.”
Mộc Nam nhìn chằm chằm vào Tô Bạch một cách dữ tợn, lúc này, cảm giác thâm thù đại hận hiện ra rõ ràng trong mắt, sát khí cả người cũng tản ra ngoài, hình thành một loại khí thế đối chọi gay gắt với Tô Bạch.
Thái độ của Tô Bạch hờ hững và bình tĩnh, dường như lại càng đả kích gã hơn nữa. Ngay sau đó, cánh tay trái của Mộc Nam trong nháy mắt đã hóa thành một cái xúc tua, trong đôi mắt cũng tản ra tia sáng màu lam nhạt, trực tiếp phóng về phía Tô Bạch.
Cơ thể của Tô Bạch cũng lập tức căng lên, chủ động xông lên nghênh đón, khi đôi bên va chạm, mỗi lần đối đầu đều khiến khu vực hình tròn này không ngừng nổ vang đến đinh tai nhức óc.
“Đi, chúng ta rời khỏi nơi này trước thôi.” George nói với McCarrie.
“Đi? Ở nơi này và ở bên ngoài có gì khác biệt hay sao?” McCarrie hỏi.
“Khác biệt?” Tay của George chọc lên ngực của McCarrie: “Nồng độ phóng xạ ở nơi này thực sự chưa phải lớn nhất đâu, bên ngoài mới đúng, nếu ở bên ngoài, chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ gì, còn ở nơi này, tôi của hiện tại phỏng chừng cũng chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ gì, mà anh, chắc hẳn sẽ không, anh sẽ biến thành trạng thái cả người toàn mụn mủ thối, chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng.
Sau đó trên cơ bản, toàn bộ ký ức của anh đều sẽ biến mất sạch, anh sẽ giống như tôi, cho rằng mình là lần đầu tiên tiến vào thế giới chuyện xưa này, nhưng anh cũng khác tôi, thực lực của tôi và tất cả của tôi đều sẽ khôi phục, còn anh sẽ biến thành bộ dạng thê thảm toàn thân lở loét, sẽ không còn trở thành trợ thủ của chúng ta, mà ngược lại sẽ chỉ trở thành gánh nặng của chúng tôi!
Lần này, tôi là một gánh nặng, còn các anh làm trợ thủ, lần sau, lẽ nào anh muốn hai gánh nặng dựa vào một người dẫn đi sao? Lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn bị chặn giết, thì tất cả đều xong đời.”
Nghe hiểu ý tứ của George, McCarrie cũng không nói thêm gì nữa, mà cùng đi về phía hành lang đó với anh ta. Bọn họ không phải đi chọn đường sống, mà là đi cầu cái chết. Lời này nghe qua rất kỳ quái, nhưng cũng là một cách làm nhập gia tùy tục.
Khi đứng ở lối vào hành lang, George hơi do dự một chút, ánh mắt nhìn về phía bên đó, hai người Trung Quốc kia vẫn còn đang chém giết nhau, ha ha, trên cơ thể của hai người Trung Quốc này, thật sự có thù có giải cũng không hết và cả nợ nghiệp nữa sao?
Hai lần rồi đều như vậy, người Trung Quốc thật sự thích nội đấu nhỉ.
George cũng dứt bỏ một tia băn khoăn cuối cùng của mình, cùng McCarrie tiến vào hành lang.
Cũng ngay lúc anh ta và McCarrie bước vào hành lang, đại khái còn chưa đến nửa phút, Tô Bạch và Mộc Nam vừa rồi còn đang chém giết, trong nháy mắt đã dừng động tác của mình lại, trên người của hai người đều có vết thương, trước đó còn mang bộ dáng tôi sống anh chết, nhưng hiện giờ, sự bình tĩnh của hai người lại có vẻ rất quỷ dị.
Stevin đứng ở nơi xa, không đi cùng đám người George, vốn vẫn luôn quan sát trận chiến đấu của hai người Trung Quốc này, ngay khi đang nhìn đến say mê, thì hai người Trung Quốc này lại đột nhiên dừng lại.
Trong lòng Stevin lập tức thầm kêu một tiếng không ổn.
Mà lúc này, Mộc Nam và Tô Bạch lập tức tách ra, cùng nhau xông về phía anh ta.
Một tay của Stevin nắm chặt Con Mắt Hắc Ám, anh ta đương nhiên biết Con Mắt Hắc Ám này quý giá đến thế nào, đây là mấu chốt để ba người bọn họ có thể kiêu ngạo trong thế giới chuyện xưa này, từng bước hoàn thành trò chơi cá lớn nuốt cá bé, hơn nữa còn mãi mãi đứng ở đỉnh cao nhất của chuỗi thức ăn!
Xúc tua của Mộc Nam lập tức biến ra rất dài, trực tiếp quét ngang về phía Stevin.
Stevin hiển nhiên sẽ không ngu ngốc đứng ở nơi đó không biết phản kháng, trên thực tế, vừa rồi hấp thu cường hóa của một thính giả, nên anh ta cũng có thể nhận ra hiện tại thực lực của mình đã tăng lên. Sự tăng cường của thực lực chắc chắn sẽ kéo theo lòng tự tin.
“Hú!”
Một tiếng sói tru phát ra từ trong cổ họng của Stevin, lúc này cơ thể của anh ta lập tức giãn nở, làn da cũng hiện ra một loại màu sắc xanh thẫm, gương mặt cũng dần dần vặn vẹo, biến thành bộ dáng của một người sói.