Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 871 - Chương 871 Tam Quốc Sát 2

Chương 871

Tam Quốc Sát 2


“Đừng tưởng rằng tôi không biết cậu có ý định gì, cậu muốn nhân lúc tôi kéo thứ đó từ trong nhà máy điện hạt nhân ra ngoài rồi lại tới hái quả, nhưng khi thứ đó rời khỏi nhà máy điện hạt nhân, thì toàn bộ quy tắc trò chơi sẽ phát sinh sự thay đổi, cậu tiến vào thì được, nhưng lại không thể đi ra.”


Có thể tính kế một người thông minh, khiến George cảm thấy rất có cảm giác thành tựu, thế giới chuyện xưa chỉ có sự đối đầu như vậy, chỉ có tính toán như vậy, mới có thể mang đến khoái cảm, mới có thể khiến người cảm thấy… hứng thú.


“Tôi cảm giác được có người đang lại gần nơi này.” Lúc này, bà lão nhìn về phía George và nói.


“Không sao, bà tiếp tục làm việc của bà đi.” George quay người, nhìn về phía rừng cây phía trước, thấp thoáng, anh ta có thể trông thấy bốn bóng người đang đi về phía này.


“Tôi tưởng rằng cậu sẽ đứng về phía Mộc Nam và hợp tác với Mộc Nam chứ, nhưng tôi không ngờ, các cậu lại tới chỗ tôi.” Giọng nói của George vượt qua sự ràng buộc của khoảng cách, xuất hiện trong rừng cây đó.


Đợi đến khi đám người Tô Bạch bước đến cách mình chỉ còn chưa đầy hai mươi mét nữa, George duỗi tay, ý bảo đám người Tô Bạch có thể dừng lại.


“Tôi không tới tìm anh để hợp tác.” Tô Bạch nhìn anh ta và đáp.


“Tôi biết.” George gật đầu: “Nhưng xin lỗi, các cậu chắc hẳn đã tới muộn rồi, có những thứ, ai đi bước đầu tiên trước, thì người đó đã định trước sẽ tiếp tục vượt lên dẫn đầu. Tôi rất tò mò một chuyện, đã hơn năm tiếng qua rồi, nếu bốn người Trung Quốc các cậu đã không chọn tiến vào nhà máy điện hạt nhân, nên cũng không có khả năng bị nhốt ở nơi đó không ra được, vậy các cậu ra ngoài ăn một bữa đồ nướng sao, cho nên đến tận bây giờ mới tìm tới chỗ tôi?”


“Chúng tôi trở về thị trấn một chuyến trước.” Tô Bạch nói.


“Ồ, rất đáng tiếc, cũng rất ngu xuẩn, các cậu vẫn chậm rồi.” George đáp một cách rất bình tĩnh.


“Chúng tôi trở về thị trấn, thực ra không phải vì lấy đồ.” Tô Bạch thở dài, sau đó hỏi: “Nhưng tiểu đội ba người này của anh, một người bị thương nặng vì nhiễm phóng xạ, bốn với một, nhìn sao cũng thấy phần thắng vẫn ở bên tôi nhỉ.”


“Ồ, vậy sao, lỡ như tôi là thính giả cao cấp thì sao?” George hỏi.


“Ha ha… Anh coi chúng ta là thằng ngu sao, cho dù anh có hấp thụ một cường hóa ở vòng luân hồi trước, nhưng vẫn cách thính giả cao cấp bình thường một khoảng cách đấy.” Mập mạp trào phúng.


McCarrie ở bên cạnh George bước ra, nhưng George duỗi tay, vỗ lên bả vai của anh ta: “Đúng, tôi chỉ hấp thụ một cường hóa, nhưng phân thân của tôi, McCarrie cũng đã hấp thụ một phần.”


McCarrie bắt đầu hòa tan rồi dần dần dung hòa vào trong cơ thể của George, lúc này, khí tức của anh ta cũng bắt đầu điên cuồng tăng lên, tăng lên, tăng lên, tăng lên, thẳng cho đến khí tức thuộc về thính giả cao cấp.


“Quy tắc đã thay đổi rồi.” Cô gái bên cạnh Mộc Nam nói, vừa rồi cô ta đã dựa theo cách mà Mộc Nam đã dạy trước đó, nhưng lại không thể tiến vào.


Thế nhưng, những người khác đã biến mất cả rồi, bọn họ biến mất một cách rất quỷ dị, giống như trong hư vô, có những bàn tay đột nhiên duỗi tay ra, kéo bọn họ vào trong.


Mộc Nam vốn có bốn thuộc hạ ở nơi này, nhưng hiện tại, cũng chỉ còn lại cô gái võ giả này là còn ở bên cạnh gã, về phần những thính giả còn lại, trong đó cũng có cao nhân đã nhìn ra được sự tồn tại tương tự với trận pháp, mà bắt đầu thử phá giải, trong bọn họ cũng có người đột nhiên biến mất.


Loại biến mất này, tuyệt đối không phải là thành công tiến vào trong khu vực đó, sau đó phát hiện ra kiến trúc hình trụ đó và một loạt bộ đồ phòng cháy đó ở cửa.


Về điểm này, Mộc Nam có thể nhìn ra được.


“Quy tắc đã thay đổi, thay đổi càng thêm khó hơn.”


Gã đứng nguyên tại chỗ, nhìn vào đám mây đen trên bầu trời đó càng lúc càng xa.


“Chúng ta sẽ xảy ra chuyện sao?” Cô gái hỏi gã, cô ta lo lắng cho ba người khác.


“Xảy ra chuyện cũng không sao.” Mộc Nam mỉm cười: “Vẫn còn lần luân hồi tiếp theo, cho dù các cô chết, thì lần luân hồi sau vẫn có thể sống lại.”


Cô gái nhìn Mộc Nam, nói một cách rất nghiêm túc: “Chúng tôi rất tin tưởng anh.”


“Tôi biết, cho nên tôi sẽ không vứt bỏ các cô.” Gã duỗi tay, nhẹ nhàng sờ lên chiếc cổ tinh xảo của cô gái: “Về điểm này, các cô đều biết rõ.”


“Anh có chắc chắn không?” Cô gái vẫn cảm thấy có hơi lo sợ.


“Đây là một bữa tiệc thịnh soạn cùng nhau chia vui, mà tôi, sẽ cùng hưởng với các cô.” Ánh mắt của Mộc Nam liếc về phía các thính giả ở xa giống như con ruồi mất đầu: “Mà bọn họ đều là thức ăn của chúng ta, là đá kê chân cho chúng ta, là tế phẩm… của chúng ta. Đợi thêm chút nữa đi, đám mây đen này bay quá chậm, quá chậm, đợi nó bay đi xa hơn một chút, đợi cậu ta bị những người Mỹ đó quấn lấy, mới là lúc tôi thật sự ra tay.


Chỉ là một quy tắc trò chơi thay đổi mà thôi, mấy người Mỹ đó thật sự cho rằng chuyện này có thể vây khốn được tôi sao?


Yên tâm đi, Mục Dao, tôi sẽ trở thành hạt nhân của thế giới chuyện xưa này, mà các cô đều sẽ sống lại trong vòng luân hồi tiếp theo, thính giả chết ở nơi này, và sự cường hóa của bọn họ đều sẽ mặc cho các cô lựa chọn.


Đây là phần thưởng tôi dành cho các cô trong thế giới chuyện xưa này, vì đã đi theo tôi.


Tôi có thể khống chế vụ nổ hạt nhân, đợi khi chúng ta ăn no, ăn xong rồi, thì tôi sẽ kết thúc hạt nhân, nhiệm vụ chính cũng sẽ hoàn thành, chúng ta có thể trở về thế giới hiện thực.”


Mộc Nam vừa nói vừa nhẹ nhàng giơ tay lên, ngay sau đó, vị trí lòng bàn tay của gã lộ ra một gợn sóng vặn vẹo, đồng thời, lòng bàn tay của gã cũng biến mất không thấy, nhưng rất nhanh, bàn tay của gã lại thu trở về, gợn sóng biến mất, bàn tay cũng một lần nữa được lôi ra.


“Cô xem, không phải quy tắc này đang vây tôi, tôi muốn tiến vào khi nào, thực ra chỉ được quyết định bởi suy nghĩ của cá nhân của tôi mà thôi.”


Mục Dao gật đầu, không nói thêm gì nữa.


Khi khí tức của thính giả cao cấp lộ ra từ trên người George, trên gương mặt của bốn người Tô Bạch quả thực lộ ra vẻ kinh ngạc.


Mỗi một người đều có con át chủ bài của mình, nhưng cho dù là Tô Bạch cũng không ngờ, nếu con át chủ bài của George là một lá này, vậy cũng có nghĩa, từ vòng luân hồi thứ hai, khi Mộc Nam và mình đi xuống dưới lòng đất ở công trình kiến trúc hình trụ tròn đó, George đã dùng phân thân của mình để hấp thụ cường hóa của những người khác. Loại phân thân có độ mô phỏng cao này, là thứ mà Tô Bạch chưa bao giờ từng nhìn thấy.


Chương 871

Bình Luận (0)
Comment